“Cẩn thận, có một con hung thú xuất hiện ~" Lão Mạc phía trước nhanh chóng nhắc nhở.
"A.... Chạy mau~"
Trong chớp mắt, phía trước truyền đến một thanh âm hoảng sợ.
Khi Dương Bách Xuyên và Đỗ Kiệt Bân nhìn qua, bốn năm vị Thiên Tiên vội vã chạy về phía họ từ phía trước.
Hiển nhiên là hung thú bị năm vị Thiên Tiên này thu hút mà đến, hoặc là nói bọn họ bị hung thú đuổi theo.
Trong tình huống này, rõ ràng là hung thú mạnh đến mức năm vị Thiên Tiên quay đầu bỏ chạy.
Trong mắt Dương Bách Xuyên, trong số năm vị Thiên Tiên có ba người là Thiên Tiên sơ phẩm, một vị là Thiên Tiên trung phẩm, một vị là Thiên Tiên thượng phẩm.
Trình độ tu luyện như vậy trong số mấy ngàn Thiên Tiên bị tiên phủ Đại La hấp dẫn đến đây hôm nay cũng không tính là nổi bậc.
Nhưng bọn họ hợp thành một đội nhỏ gồm năm người, thực lực tổng thể không hề yếu, nhưng lúc này bọn họ lại vội vàng bỏ chạy, có chút không bình thường.
Không hề nghĩ ngờ, hung thú đuổi theo bọn họ rất mạnh mẽ, hoặc là xuất hiện nhiều hơn một con hung thú, nếu không thì tiểu đội năm vị Thiên Tiên cũng không nên hoảng sợ như vậy.
Trong khoảnh khắc, năm vị Thiên Tiên đã đến rước mặt cách Dương Bách Xuyên và Đỗ Kiệt Bân hơn mười mét.
"Gừ gừ~”
Một tiếng gầm khác vang lên.
Một văng sáng đen như u linh quét qua, cuối cùng rơi trúng một vị Thiên Tiên sơ phẩm, hắn ta hét lên một Tiếng, trong nháy mắt bị vướng vào chùm sáng đen, giây lát sau, thân thể hẳn ta bốc cháy, hóa thành tro bụi.
Cứ như vậy mà chết.
"Thiếu chủ, không ổn, là một con Xích Diễm Hắc Xà, rất khó đối phó, chúng ta hoặc là né tránh, hoặc là xông lên, nhưng ta đề nghị lui đi thì hơn” Lão Mạc lên tiếng.
"Rút lui không phải là lựa chọn tốt nhất, Xích Diễm Hắc Xà có tốc độc cực nhanh, tốc độ khuếch tán khí độc cũng nhanh, chúng ta không thể chạy được, ta đề nghị phòng ngự trước, tìm cơ hội tiến lên." A Thiện tiến lên một bước, xuất hiện ở trước mặt Đỗ Kiệt Bân và Dương Bách Xuyên, đứng song song với lão Mạc.
"Lão Mạc A Thiện, chúng ta hãy chiến đấu hết mình, Xích Diễm Hắc Xà, một con hung thú cấp bậc đại viên mãn, chúng ta có chạy cũng không thoát." Đỗ Kiệt Bân cũng nói.
Sau đó hẳn ta trịnh trọng nói với Dương Bách Xuyên: "Xuyên Tử, lát nữa hãy theo sát ta, theo lý mà nói bên ngoài tiên phủ Đại La không nên xuất hiện hung thú đại viên mãn, bây giờ xem ra bên trong, phủ Đại La đã xảy ra vấn đề gì rồi”
"Yên tâm đi, lão Đỗ, ta cũng không phải đồ vô dụng, ha ha ~' Dương Bách Xuyên cười nói
"Gầm ~"
Lúc này, ánh sáng trước mặt mọi người tối sầm lại, nhưng cuối cùng họ cũng nhìn thấy được hung thú.
Một trong năm vị Thiên Tiên đã chết, nhưng bốn người còn lại chạy đến chỗ Dương Bách Xuyên và những người khác.
Trong đó, Thiên Tiên đứng đầu nhanh chóng nói "Các đạo hữu, xin hãy giúp đỡ ta
"Sao các ngươi lại gặp phải Xích Diễm Hắc Xà?" Lão Mộ trầm giọng hỏi.
“Không, không, không... Không chỉ có Xích Diễm Hắc Xà, mà còn có rất nhiều yêu thú sơ phẩm từ lối ra phía trước lao vào, có người đi vào trước nói tiên phủ Đại La có tiên bảo gì đó, nên mới dùng hung thú để đuổi tiên nhân muốn vào.
Thiên Tiên thượng phẩm nói với vẻ sợ hãi kéo dài.
Những lời này vừa nói ra, cả Lão Mạc và A Thiện đều liếc nhìn Đỗ Kiệt Bân.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy trong mắt Đỗ Kiệt Bân có một tia sáng.
Sau đó lại nghe Đỗ Kiệt Bân nói: "Lão mộ, A Thiện, mau chóng xử lý con Hắc Xà này, sau đó vào sơn cốc càng sớm càng tốt"
"Vâng, thiếu chủ"
Hai người đáp lại.
Đúng lúc này, Xích Diễm Hắc Xà xuất hiện ở phía trước, hoàn toàn lộ ra bộ mặt thật.
Nhưng đó là một con rắn có móng vuốt màu đen mọc trên bụng.
Cơ thể dày, thân dài khoảng ba mươi mét, toàn thân phủ đầy vảy dày nửa tấc, nhìn rất cứng cáp.
Tỏa sáng rực rỡ.
Trong khi gầm lên, vẫn có thể nhìn thấy những hàng răng nanh và đôi mắt đỏ to như nằm tay của nó trông thật đáng sợ.
Đây mà là một con rắn à?
Dương Bách Xuyên lẩm bẩm trong lòng khi nhìn Xích Diễm Hắc Xà xuất hiện cách đó hơn mười mét.
Đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên nhìn thấy một con rắn có chân và móng vuốt sắc nhọn mọc trên bụng và miệng đầy răng nanh.
Nhưng đây là Tiên Giới, một thế giới thượng phẩm quy tụ sinh vật ba ngàn thế giới, theo lời của chim Thần Ma, tất cả sinh vật và chủng tộc đều thuộc về nó.
Nghĩ lại cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Khi nghe được mệnh lệnh của Đỗ Kiệt Bân đối với lão Mạc và A Thiện, Dương Bách Xuyên cũng nghe được hàm ý, tựa hồ Đỗ Kiệt Bân rất tin tưởng lão Mạc và A Thiện có thể giết chết Xích Diễm Hắc Xà.
Mặt khác, có thể Đỗ Kiệt Bân đã sớm biết bên trong tiên phủ Đại La có chứa tiên bảo xuất thế, hoặc là nói mục đích ban đầu của hẳn ta là như vậy.
"Gừ gừ~"
Con hung thú trước mặt được cho là một con rắn, nhưng cả hình dáng lẫn tiếng găm của nó đều nằm. ngoài phạm vi của một con rần, ngoài thân hình giống như một con rân, nó thực sự xứng với hai chữ hung thú.
Đang lúc mấy người đang nói chuyện thì Xích Diễm Hắc Xà đã lao tới.
Nó mở cái miệng đẫm máu của mình, và trong chớp mắt, một vệt đen bao phủ xung quanh.
Dương Bách Xuyên vừa mới nhìn thấy loại màu đen này, đó là một loại ngọn lửa bùng cháy có thể thiêu chết một vị Thiên Tiên sơ phẩm trong tích tắc.
Lúc này, Dương Bách Xuyên thực sự lo lắng nhìn thấy một khối năng lượng đen lớn đang quét về phía họ.
Mặc dù lão Mạc và A Thiện đang đứng trước mặt hắn và Đỗ Kiệt Bân, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn kích hoạt phòng ngự trong cơ thể hẳn, hắn cũng là người lớn lên trong những trận chiến lớn nhỏ nên hẳn đương nhiên hiểu rằng sự an toàn luôn phụ thuộc vào chính mình.
Tính mạng của mình không thể phụ thuộc vào người khác.