Chỉ nghe Hắc Liên nói: "Xông lên đi! Trước kia còn có chút hạn chế, nhưng bây giờ ta có thể giúp ngươi một tay."
Nghe vậy Dương Bách Xuyên liền biết là sau lần trước Hắc Liên giúp hẳn thu lấy Thủy Chi Căn Nguyên Châu rơi vào ngủ sâu, khi tỉnh lại nàng ấy đã tích lũy được tất nhiều lực lượng, nói cách khác nguyên thần của Hắc Liên đã khôi phục tốt, ít nhất là mạnh hơn trước đây nhiều.
Nhưng tình huống của Hắc Liên không giống sư phụ, nàng ấy khôi phục nguyên thần là khôi phục ký ức kiếp trước trước khi niết bàn. Đối với Hắc Liên mà nói, ký ức chính là thực lực.
Lần này nguyên thần của Dương Bách Xuyên chịu tác động của Lục Nhĩ Mi Hầu, dẫn đến nguyên thần thăng hoa, lực Thần Hồn tăng vọt. Hắc Liên trú trong biển ý thức của hẳn cũng được tấm bổ, chẳng những tỉnh lại từ giấc ngủ sâu, mà còn khôi phục ký ức kiếp Trước. Đọc 𝐭𝑟𝙪𝗒ện 𝐭ại — 𝙏𝑹𝙪𝘔𝙏 𝑹U𝘠EN.Ⅴn —
Chiêu kiếm Hắc Liên vừa rồi có sự trợ giúp của Hắc Liên, hắn thôi động lực lượng của Thủy Chi Căn Nguyên và lực lượng của bản thân, cộng thêm lực lượng củ Hắc Liên, nhờ đó mới có thể một kiếm chém chết ba đại Tán Tiên.
Nhanh gọn lẹ.
Mục tiêu tiếp theo là ba Tán Tiên lão tổ.
Mặc dù nguyên thần thăng hoa, Hắc Liên tỉnh lại, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn không dám khinh thường.
Cho nên hẳn cần sự trợ giúp của Hắc Liên.
Mục tiêu phải chém đầu tiên là Cửu Phong Chân Nhân, báo thù xả giận cho Vượng Tử.
Tuy biết Vượng Tử bị bọn họ đồn ép phải tiến vào cung Chí Tôn, nhưng không rõ sống chết.
Lời nói của Hảo Liên tuy nhẹ nhàng hờ hững, nhưng Dương Bách Xuyên nghe ra sự tự tin tràn đầy.
Trong lòng có nằm chắc.
Dương Bách Xuyên nhìn Lục Nhĩ Mi Hầu thi triển sức mạnh, đại chiến với ba Tán Tiên lão tổ.
Mặc dù trông rất dũng mãnh, nhưng chung quy vẫn rơi vào thế yếu.
Ba Tán Tiên lão tổ cũng có thủ đoạn. Lục Nhĩ Mi Hầu bùng nổ tấn công, sấm rền chớp giận, vậy mà ba lão già này phối hợp với nhau rất ăn ý, lần nào cũng có thể hóa giải đòn tấn công của Lục Nhĩ, và còn đánh trả.
Làm cho trên người Lục Nhĩ xuất hiện rất nhiều vết thương, trông rất thảm, nhưng hẳn là không phải vết thương trí mạng.
Tóm lại là Dương Bách Xuyên chuẩn bị ra tay. Theo tình hình này, Lục Nhĩ không chống đỡ được bao lâu nữa, ba đánh một không chột cũng què.
Nhưng nếu hẳn kéo ra được người nào thì hay người đó.
Dương Bách Xuyên tin tưởng Lục Nhĩ chắc chắn có thể giết được hai trong ba người kia.
Điểm này rất rõ ràng.
Lục Nhĩ Mi Hầu một chọi ba tuy rơi vào thế yếu, nhưng không thua, vẫn có thể đánh với ba Tán Tiên lão tổ đến long trời lở đất.
Dương Bách Xuyên tin rằng chỉ cần hẳn kéo ra một trong ba Tán Tiên lão tổ là có thể giảm bớt áp lực cho Lục Nhĩ Mi Hầu.
Đến lúc đó chắc chẵn sẽ xoay chuyển tình thế.
Hiện tại nguyên thần của hẳn đã thăng hoa, sức mạnh thần hồn tăng vọt, lại thêm sự trợ giúp của Hắc Liên, như vậy đối mặt với một Tán Tiên lão tổ trong số đó chắc hẳn không thành vấn đề.
Mà người này, Dương Bách Xuyên nhắm tới Cửu Phong Chân Nhân.
"Đi thoi, giết!"
Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn Cửu Phong Chân Nhân chòng chọc, cất bước xông tới chiến trường của bốn người ở rỉa quảng trường cung Chí Tôn.
Một khắc sau, Dương Bách Xuyên xuất hiện cách chiến trường hai ba chục mét. Ban đầu hẳn định xông thẳng tới tấn công Cửu Phong Chân Nhân, nhưng sau khi liếc mắt nhìn đẳng xa, hẳn bỗng dừng lại.
Hắn nhìn thấy hai người.
Hai người lơ lửng trên không cách mặt đất ba mét, trông như người bị treo ngược.
Hai người này không phải ai khác, mà chính là Tán Tiên của Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên.
Trong ký ức của U, bởi vì hai Tán Tiên này không tham dự vào mưu kế của các Tán Tiên khác nhắm vào Vân Môn, cho nên sau khi trở vẽ đảo Tán Tiên, họ đã bị ba lão già chết tiệt trừng phạt, nhốt trong trận pháp Phong Lôi.
Dương Bách Xuyên biết kiếp nạn của hai người họ do hẳn mà ra, hẳn phải hóa giải nhân quả này.
Bây giờ hắn đã nhìn thấy thì có thể giải quyết dễ dàng như trở bàn tay. Còn Lục Nhĩ Mi Hầu hẳn là có thể chống đỡ thêm một lúc.
Vì vậy Dương Bách Xuyên xoay người đi tới rìa quảng trường cung Chí Tôn. Đó là một góc của quảng trường, bên dưới là vực sâu vạn trượng.
Hai Tán Tiên của Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên bị nhốt trong trận Phong Lôi, có gió lốc và sấm sét không ngừng đánh lên người bọn họ.
Thoạt nhìn uy lực của sấm sét và gió lốc không lớn, nhưng nếu bị tra tấn mấy trăm năm thì có thể mất mạng.