"Ầm~"

Một tiếng găm vang vọng khắp hiện trường.

"Mở rồi, mở rồi, Tiên phủ Đại La mở rồi..."

Mọi người đều trở nên phấn khích.

Dương Bách Xuyên nhìn qua, thấy một cánh cửa xuất hiện ở trung tâm thác nước.

Dòng chữ Thủy Liêm Động ngay lập tức xuất hiện trong đầu Dương Bách Xuyên.

Cảnh tượng rất giống nhau.

Phía sau thường là lối vào.

Lúc này cánh cửa đã rộng mở, các Thiên Tiên có mặt lần lượt lao vào thác nước rồi.

“Dương huynh đệ, chúng ta cũng đi thôi” Đỗ Kiệt Bân thu quạt nói: Cánh cổng này mở có thời hạn, chúng ta vào trước đi.”

"Được" Dương Bách Xuyên gật đầu.

Bên cạnh Đỗ Kiệt Bân mới có hai người, so với nhân số của Đại Vũ Tiên Môn thì còn kém xa.

Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên nhận thấy hai người đi theo Đỗ Kiệt Bân đều có tu vi Thiên Tiên đại viên mãn.

Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Tào Mãn không dám tấn công.

Hắn bay lên, đi theo Đỗ Kiệt Bân và ba người khác vào cánh cổng phát ra ánh sáng xanh.

...

Khoảnh khắc tiếp theo khi chân chạm đất, Dương Bách Xuyên đã đứng vững, lúc này hẳn mới nhận ra mình đang ở trong một môi trường khác, nhưng thật bất ngờ, nó lại khác với những gì hắn tưởng tượng.

Vốn dĩ hắn nghĩ rằng sau khi vào cánh cửa sẽ là một bí cảnh có nhiều tiểu thế giới giống như Tu Chân Giới.

Nhưng khi đến đây mới nhận ra đó thực sự là một khung cảnh có thật.



Địa điểm là trong một hang động lớn.

Không phải là bước vào một thế giới khác.

Hắn nghĩ rằng dường như có sự khác biệt nào đó giữa Tiên Giới và Tu Chân Giới

"Dương huynh đệ, ngươi cẩn thận đi theo chúng ta. Theo ta biết, Tiên phủ Đại La không đơn giản, chúng ta bây giờ là đang tiến vào trong núi, từ bây giờ phải đi xuyên qua ngọn núi khổng lồ mà chúng ta nhìn thấy từ bên ngoài, sau khi ra ngoài sẽ tiến vào một sơn cốc.

Kỳ thực từ giờ trở đi, chúng ta đã tiến vào Tiên phủ Đại La, đi về phía trước sẽ có đường đi phức tạp, chỉ khi vượt qua núi mới có thể tiến vào trong sơ cốc rung tâm của Tiên phủ Đại La, ở đó nghe đồn có rất nhiều tiên bảo quý hiếm, còn có nhiều di tích như cung điện gì đó tồn tại.

May mắn sẽ có cơ duyên, nhưng cũng có rất nhiều nguy hiểm, vì vậy cẩn thận vẫn hơn, chỉ riêng ngọn núi này thôi cũng đã có rất nhiều nguy hiểm, bao gồm cả yêu thú và các sinh vật khác. "Đỗ Kiệt Bân vừa đi vừa nói với Dương Bách Xuyên.

"Cám ơn Đỗ huynh đệ đã nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận." Dương Bách Xuyên chắp tay cảm ơn.

"Sao lại khách khí như vậy? Chúng ta gặp nhau là duyên phận. Ta, Đỗ Kiệt Bân, cũng là người thích kết bạn, haha” Đỗ Kiệt Bân vừa nói vừa lắc chiếc quạt gấp trong tay.

Về phần hai vị Thiên Tiên đại viên mãn bên cạnh Đỗ Kiệt Bân, họ đi theo Đỗ Kiệt Bân từ đầu đến cuối mà không nói một lời.

Trông rất lạnh lùng.

Đỗ Kiệt Bân không có giới thiệu, Dương Bách Xuyên đương nhiên sẽ không hỏi.

"Tuy nhiên, hắn có thế thấy rằng hai vị Thiên Tiên đại viên mãn bên cạnh Đỗ Kiệt Bân rất tôn trọng Đỗ Kiệt Bân, giống như những vệ sĩ riêng của hắn ta.

Nhưng nghĩ mà xem, trước đó ngoài cổng cũng có người bàn luận rằng Đỗ Kiệt Bân là thiếu chủ của Thái Thanh Tiên Môn, hẳn ta là người có địa vị được kính trọng, được hai cao thủ bảo vệ là chuyện bình thường.

Dương Bách Xuyên được coi là một người mới trong Tiên Giới và rất xa lạ với nó, hẳn rất vui khi nghe Đỗ Kiệt Bân kể mọi chuyện về Tiên Giới, đặc biệt là về những bí cảnh của Tiên Giới.

Trong khi nghe, Dương Bách Xuyên cũng rất chăm chú và chú ý, thỉnh thoảng có chỗ không hiểu cũng sẽ lên tiếng hỏi.

Đỗ Kiệt Bân thích thái độ nghiêm túc của Dương Bách Xuyên và rất vui khi kể với Dương Bách Xuyên.

Bốn người vừa đi vừa nói chuyện, không hề buồn chán chút nào.

Về phần Chim Thần Ma, kể từ khi đến Tiên phủ Đại La đã trầm mặc, nó vẫn ngồi xổm trên vai Dương Bách Xuyên chợp mắt, không hề rơi khỏi vai Dương Bách Xuyên.

Hai vị Thiên Tiên đại viên mãn bên cạnh Đỗ Kiệt Bân giống như hai cái bóng, rất yên tĩnh.

Bất giác, cuối cùng bốn người họ cũng đến được một ngã ba.

Lúc này, bên cạnh Đỗ Kiệt Bân có hai vị Thiên Tiên đại viên mãn, một ông già trong số họ đi tới phía trước, nói với Đỗ Kiệt Bân: “Thiếu chủ, đi bên trái sẽ có khí độc, đi bên phải rất có khả năng sẽ xuất hiện hung thú ma hóa”

Đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên nghe thấy ông lão nói chuyện, giọng nói có chút khàn khân, nhưng lại mang đến cho hẳn một loại cảm giác bình tĩnh, xem ra ông ấy là một người rất kiên quyết.

Mà vị Thiên Tiên khác bên cạnh Đỗ Kiệt Bân là một thanh niên da trắng ngần, đi phía sau.

Ông lão phía trước, hai người một trước một sau hỗ trợ lẫn nhau, bảo vệ thiếu chủ.

Dương Bách Xuyên đi theo Đỗ Kiệt Bân ngược lại chiếm tiện nghi, được bảo vệ.

Lúc này, ông lão phía trước lên tiếng, rõ ràng là đang yêu cầu Đỗ Kiệt Bân đưa ra quyết định, nên chọn con đường nào trong hai con đường kia?

Ông lão nói đường bên trái có khí độc, đường bên phải rất có thể có yêu thú, kỳ thực cả hai đều nguy hiểm.

Nhưng quyết đinh sẽ do Đỗ Kiệt Bân đưa ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play