Đương nhiên hắn cũng không phải hoàn toàn yếu thế, vẫn có thể lưu lại trên đuôi rắn năm đầu vài vết thương, để rắn năm đầu đau đớn gào thét.  

Sau mỗi một phút Dương Bách Xuyên lại bay ngược ra ngoài, cái đầu rắn độc nhất còn sót lại của rắn năm đầu xảo quyệt há miệng phun ra một ngụm đen kịt hôi tanh.  

Sắc mặt Dương Bách Xuyên lập tức đại biến, lần này không phải khí độc mà là nọc độc, hắn vội vàng thôi thúc Càn Khôn Tôi Thể Quyết để ngăn chặn.  

“Xì xì xì ~”  

Dương Bách Xuyên cúi đầu nhìn, trên người có khói đen bốc lên.  

Mà rắn năm đầu đối diện cũng cười lạnh nói: “Nhân loại đáng chết, nọc độc bản mệnh của bổn tọa đủ để ngươi hóa thành xương trắng, để coi ngươi chết như thế nào.”

Khi độc của rắn năm đầu phun lên người, phát ra tiếng vang xèo xèo, sắc mặt Dương Bách Xuyên đại biến, hắn thấy khói bắt đầu bốc lên từ trên người mình, không ngờ nọc độc của rắn năm đầu lại có thể ăn mòn kim quang hộ thể của hắn, nếu như không tranh thủ thời gian xử lý cho nhanh, sớm muộn gì nọc độc cũng sẽ xuyên thủng lớp kim quang hộ thể, trực tiếp đả thương thân tới thân thể.  

Nọc độc này mạnh mẽ hơn khí độc trước đó rất nhiều.  

Việc này là do rắn năm đầu cố ý gây ra, cố ý khiến thể lực Dương Bách Xuyên tiêu hao, cuối cùng bất chợt dùng một ngụm nọc độc muốn trực tiếp lấy cái mạng nhỏ của Dương Bách Xuyên.  

Ngay lúc Dương Bách Xuyên đang hoảng loạn trong lòng, một giọng nói lanh lảnh vang lên bên tai: “Tướng công đừng sợ, ta sẽ đối phó với rắn năm đầu.”  

Dương Bách Xuyên vô thức quay đầu nhìn lại, là Thương Vũ Tình không biết đã xuất hiện ở phía sau hắn từ lúc nào.  

Ở trong mắt Dương Bách Xuyên, giờ phút này Thương Vũ Tình dường như đã trở thành một người hoàn toàn khác, chủ yếu là khí tức toàn thân nàng đã thay đổi rất nhiều.  

Hoa văn huyết mạch trên mặt nàng lại lần nữa xuất hiện, tia sáng đỏ thẫm lóe lên, chập chờn trông rất kỳ lạ, sau khi Dương Bách Xuyên nhìn thoáng qua, trong lòng hắn có một cảm giác khiến người ta sợ hãi đến kinh hồn bạt vía.  

Cũng không biết trước đó trên người Thương Vũ Tình đã xảy ra chuyện gì, rõ ràng là đi trị thương, chỉ chớp mắt mà hoa văn huyết mạch đã xuất hiện và biến thành bộ dạng như hiện giờ.  

Nhưng vừa thấy nàng xuất hiện sau lưng, Dương Bách Xuyên không khỏi thở phào nhẹ nhõm, bởi vì trước tiên hắn phải xử lý nọc độc trên người, nếu không sẽ tổn thương tới thân thể.  

Nhưng ngay sau đó Thương Vũ Tình lại đem đến cho hắn một niềm vui bất ngờ.  

Chỉ thấy Thương Vũ Tình bước hơn ngàn bước, hai tay vung lên, ngay lập tức, một dòng nước lớn như hai con rắn từ Đầm Hàn Bích Ba cách đó hơn mười thước dâng lên, hóa thành một đầu mãng xà, bay về phía rắn năm đầu trong nháy mắt.  

Dương Bách Xuyên trợn tròn mắt, nhìn thấy hai tay Thương Vũ Tình thi triển pháp quyết phức tạp mà thần bí, mãng xà nước dây dưa quấn lấy rắn năm đầu, rắn năm đầu gầm thét lên, cái đuôi đập mạnh một nhát vào hông mãng xà nước, soạt một cái mãng xà nước bị cắt ngang làm đôi.  

Mà sắc mặt Thương Vũ Tình không ổn, pháp quyết trong tay lại động, mãng xà nước vừa bị rắn năm đầu chặn ngang, dùng một kích cắt đứt lại nhanh chóng hóa thành hai đầu mãng xà nước khác, mặc dù đã nhỏ đi rất nhiều nhưng không hề bị rắn năm đầu tiêu diệt hoàn toàn.  

“Chạm.”  

Thương Vũ Tình dậm chân, Dương Bách Xuyên cảm thấy mặt đất rung chuyển chấn động, sau một khắc đất đá trước mặt Thương Vũ Tình đột nhiên quay cuồng bay lên, trong nháy mắt biến thành một hình nhân bằng đất sét khổng lồ, thân cao hơn ba mươi trượng, đột nhiên tung nắm đấm về phía rắn năm đầu.  

“Ầm ~”  

Rắn năm đầu bị hai mãng xà nước khổng lồ quấn lấy, bất ngờ bị hình nhân đất sét khổng lồ dùng nắm đấm nện vào đầu, ngã lăn ra đất.  

“Tê ~”  

Quay người lại, rắn năm đầu gầm lên giận dữ, vung đuôi quất lên người hình nhân đất sét khổng lồ, ầm một cái, hình nhân đất sét khổng lồ bị đuôi của rắn năm đầu đánh nát.  

Thế nhưng Thương Vũ Tình lại giậm chân, cùng với pháp quyết trong tay, đống đất đá lại một lần nữa hóa thành hình nhân khổng lồ, giơ nắm đấm đánh về phía rắn năm đầu.  

Ngay sau đó Thương Vũ Tình hét lớn, vẫn luôn chỉ tay, một đường chân khí rơi xuống gốc cây cổ thụ to bằng vòng tay ba người sát bên đầm nước, sau một khắc, từng sợi dây leo trên cây cổ thụ phình to ra, ước chừng hơn mấy chục sợi dây leo lan rộng, tràn về phía rắn năm đầu mà quật lấy quật để.  

Giờ phút này rắn năm đầu rít gào gầm rú, cuối cùng hoảng sợ, ba phía đều bị bao vây.  

Một mặt là hai đầu mãng xà nước, một mặt là hình nhân đất sét khổng lồ, một mặt là dây leo cổ thụ. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play