Chương 162

Trần Lệ Nhã hoàn toàn không biết tin này, lúc này e là sự oán hận của bà ta với Châu Tư Dĩnh càng sâu sắc hơn.

Là mẹ đẻ mà cũng không biết con trai mình đã kết hôn, tôi ngược lại muốn hỏi, mùi vị này bà ta thấy thế nào?

Phu nhân Trang, câu hỏi này bà nên đi hỏi con trai mình, thực ra người tôi tố cáo là Châu Tư Dĩnh, còn tại sao cậu ta lại tham gia vào, vậy thì phải hỏi Châu Tư Dĩnh, chúng ta đều biết Trang Dật Thần không liên quan đến chuyện này, nhưng không kiểm soát được cậu ta vì yêu mà phát điên!” Tôi nằm trên giường, không ngừng nghĩ về ngày trước tôi không thèm quan tâm chuyện bố mẹ phản đối lấy chồng xa, sau này lại yêu Trang Dật Dương, bố mẹ tôi đã cảm thấy khó chịu đến nhường nào.

Ngược lại lúc này tôi còn có mấy phần đồng cảm với Trần Lệ Nhã, là mẹ đẻ mà bị con trai đối xử như vậy.

“Con tiện nhân Châu Tư Dĩnh này!”

Trần Lệ Nhã nghiến răng nói, mọi chuyện đã đến nước này rồi, bà ta cũng khôn g còn gì để giấu diếm nữa.

“Quan hệ nam nữ của Châu Tư Dĩnh rất b nó là ừa bãi, ông Trang nhất định muốn m cháu dâu nhà họ Trang. Nếu nó đã đính hôn với Trang Dật Dương thì khôn g nên mang họa đến cho con trai tôi!” Trân Lệ Nhã quả nhiên biết được những chuyện này của Châu Tư Dĩnh.

Một người mẹ bình thường biết được những chuyện này, sao có thể để con trai mình lấy người phụ nữ như vậy, chẳn g phải rất mất mặt sao?

Một đứa con dâu lăng loàn, ai dám lấy! Đứa cháu nội kia mất rồi, xem ra Trần Lệ Nhã không hề đau lòng, chắc trong lòng bà ta, nó không phải cháu nội.

“Phu nhân Trang, nếu tôi là bà, chắc chắn sẽ không để con trai mình đi gánh tội! Bắt tôi rút đơn kiện là điều không thể, chỉ bằng bà đi nói ra sự thật với Trang Dật Thần đi!” Coi như tôi thương bà ta, có điều nếu Trang Dật Thần có thể c năng càng hủ động nói ra tất cả, vậy thì khả Châu Tư Dĩnh phải nhận tội sẽ lớn.

Trần Lệ Nhã không ở lại thêm, vội vội và ngoài ng vàng rời đi. Mặc dù người nhìn vào, bà ta là một kẻ thứ ba đã thành công lên vị trí bà chủ, nhưng thực † con tr: ế là, chồng lại có người thứ tư, ai không thân thiết với bà ta, thậm chí đến chuyện kết hôn cũng không nói với bà ta.

Đây mới là sự trừng phạt xứng đáng, mặc dù mẹ của Trang Dật Dương mất rồi, nhưng xã hội vẫn trừng phạt Trần Lệ Nhã. Bà ta đã không còn trẻ nữa, dựa vào nhan sắc không thể hấp dẫn được Trang Vân Đào, dựa vào bản lĩnh còn không nuôi nổi bản thân, nói cách khác, nếu bà ta rời bỏ Trang Vân Đào, bà ta sẽ chết đói.

Mẹ tôi đợi bà ta đi rồi mới quay lại, hoàn toàn không muốn tiếp xúc nhiều với Trần Lệ Nhã, đối với kẻ thứ ba, mẹ tôi luôn cảm thấy vô liêm sỉ.

Chuyện vụ án, tôi tạm thời không nghĩ đến, có Trang Dật Dương lo liệu là đủ. Nhiệm vụ của tôi là thoải mái tinh thần dưỡng thai, phẫu thuật thắt tử cung tạm thời đã ổn định, nhưng tôi vẫn không dám cử động, chỉ có nằm trên giường mới có thể khiến tôi cảm thấy an toàn.

Bác sĩ không cho tôi dùng tay sờ lên bụng, sợ kích thích tử cung co lại, tôi kiềm chế bản thân mãnh liệt, chỉ có thể dùng mặt nhìn chằm chằm vào bụng, hoặc chăm chú nhìn tấm ảnh siêu âm.

Theo sự phát triển của đứa bé, mặc dù nó bị bại nào nhưng không quá nghiêm trọng, nói cách khác, sự kiên trì của tôi là đúng đắn.

Trang Dật Dương bận đến nỗi không thể quan tâm đến tôi, mỗi ngày chỉ có thể gọi video 10 phút, thấy anh ấy lại bắt đầu gầy đi, tôi đau lòng, chỉ có thể nhắc anh ấy ăn nhiều một chút, nhất định không được để sức khỏe kém đi.

Qua việc giá cổ phiếu của tập đoàn Trang Thị đang dần tăng lại, lòng tôi tràn đầy tự hào, người đàn ông của tôi vô cùng đỉnh. Những việc mà Trang Vân Đào không xử lý được chỉ có thể để cho Trang Dật Dương ra tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play