Mùa hè nắng chói chang, ban ngày cũng dường như dài hơn.
Buổi biểu diễn được tổ chức lúc 7 giờ 30, lúc 7 giờ trời vẫn đang sáng, mặt trời đang lặn.
Trên đỉnh đầu Trương Hiểu Mai đeo một chiếc băng đô có ba chữ Thẩm Thanh Nhiên, đứng ở lối vào buổi biểu diễn để phát banner tiếp ứng màu xanh lá cây.
Ngày nay, ban tổ chức buổi biểu diễn cơ bản sẽ phát gậy tiếp ứng, rất nhiều thứ không được mang vào, cũng chỉ được mang banner tiếp ứng.
Lúc trước Trương Hiểu Mai bị paparazzi chụp lén ảnh cô và Thời Phi đứng chung với nhau, từng lên hot search, không ít người đều biết cô là bạn học của Thời Phi, còn là loại quan hệ không tồi.
Vốn Trương Hiểu Mai là một fan kỳ cựu, có sự việc lần trước, lượng theo dõi trên Weibo cũng tăng vọt, thành fan cuồng nhiệt.
Mọi người biết trong tay Trương Hiểu Mai có vé buổi biểu diễn mà Thời Phi cho, không ít người đều muốn mua.
Cô vẫn rất có địa vị trong nhóm Thanh mai.
"Hiểu Mai, cậu theo dõi nhiều buổi biểu diễn như vậy, chẳng lẽ mỗi lần đều chưa từng gặp qua ca ca sao?" Chị em trong hội hậu viên đang hỗ trợ phát banner tiếp ứng tò mò hỏi, cô cũng là fan kỳ cựu của Thẩm Thanh Nhiên, tên là Đồng Vũ.
Ngày thường cũng hay vẽ tranh về Thẩm Thanh Nhiên, cũng là fan cuồng nhiệt.
"Mỗi buổi biểu diễn tôi đều gặp được, còn là hàng phía trước rất gần." Trương Hiểu Mai cười đáp lại.
"Cậu biết tôi hỏi có ý gì mà, tôi là nói ở chỗ riêng tư."
"Sao mà gặp được, chẳng lẽ là đi theo dõi, vậy còn không phải là fan cuồng sao." Trương Hiểu Mai giao banner tiếp ứng trong tay cho fan.
"Không phải cậu là bạn học của đại minh tinh Thời Phi sao? Cậu có thể nhờ cậu ấy hẹn ăn cơm giúp cậu, nhân tiện cũng cho tôi dính chút thơm lây." Đồng Vũ cười nói đùa: "Tôi cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ hi vọng nếu thực sự có một ngày như vậy, cậu đừng quên xin giúp tôi một tấm ảnh có chữ ký là được."
Trương Hiểu Mai gật đầu đáp lời: "Vậy cũng phải chờ tôi có trước mới được, tôi cũng muốn mà."
Lúc này một giọng nói vang lên: "Trương Hiểu Mai, mày đã đi xem nhiều buổi biểu diễn như vậy mà vẫn không có ảnh ký tên sao? Đáng lẽ mày phải nói sớm cho tao, nhà tao có vài tấm, tao cho mày một tấm."
Không cần ngẩng đầu, Trương Hiểu Mai cũng đã biêt slaf ai, ngoài con điên Trương Kỳ kia ra thì còn có thể là ai.
Trương Hiểu Mai ngẩng đầu, mặt đầy vẻ không kiên nhẫn nói: "Trương Kỳ, sao ở đâu cũng nhìn thấy mày vậy?"
Trương Kỳ hất hất lọn tóc quăn màu sợ đay của mình nói: "Nhìn thấy tao rất lạ à? Tao cũng là fan của anh Thanh Nhiên mà."
"Mày mà cũng xứng làm fan sao." Trương Hiểu Mai không muốn phỉ nhổ cô gái này, tranh luận với cô ta cũng vô ích, mặt không kiên nhẫn phất tay ra vẻ đuổi người: "Mau cút đi, đừng ở đây chướng mắt tao."
Bàn tay sơn móng tay màu lam của Trương Kỳ chỉ vào banner tiếp ứng trong tay cô nói: "Cho tôi một cái này."
Trương Hiểu Mai đáp trả: "Những cái này là banner tiếp ứng chị em Thanh mai góp tiền làm ra, dựa vào đâu mà phải cho mày một cái? Mày góp tiền hay là hỗ trợ đánh bảng? Ngoài việc trộm theo dõi hành trình cá nhân ra, mày còn biết làm gì?"
Trương Kỳ hất mái tóc của mình một cái: "Keo kiệt, không cho thì thôi, tao biết mày ghen tị với tao mà."
Nói xong liền giẫm giày cao gót đi vào trong.
Dáng vẻ kiêu ngạo kia khiến Trương Hiểu Mai muốn đánh người, tức giận phàn nàn với Đồng Vũ bên cạnh: "Cái con này thật là phiền."
Đồng Vũ an ủi: "Thôi, đừng chấp nhặt với cô ta, tức giận với người như cô ta cũng không đáng, cậu càng để ý cô ta, cô ta càng muốn phân cao thấp."
Việc Trương Kỳ là fan cuồng không phải là bí mật trong nhóm fan Thanh mai, fan cuồng là một loại mà mỗi một fan đích thực đều căm hận.
Nhưng lại không thể thay đổi được gì, xã hội pháp trị cũng không thể bắt người ta đánh cho một trận được đúng không.
Chỉ còn chưa tới 10 phút nữa là buổi biểu diễn bắt đầu, các chị em hội hậu viện đều sôi nổi thu dọn các thứ, chuẩn bị vào trong.
Trương Hiểu Mai có vé vào sân ở hàng ghế trước, không ngồi cùng với các chị em cướp được vé khác.
May mà còn có vài người bạn học, những người này đều là fan của Thẩm Thanh Nhiên fans, là người mua được vé từ chỗ Trương Hiểu Mai.
Ánh đèn sân khấu rực rỡ sáng lên, tất cả Thanh mai đều lấy ra gậy huỳnh quang màu xanh lá cây do ban tổ chức phát vẫy vẫy, toàn bộ sân vận động đều biến thành một vùng biển màu xanh lục.
Trước khi có người đến, bài hát của Thẩm Thanh Nhiên đã vang lên trong hội trường, mọi người bắt đầu hát theo nhạc, không khí rất tốt.
Trên màn hình lớn xuất hiện đồng hồ đếm ngược, mọi người kích động đếm ngược theo từng giây.
Đúng 7 giờ 30 phút, khúc nhạc dạo đầu vang lên, thang máy ở trung tâm sân khấu từ từ đi lên, Thẩm Thanh Nhiên mặc áo phông đen và áo khoác đính sequin đen xuất hiện trước mặt mọi người, theo thang máy xuất hiện trước mặt mọi người.
Không nói nhiều lời khách sáo, vừa xuất hiện đã bắt đầu ca hát.
"A a a a a a a a a a......" Lập tức hiện trường vang lên những tiếng la hét chói tai, nhìn thấy thần tượng xuất hiện trên sân khấu đẹp trai như vậy, tất cả mọi người đều không nhịn được kích động trong lòng.
Cho dù trong đó có không ít người không phải lần đầu tiên tới xem buổi biểu diễn, nhưng mỗi một lần gặp mặt trái tim bọn họ vẫn đập rộn ràng.
Trương Hiểu Mai cũng vậy, hai tay nắm chặt banner trong tay điên cuồng la hét.
Anh Thanh Nhiên quá đẹp trai, sao có thể đẹp trai 360 độ không góc chết như bước ra từ truyện tranh như vậy.
Máu mũi của tôi, thanh máu cả tôi sắp cạn rồi.
Cho dù trước đó Trương Hiểu Mai đã đi xem mấy buổi biểu diễn, mỗi lần đều xem ở vị trí gần, cô vẫn không có khả năng đề kháng với sắc đẹp của Thẩm Thanh Nhiên.
Cách càng gần càng có thể thấy rõ nhất cử nhất động của đối phương. Chàng trai ngày thường ôn nhuận, chỉ cần vừa lên sân khấu sẽ trở thành một người ngọt ngào, hoàn toàn thay đổi theo phong cách âm nhạc.
Vừa mở đầu, có lẽ để khuấy động bầu không khí trên sân khấu, anh đã hát một bài rock and roll, trang điểm mắt trông cực kỳ ngầu, ánh mắt sắc bén, nhất cử nhất động đều tản ra hơi thở hormone mạnh mẽ.
Thẩm Thanh Nhiên hát liên tục khoảng 20 bài, với nhiều phong cách bài hát đa dạng, từ dark rock cho đến trữ tình....
Sau khi hát xong thêm một bài, Thẩm Thanh Nhiên cầm micro đứng trên sân khấu nói: "Buổi biểu diễn hôm nay, tôi còn mời một người bạn rất thân thiết tới hỗ trợ, cho mời Thời Phi."
Không ít người đều sửng sốt, bình thường khách mời trong buổi biểu diễn sẽ được quảng bá trước, lần này Thời Phi tới hát giúp, trước đó không hề có một tí tin tức nào được lộ ra, trên poster quảng bá lúc trước chỉ ghi tên một vị ca sĩ khác, không nhắc tới Thời Phi.
Thời Phi cầm micro từ thang máy đi lên.
Bên trong mặc áo sơ mi màu trắng, bên ngoài là áo ghile, bên dưới màu quần màu đen, khiến khí chất của cậu trở nên trưởng thành không ít.
Thời Phi và Thẩm Thanh Nhiên hát một bài âm vực cao, bài hát này là Thời Phi sáng tác, đây là lần đầu tiên câu hát bài hát này trước công chúng.
Hai người cực kỳ ăn ý, thường xuyên mỉm cười nhìn nhau.
Trương Hiểu Mai đều sợ ngây người, hôm nay khách mời của anh Thanh Nhiên cư nhiên là Thời Phi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT