Tất nhiên so với U, Dương Bách Xuyên cho rằng người đáng chết nhất là lão già Cửu Phong chân nhân chết tiệt. Nghĩ đến Vượng Tử bị rút máu luyện đan luyện dược trong thời gian dài, trong lòng Dương Bách Xuyên tràn đầy sát khí.
Nhưng trong trí nhớ của U, Cửu Phong chân nhân lại là một trong ba lão tổ Tán Tiên của quần thể Tán Tiên, cũng coi như là nhân vật đứng đầu đảo Tán Tiên.
Dương Bách Xuyên nghĩ thầm cho dù Cửu Phong chân nhân là lão tổ Tán Tiên, hẳn cũng sẽ nghĩ cách giết chết lão ta báo thù cho Vượng Tử, nếu không hẳn không biết nói thế nào với Triệu Nam.
Hắn biết rõ tình cảm giữa Triệu Nam và Vượng Tử.
Năm đó sau khi thất lạc với Vượng Tử, Triệu Nam cho rằng Vượng Tử đã chết nên vô cùng đau lòng.
Hắn biết mặc dù nàng không nói, nhưng trong lòng cũng không dễ chịu, cho nên khi Dương Bách. Xuyên biết được Vượng Tử còn sống, hẳn chắn chắn sẽ mang Vượng Tử về cho nàng.
Cho dù Cửu Phong chân nhân mạnh đến mức nào, Dương Bách Xuyên đã đưa lão ta vào danh sách kẻ thù phải giết số 1.
Nếu nói không có cách cũng không đúng.
Lần này Lục Nhĩ Mi Hầu đến bày ra thực lực đã không hề thua kém mấy lão tổ Tán Tiên, có lẽ có thể giết chết được Cửu Phong chân nhân.
Xem xong ký ức về Vượng Tử, Dương Bách Xuyên còn phát hiện một tin tức có liên quan đến hắn.
Trong trí nhớ của U, Dương Bách Xuyên thấy được tin tức hai Tần Tiên của Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên bị trừng phạt trong trận đại chiến với Vân Môn năm đó.
Năm đó Tán Tiên thánh địa cấu kết với Ma tộc, lấy Vân Môn làm mồi, muốn đuổi ma nuốt Vân Môn, nhưng hai vị Tán Tiên của Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên đều không tham gia.
Kết quả Dương Bách Xuyên đã sử dụng lông khi để triệu hoán Lục Nhĩ Mi Hầu liên hợp tiêu diệt mấy Tán Tiên thánh địa, cuối cùng chỉ còn lại hai Tán Tiên của Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên trở về đảo Tán Tiên, cũng báo cáo lại sự thật cho lão tổ Tán Tiên, kết quả bị ba lão tổ Tán Tiên trừng phạt, dùng trận pháp phong lôi khiển trách, đến bây giờ vẫn còn đang bị nhốt chịu hình trên đỉnh Chí Tôn.
Dương Bách Xuyên xem xong biết hai người này. đã gián tiếp bị hẳn liên lụy, lần này phải cứu bọn họ mới được.
Rốt cuộc năm đó hai Tán Tiên không ra tay cũng coi như trợ giúp Vân Môn.
Còn có dù sao Trường Sinh Điện cũng là tông môn thánh địa do đại sư huynh sáng lập.
Còn hoàng triều Hiên Viên vẫn luôn gần gũi với Trường Sinh Điện từ xưa đến nay, có liên hôn, hơn nữa cũng có quan hệ sâu xa với hắn, bởi vì công chúa Hiên Viên Linh Hề trở thành nữ nhân của hắn...
Tất cả đều là nhân quả.
Trong lúc Dương Bách Xuyên đang suy nghĩ mấy. thứ này thì một tiếng nổ lớn vang lên.
Ầm!
Sâu trong núi Chí Tôn truyền đến một tiếng nổ, Dương Bách Xuyên kinh sợ, vội vàng thúc giục thân pháp chạy đến.
Cách thật xa nhưng hắn vẫn cảm nhận được hơi thở cường đại, hiển nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu đang đánh với người khác.
Dương Bách Xuyên khắng định đối thủ không phải ba Tán Tiên đã chạy trốn, bởi vì với thực lực của Lục Nhĩ Mi Hầu, ba Tán Tiên kia tuyệt đối không phải đối thủ của hắn ta
Hiện tại chỉ có một khả năng, Lục Nhĩ Mi Hầu đụng phải lão tổ Tán Tiên.
Cường giả chân chính của núi Chí Tôn.
Thực lực của Lục Nhĩ Mi Hầu rất mạnh, nhưng dù sao đây cũng là đảo Tán Tiên, là sân nhà của Tán Tiên, Dương Bách Xuyên cũng biết Lục Nhĩ Mi Hầu vẫn chưa khôi phục thực lực Tiên Vương, nếu không hẳn ta đã trở về Tiên giới từ lâu.
Nghe thấy tiếng động lớn này, Dương Bách Xuyên cũng bắt đầu lo lắng, chạy như bay đến đó.
Trên đường đi vừa chạy hắn vừa nuốt hai giọt nước Sinh Mệnh, còn liên tục nhét linh đào vào trong miệng, cũng nuốt một viên tinh chất mật ong từng lấy được ở hoa viên của Lam Tâm Tiên Vương để bổ sung thể lực.
Dương Bách Xuyên biết hiện tại chạy đến, nếu thật sự gặp phải lão tổ Tán Tiên, chắc chắn sẽ là một trận ác chiến, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng tỉnh thần chiến đấu.
Nghe thanh âm còn cách rất xa, Dương Bách Xuyên chạy như điên đến đó, rất nhanh đã bước vào địa giới 36 núi lớn của núi Chí Tôn.