Không chỉ người thi triển mà người bị làm phép cũng có thể nhận ra sự bá đạo của cấm thuật linh thức, ba người Kiều Phúc ngay lập tức đã biết Dương Bách Xuyên chỉ cần một suy nghĩ đã có thể lấy mạng nhỏ của bọn họ, hiện tại xét từ một góc độ nào đó, bọn họ đã là nô bộc của anh.  

Vì vậy dứt khoát ra mắt chủ nhân thôi!  

"Ra mắt chủ nhân." Hai chị em họ Ngô cũng hành lễ theo.  

"Được rồi, đứng lên đi, mọi người yên tâm, tôi sẽ không làm gì mọi người. Chỉ cần không phản bội, cấm thuật ấy vĩnh viễn không có tác dụng với mọi người, hiện tại tôi muốn truyền thụ phương pháp tu luyện cho ba người. Ba người đã sống hơn tám trăm năm, chắc hẳn ít nhiều gì cũng biết đến tu đạo nhỉ?" Dương Bách Xuyên hỏi.  

Kiều Phúc gật đầu: "Thưa chủ nhân, đúng là chúng tôi có biết một chút nhưng không hiểu phương pháp tu đạo."  

"Ha ha, không hiểu là đúng rồi, nếu đã hiểu thì hôm nay không phải tôi khống chế ba người mà là ba người giế t chết tôi. Được rồi, cẩn thận nghe rõ, phải thuộc lòng không sót một chữ, phương pháp tu đạo tôi truyền thụ cho mọi người là công pháp vô thượng thích hợp cho Linh Thể tu luyện, tên gọi Phong Đô Quyết..."  

Sau đó Dương Bách Xuyên lần lượt giảng Phong Đô Quyết cho đám Kiều Phúc, ba người bọn họ nhớ kỹ toàn bộ không sót một chữ.  

Anh còn nói: "Nếu không có mệnh lệnh của tôi, công pháp này tuyệt đối không được truyền ra bên ngoài dù chỉ một chữ, nếu như dám truyền ra, tôi sẽ khiến mấy người hồn phi phách tán."  

Anh nói vô cùng nghiêm khắc, ba người kia bị dọa đến run rẩy, liên tục nói không dám.  

"Vậy trước tiên cứ như vậy đi, mấy ngày nay ba người tu luyện ở nơi này. Tôi sắp mua lại căn biệt thự này, về sau các người liền chịu trách nhiệm bảo đảm an toàn của biệt thự, cố gắng tu luyện Phong Đô Quyết. Đạt được thành tựu thì sẽ có thể phá giải hạn chế trăm mét nơi này, về phần sau này có thể đi xa đến đây phải xem tạo hóa của mỗi người.”  

"Cảm tạ chủ nhân, chúng tôi sẽ siêng năng tu luyện, giúp giải ưu cho chủ nhân."  

"Có tiền đồ đấy, ha ha!" Dương Bách Xuyên vô cùng hài lòng với câu trả lời của đám Kiều Phúc.

Rời khỏi hầm rượu, Dương Bách Xuyên đến sảnh chính vận chuyển công pháp thử nghiệm, anh phát hiện anh có thể hấp thu ma khí nơi này, dưới sự vận chuyển của Càn Khôn Tạo Hóa Quyết nhẹ nhàng luyện hóa thành chân khí tinh khiết.  

Phát hiện này khiến anh vô cùng mừng rỡ trong lòng.  

Chẳng qua ngay lúc này, sư phụ Vân Thiên Tà lại nói: "Mặc dù có thể hấp thu, nhưng cứ thế mãi vẫn tạo thành ảnh hưởng đến tu vi của con. Bởi vì ma khí quá cuồng bạo, cộng với thuộc tính âm hàn sẽ không có lợi với tâm con, cách tốt nhất là bày trận pháp Tụ Linh. Như thế chẳng những có thể tiêu trừ khí âm cuồng bạo trong ma khí mà còn tụ tập linh khí lại một chỗ, hình thành đạo tràng tu luyện dày đặc linh khí. Nếu không chỉ có một mình con có thể ở lại nơi này, người bình thường vào ở sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.”  

“Sư phụ, người nói thẳng cách bày trận pháp Tụ Linh thế nào luôn được không?" Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt.  

"Thật ra rất đơn giả, bày trận pháp cần linh thạch, ta nhớ lần trước con nhận được ba khối linh thạch Tư Không Nguyên để lại, một viên đã bị bình Càn Khôn hấp thu, còn thừa lại hai viên nhỉ?"  

"Đúng vậy, còn hai viên, có điều đấy là con để dành để trùng kích Trúc Cơ kỳ." Dương Bách Xuyên nói.  

"Hai viên vẫn chưa đủ, cần phải lấy ba viên, con nghĩ cách tìm đủ ba viên linh thạch là có thể bày trận pháp Tụ Linh."  

"Ặc! Lão già đáng chết, người hồ đồ rồi hả? Nơi này là trái đất, linh khí mỏng manh vô cùng, càng đừng nhắc đến linh thạch, còn không biết có tồn tại hay không chứ đừng nói bao nhiêu, không có cách khác à?" Dương Bách Xuyên im lặng hỏi.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play