*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Từ bây giờ có thể xuất phát bất cứ lúc nào, hai người đồng ý chờ Dương Bách Xuyên từ Nam Quốc trở về, mới bắt đầu giúp Thần Long Đàm luyện đan.
Mà cuối cùng, Ngô Nam đột nhiên nói với Dương Bách Xuyên: “Dương tiên sinh, vẫn còn một điều cuối cùng, hy vọng cậu thông cảm. Từ trước đến nay, Thần Long Đàm thu nhận thành viên tương đối nghiêm khắc, yêu cầu về tu vi đối với võ cổ giả ít nhất là Ám Kình tầng sáu, tôi cần phải thông qua một quá trình để xác nhận thực lực của tiên sinh, xem chênh lệch thế nào, nhưng tiên sinh yên tâm, cho dù thực lực của tiên sinh không tới tầng sáu, tôi cũng có thể bảo đảm.”
Dương Bách Xuyên cười ha ha, anh nghe Vương Huyền Cơ nói Ngô Nam là thiên tỉnh giả, anh cũng đang muốn tìm hiểu một chút về sự khác biệt của thiên tỉnh giả, nên yêu cầu này của Ngô Nam đúng với ý của anh, lúc này lập tức đồng ý.
“Mời Ngô tiên sinh chỉ điểm~” Dương Bách Xuyên cười gật đầu.
Dựa theo Vương Huyền Cơ nói, Ngô Nam có thiên phú khống chế lôi điện vô cùng k hủng bố.
Cho nên sau khi anh đồng ý, Vương Huyền Cơ ở một bên có chút lo lắng, nhìn Ngô Nam nói: “Phó Đàm chủ, anh bạn nhỏ Bách Xuyên có sở trường là y thuật và luyện đan, nội lực e là không thể giao đấu với ông~”
Ngô Nam cười ha hả và nói: “Xin ông Vương yên tâm, tôi chỉ làm theo quy tắc, chỉ muốn xem căn cơ của Dương tiên sinh thế nào thôi, sẽ không làm cậu ta bị thương, chúng tôi chỉ như bạn bè lâu ngày gặp nhau thôi.” Nói tới đây, ý ông ấy chỉ muốn thăm dò thế lực của Dương Bách Xuyên mà thôi.
“Vậy bần đạo yên tâm rồi~” Trong lòng Vương Huyền Cơ thành thật muốn đưa Dương Bách Xuyên trở thành người của mình, như ông nói, ở trong mắt ông, nội lực của Dương Bách Xuyên hẳn là bình thường, cùng lắm chỉ là Ám Kình tầng năm.
Nhưng Ngô Nam lại là thiên tỉnh giả, là dị năng giả nắm trong tay năng lực lôi điện, Ngô Nam còn kh ủng bố hơn một chút so với võ cổ giả Ám Kình tầng chín thượng đoạn như ông.
Cho nên Vương Huyền Cơ lo lắng rất có lý.
Trong lòng Dương Bách Xuyên rất cảm động về sự quan tâm của Vương Huyền Cơ, anh cười nói: “Ông cụ yên tâm, tôi cũng muốn mở rộng kiến thức, xem thử thực lực của thiên tỉnh giả thế nào, nếu không sau này gặp phải thiên tỉnh giả khác sẽ chịu thiệt mất, tôi tin Ngô tiên sinh sẽ không làm khó tôi.”
Sau vài câu khách sáo, hai người đi vào trong sân.
Ngô Nam cười nói với Dương Bách Xuyên: “Dương tiên sinh cứ dùng toàn bộ thực lực để công kích tôi xem thế nào~”
Đối với lời nói tràn ngập tự tin của Ngô Nam, trong lòng Dương Bách Xuyên thật sự có chút không phục.
Ông mạnh mẽ đến mức có thể thắng tu chân giả chính tông như ông đây sao?
Mặc dù không biết thực lực dị năng giả và võ cổ giả chênh lệch bao nhiêu, nhưng nếu dị năng giả cũng bị phân chia ở giới võ cổ, anh nghĩ chắc cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Không hề khách sáo chút nào, một quyền của Dương Bách Xuyên nổi lên chân khí đánh về phía Ngô Nam.
Tu vi hiện tại của anh là Luyện Khí kỳ tầng năm đỉnh phong, chỉ thiếu một bước nữa là đến tu vi Luyện Khí kỳ tầng sáu, bề ngoài thì khí tức giống với võ cổ giả Ám Kình tầng năm, khác biệt không lớn lắm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT