Lúc Dương Bách Xuyên ngẩng đầu thì mắt chợt sáng lên, hắn thấy phần bụng Xích Diễm Hắc Xà xuất hiện một vết thương dài, máu chảy giàn giụa.

“Lão Mạc, A Thiện!”

Lúc này, Đỗ Kiệt Bân lại lên tiếng.

“Đã hiểu!”

“Vâng, thiếu chủ”

Lão Mạc và A Thiện đồng thanh.

Rõ ràng là sự ăn ý giữa ba người

Lúc trước hai người bị ngọn lửa bao phủ, nhưng cũng không bị tổn thương gì.

Trong nháy mắt Lão Mạc và A Thiện một trái một phải, xông về phía Xích Diễm Hắc Xà.

Lúc nói chuyện, Đỗ Kiệt Bân đã nhảy vọt tới trước người Hắc Xà, lại vung chiết phiến trong tay, trầm giọng ngâm nga: “Phong chỉ cực, bạch nhẫn trảm!"

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên thấy chiết phiến của Đỗ Kiệt Bân xuất hiện trăm phong nhẫn, đánh về Xích Diễm Hắc Xà từ bốn phương tám hướng.

không có góc chết.

Hơn nữa trong cảm nhận của hắn, trăm phong nhẫn không chỉ có sức mạnh Tiên Nguyên, mà còn có Pháp Tắc Đạo Thuật, có khí tức vô cùng to lớn.

Lúc này, cho dù Xích Diễm Hắc Xà muốn trốn tránh cũng không có cơ hội.

Dương Bách Xuyên phát hiện thủ đoạn của Đỗ Kiệt Bân còn mạnh mẽ hơn Lão Mạc và A Thiện.

Rõ ràng là Thiện Tiên thượng phẩm, thực lực thi triển ra lại còn mạnh mẽ hơn hai thủ là Thiên Tiên đại viên mãn.

Quả nhiên không phải Thiên Tiên thượng phẩm đơn giản như vẻ bề ngoài.

Giờ phút này, Lão Mạc và A Thiện cùng ra tay.

Lão Mạc rống lên: “Âm sát thành hình, Thiên Ưng thôn phệ!"

Hai tay A Thiện nhanh chóng kết ấn: “Kiếm Hàn Băng, trảm”

Hai Thiên Tiên đại viên mãn này, một người dùng lực Âm Sát biến thành một ưng yêu khổng lồ nhào về phía Xích Diễm Hắc Xà, một người dùng lực Hàn Băng ngưng tụ thành một đại kiếm, đột nhiên chém xuống Xích Diễm Hắc Xà.

Công kích của ba người gần như bùng ra cùng lúc.

Hơn nữa đều có ưu thế sở trường riêng, phổi hợp gần như không chê vào đâu được.

Quạt của Đỗ Kiệt Bân đánh ra là trăm lực Phong Nhẫn, chẳng khác nào bao trùm lên diện tích lớn, phong tỏa đường lui của Hắc Xà, cho dù một đòn này của Đỗ Kiệt Bân không lấy được mạng của Hắc Xà, nhưng cũng có thể bao vây, từ đó tạo cơ hội cho Lão Mạc và A Thiện giết Hắc Xà.

Công kích của hai người còn lại là loại công kích bạo lực có uy lực to lớn.

Dương Bách Xuyên đoán sau đợt công kích này, Xích Diễm Hắc Xà không chết thì cũng mất một lớp da.

Nhưng mà Dương Bách Xuyên lại thấy Xích Diễm Hắc Xà cũng không hổ danh hung thú, lúc ba người Đồ Kiệt Bân ra tay, Xích Diễm Hắc Xà như cảm nhận được nguy hiểm, lập tức rống giận. Ngay sau đó, vảy giáp khắp người nó giống như mũi tên nhọn bật lên, nháy mắt bản ra.

Cảnh này khiến Dương Bách Xuyên trợn to mắt, lại không ngờ Hắc Xà này cũng có kế sách ứng phó, vảy giáp bật lên từ trên người đối mặt với trăm phong nhẫn của Đỗ Kiệt Bân.

“Ầm ầm ầm.."

“Grào grào..."



Tiếng nổ đinh tai nhức óc và tiếng kêu thảm thiết của Hắc Xà lần lượt vang lên.

Trong trận chiến đấu, Dương Bách Xuyên thấy vẫn là trăm phong nhẫn của Đỗ Kiệt Bân mạnh mẽ hơn một bậc.

Nhưng mà vảy giáp của Hắc Xà thắng ở số lượng khổng lồ, trong nháy mắt đối đầu với trăm phong nhẫn của Đỗ Kiệt Bân cũng khiến ánh sáng chói mắt của chúng ảm đạm đi không ít.

Thế nhưng phong nhẫn của Đỗ Kiệt Bân là Pháp Tắc Đạo Thuật, hơn nữa rõ ràng là được cây quạt Tiên Khí trong tay này gia tăng, nên nó có tốc độ nhanh và mạnh mẽ, chớp mắt đã rơi lên toàn thân Hắc Xà.

“Phụt phụt phụt.."

Từng tiếng vang nặng nề giống như tiếng vải bị xé rách.

Trên người Xích Diễm Hắc Xà xuất hiện từng vết thương trong tiếng kêu thảm thiết.

Cùng lúc đó, công kích của Lão Mạc và A Thiện đã đến nơi, oanh kích phần bụng và một con mắt của Hắc Xà.

“Grào grào grào!”

Xích Diễm Hắc Xà điên cuồng kêu lên.

Lúc này, Dương Bách Xuyên và bốn Thiên Tiên lúc trước trốn thoát đều cho rằng Hắc Xà chết chắc rồi.

Nhưng suy nghĩ này vừa lóe lên trong lòng bọn họ, lại thấy đỉnh đầu của Xích Diễm Hắc Xà đột nhiên tỏa ánh sáng đỏ sẫm.

Nhìn kỹ thì là một Minh Văn, giờ phút này nó giống như đã sống lại, đột nhiên sáng choang.

“Grào!"

Phút chốc một khí tức khiến người ta bị đè nén tản ra từ trên người Hắc Xà.

Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy tim đập điên cuồng.

“Không ổn, thiếu chủ mau lùi lại!"

Ánh sáng đỏ sẫm xuất hiện ở đỉnh đầu Hắc Xà, nhưng lại lao thẳng đến chỗ Đỗ Kiệt Bân ở phía trước.

Màu đỏ sẫm này nhanh như tia chớp, bỗng chốc đã nhằm về phía Đỗ Kiệt Bân.

Lão Mạc và A Thiện bị dọa gần chết, Đỗ Kiệt Bân là thiếu chủ của Thái Thanh Tiên Môn, người kế tục tương lai của Thái Thanh Tiên Môn, là Tiên chủ một phương. Nếu như hắn ta xảy ra mệnh hệ gì, hai bọn họ chính là tôi nhân của Thái Thanh Tiên Môn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play