Ngô Hạo cũng không giải thích nhiều, bởi vì không có cách nào giải thích, nói ra chuyện đổi linh hồn cũng không ai tin, cho nên không thể nói.
Sau khi về đến nhà hắn không nói với Cẩm Nguyệt chuyện anh em bố mẹ trong nhà bất hòa, hắn cũng không có ý định qua lại với ông bố và ông anh đó, đợi sau khi mẹ xuất viện sẽ đón bà đến chăm sóc, sau này còn có thể giúp mình trông con.
“Ngô Hạo, nếu không em về Tây Xuyên chăm sóc mẹ?”
Nghe nói mẹ chồng nằm viện, Tô Cẩm Nguyệt không kiềm được lo lắng.
“Không cần, có em họ chăm sóc là được rồi, còn có y tá nữa mà, đợi bà ấy khỏe hơn thì đón bà ấy về, đến lúc đó em cũng có thời gian chăm sóc bà ấy.
Mẹ anh đã xem ảnh của em rồi, bà rất thích em”.
“Vậy em sẽ gửi năm chục ngàn trong tay về, cuộc giải phẫu lớn như vậy tốn không ít tiền đâu”.
“Yên tâm đi, anh cả anh có tiền, tất cả chi phí đều là anh ta chi ra, không cần một đồng nào của chúng ta cả”.
“À, vậy cũng tốt, bây giờ em đang học kế toán với chị Tố, vì chưa học đại học nên cũng khá vất vả, anh đi theo anh Lượng cũng phải học làm kinh doanh, dù sao làm tài xế cũng không phải kế hoạch lâu dài”.
“Anh sẽ, anh Lượng nói mấy ngày nữa sẽ cho anh đến một vùng khác một mình để tiếp xúc với một vụ làm ăn, chứng tỏ anh ấy cũng không có ý định để anh làm tài xế mãi”.
“Vậy sao, để em mua cho anh mấy bộ quần áo đẹp chút, đi bàn chuyện làm ăn không thể mặc quá mộc mạc được”.
“Đúng là nàng dâu tốt, đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng, chúng ta bắt đầu tạo người đi”.
Tiểu biệt thắng tân hôn, mới nói chuyện nhà được mấy câu, Ngô Hạo liền ôm Cẩm Nguyệt lên giường.
Không cần Cẩm Nguyệt mua quần áo, sau khi Ngô Hạo đến đại sứ quán Đức làm xong visa liền trực tiếp đến cửa hàng Armani, tiêu hơn trăm ngàn mua hai bộ quần áo mới để xuất ngoại, hoàn toàn phối đồ theo thói quen trước kia của Từ Thiên Long, nhưng mà mấy bộ đồ đó đều để ở trong xe chứ không cầm về nhà.
Đợi năm ngày sau, công ty thương mại quốc tế đã hoàn thành hết các thủ tục, tên công ty là công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Nam Hải, người đại diện trước luật pháp là Tô Cẩm Nguyệt.
Những thứ này đều là một tay La Lượng làm hết, Ngô Hạo chưa từng hỏi, Tô Cẩm Nguyệt cũng không hiểu về phương diện này lắm, bảo cô ấy ký tên, chụp hình, mở tài khoản cô ấy cũng làm theo, dù sao anh họ sẽ không hại cô ấy.
Có tư cách công ty, Ngô Hạo lập tức định mua vé máy bay sang Đức.
Sau khi Ngô Hạo lái xe thương vụ đưa La Lượng từ trong xưởng ra ngoài liền đến tiệm làm đầu cắt tóc, sau đó thuê một phòng nhà nghỉ một tiếng, cố gắng ăn mặc theo hình tượng của Từ Thiên Long.
Khi Ngô Hạo mặc âu phục giày da, đeo kính gọng vàng ra khỏi nhà nghỉ lên xe đã khiến La Lượng sợ ngây người.
Đây là cậu em rể ăn mày lôi thôi lếch thếch đó sao, con mẹ nó thật sự là quá đẹp trai, một người đàn ông như mình cũng phải nhìn thêm mấy lần.
“Đi thôi anh Lượng, nhanh ra sân bay kẻo trễ chuyến”.
Lên xe, Ngô Hạo thấy vẻ mặt La Lượng có chút đờ đẫn, liền đẩy anh ta một cái.
La Lượng mới phản ứng lại: “Ngô Hạo, có phải chú là cậu ấm nhà giàu nào đó không.
Cách ăn mặc với khí chất cao quý này không phải một đứa trẻ nhà quê bắt chước ra được trong một sớm một chiều, cho dù quần áo của anh có tốt thế nào đi nữa thì anh cũng không mặc được như chú”.
“Anh Lượng, đi nhanh lên, nào có khoa trương như anh nói chứ, quần áo này là do ông chủ giới thiệu đơn hàng nước ngoài yêu cầu mặc, anh ta nói ra nước ngoài đàm phán không thể làm mất hình tượng được”.
La Lượng không tin lời của Ngô Hạo, luôn cảm thấy thân phận của Ngô Hạo không đơn giản như anh ta biết.
Một tên mới học cấp ba ở nông thôn còn ngu si năm sáu năm biết chơi chứng khoán, hơn nữa trong nửa năm ngắn ngủi đã kiếm được mấy triệu, chuyện này đã khiến anh ta có chút không tưởng tượng nổi rồi, màn xuất hiện hôm nay đã hoàn toàn lật đổ nhận biết của anh ta.Truyện
Ngô Hạo không để ý đến sự nghi ngờ của La Lượng.
Hắn đang suy nghĩ đến chuyện gặp Joseph, lần này là lấy thân phận Từ Thiên Long nói chuyện, không thể có chút sơ suất nào, chỉ có thể thành công không thể thất bại.
Lần gặp mặt này cho dù là kiến thức kinh doanh hay kỹ năng nói chuyện đều không có vấn đề gì, Ngô Hạo có đầy đủ tự tin, điều lo lắng duy nhất là khuôn mặt mình, vóc người của cơ thể này hơi gầy chút, mặc dù mặt mũi rất giống nhưng vẫn hơi non nớt, không có sự trưởng thành và tự tin của Từ Thiên Long.
Haiz, đến lúc đó tùy cơ ứng biến đi, quan hệ cá nhân của Từ Thiên Long và Joseph không giống bình thường, chắc sẽ không quá chú trọng những chi tiết này.
“Đậu má”.
La Lượng thắng xe gấp một cái khiến Ngô Hạo tỉnh lại trong cơn giả vờ ngủ, mở mắt ra nhìn liền biết phía trước có tai nạn, xe thương vụ của bọn họ suýt nữa thì va phải một chiếc xe Bentley trước mặt.
Hiện trường tai nạn có chút thảm thiết, hai chiếc xe hàng lớn chạy song song xảy ra va chạm, một chiếc xông lên dải phân cách, một chiếc bị đâm nát đầu xe, buồng xe mười chín mét vắt ngang giữa đường, hai chiếc xe hàng gần như lấp kín toàn bộ đường quốc lộ, ngoài ra còn có một chiếc xe thương vụ lọt đầu vào gầm xe hàng.
“Anh Lượng, nhất định là có người bị thương, chúng ta xuống xem một chút”.
Ngô Hạo vừa nói vừa xuống, xe thương vụ của bọn họ cách xe hàng rất gần, trước mặt là chiếc xe thương vụ Bentley xảy ra chuyện.