*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Dương huynh đệ...” Từ Vĩ muốn nói lại thôi.
“Ha ha ha, tiểu tử, coi như ngươi thức thời, nhanh lên đi, đừng chờ lão phu động thủ.” Giản Hoá Phàm cười to, tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của ông ta.
Dương Bách Xuyên lạnh lùng nhìn Giản Hoá Phàm, ở trong lòng hạ lệnh với yêu vương Tiểu Bạch: “Tiểu Bạch, mau đi đi, đến phương xa chờ ta.”
“Chủ nhân~”
“Đi đi, ta tự có tính toán.”
“Rống~” Yêu vương Tiểu Bạch phát ra một tiếng gầm dài và vỗ cánh, bay sát mặt đất rồi biến mất trong nháy mắt.
Mà ba người Giản Hoá Phàm cũng không ngăn cản, một Yêu cầm tứ giai muốn chạy trốn cũng không phải chuyện đơn giản.
Chờ yêu vương Tiểu Bạch lập tức rời đi, côn trùng trong lỗ tai Dương Bách Xuyên vèo một cái đi ra xông về phía sao Bắc Đẩu địa sát kết giới, Dương Bách Xuyên lắc người vọt tới.
Cảnh tượng này ở trong mắt đám người Giản Hoá Phàm là biểu hiện khuất phục của Dương Bách Xuyên, là hắn muốn tự sát đi va chạm huyết tế kết giới. Đối với việc này, Giản Hoá Phàm đã cười mỉm trong tay làm ra một thủ quyết, chuẩn bị chờ sau khi Dương Bách Xuyên huyết tế sẽ vận dụng bí pháp phá vỡ kết giới.
Nhưng mà đúng lúc này nhớ tới giọng nói của Dương Bách Xuyên: “Lão bất tử Giản Hoá Phàm, ta nhớ kỹ ba tên khốn kiếp các ngươi, nếu lần này không chết, nhất định sẽ hận các ngươi thấu xương.”
“Ầm~”
Giờ khắc này, đầu của Dương Bách Xuyên đụng vào kết giới.
“Muốn chết ~”
Sau khi Giản Hoá Phàm nghe được Dương Bách Xuyên mắng chửi, ánh mắt híp lại, nhưng lại không động thủ, bởi vì ông ta biết sức mạnh phản phệ của kết giới mạnh mẽ cỡ nào, chỉ là ba người có tu vi Nguyên Anh trung kỳ như bọn họ cũng bị sức mạnh cường đại của kết giới chấn động đến hộc máu, huống chi Dương Bách Xuyên chỉ là một Kim Đan trung kỳ nhỏ bé.
Dù sao cũng phải chết, miệng lưỡi nhanh hơn suy nghĩ, ông ta cũng không so đo với Dương Bách Xuyên nữa.
Nhưng sau một khắc, ba người Giản Hoá Phàm mở to hai mắt.
Chỉ thấy rõ ràng đầu của Dương Bách Xuyên đụng tới kết giới, theo lý mà nói thì sẽ bị sức mạnh cường đại của kết giới phản phệ, thân thể lập tức bị nghiền nát hóa thành một đám mưa máu mới đúng.
Thế nhưng tình huống thực tế là, ở trong mắt bọn họ, đầu của Dương Bách Xuyên trực tiếp chui vào trong kết giới.
Giống như là cho đầu vào trong nước vậy.
Đảo mắt liền biến mất ở kết giới.
“Chuyện này...?” Trong lòng Từ Vĩ run lên, lúc này hắn ta có chút hối hận.
“Làm sao có thể?”
“Không thể nào~”
“Tiểu tử kia...?”
Sắc mặt của ba người Giản Hoá Phàm đặc sắc đến cực điểm, ai cũng không ngờ Dương Bách Xuyên lại có thể chui vào trong kết giới.
Hơn nữa kết giới cũng không bị phá hỏng.
Đây mới là chỗ kỳ lạ.
Nghĩ lại, mấy người đều biết đây là do bản thân Dương Bách Xuyên có gì đó kỳ quái, trong tay hắn nhất định có pháp khí gì đó có thể phá kết giới, thế gian có vô số pháp khí, cũng có muôn vàn công dụng, loại khả năng này không phải không có.
Vẻ mặt Giản Hoá Phàm đen lại, hắn biết đã bị Dương Bách Xuyên đùa bỡn.
Đột nhiên quay đầu lại trừng mắt hỏi Từ Vĩ: “Từ gia, tiểu tử kia có lai lịch thế nào vậy?”
Lúc này trong lòng Giản Hoá Phàm có chút lo lắng, chỉ là Kim Đan nho nhỏ mà có Yêu cầm tứ giai làm vật cưỡi, có thể phá sao Bắc Đẩu địa sát kết giới mà vào trong đó, tuyệt đối không đơn giản, không chừng chính là hậu bối của thế lực lớn nào đó. Tuy rằng m Dương Tông cũng là đại tông môn, nhưng cũng không phải thế lực mạnh nhất ở toàn bộ Sơn Hải Giới, Giản Hoá Phàm biết Sơn Hải Giới vẫn còn tồn tại thế lực siêu cấp, chỉ mong tiểu tử kia không phải là hậu bối của đại tộc đại thế lực.
Giờ phút này Từ Vĩ cũng cùng suy nghĩ với Giản Hoá Phàm, hắn ta có chút hối hận vì đã không có lòng ủng hộ Dương Bách Xuyên, nếu như Dương Bách Xuyên thật sự là người của thế lực lớn nào đó, hắn ta sẽ thiệt thòi lớn.
Nghĩ tới đây, trong lòng Từ Vĩ có chút buồn bực nói: “Mẹ nó, ta làm sao biết được, hắn là do ta tìm đến hợp tác ở cửa môn hộ, chỉ biết hắn tên là Dương Bách Xuyên, ngoài ra không biết gì thêm.”
“Dương Bách Xuyên?” Cái tên này lọt vào tai Giản Hoá Phàm rất quen thuộc đó, ông ta lẩm bẩm hồi tưởng lại một chút, lập tức nảy lên sát ý ngút trời, quần áo toàn thân đều phấp phới như có gió lớn thổi qua.
Giản Hoá Phàm đột nhiên nhớ tới hai tháng trước cháu trai Giản Thành mình yêu thương nhất bị giết, căn cứ vào tin tức mà Thành chủ u Dương Hải Đường của thành Chiêu Dao điều tra thì cháu trai Giản Thành là bị Dương Bách Xuyên giết chết.
Lúc ấy ông ta còn đặc biệt phái người đi điều tra truy sát, nhưng sau đó nghe u Dương Hải Đường nói Dương Bách Xuyên cấu kết với Yêu tộc, có khả năng đã đến Đại Hoang rồi, không nghĩ tới người sát hại cháu trai đang ở ngay trước mắt.
“Giản huynh, nếu tiểu tử kia tiến vào kết giới, ta thấy chúng ta nên kiên quyết phá kết giới đi.” Phương mắt to nói.
Giản Hoá Phàm hít sâu một hơi nhìn chằm chằm kết giới, ánh mắt như muốn xuyên qua kết giới giết chết Dương Bách Xuyên, ông ta nói: “Chúng ta liên thủ phá giới ~”
“Vù vù vù vù...”
Đúng lúc này bốn phía lần lượt xuất hiện từng bóng người, tất cả đều hội tụ đến.
Sắc mặt ba người Giản Hoá Phàm biến đổi nhưng cũng chua xót, tóm lại những người này tới cũng nhanh thật đấy, chắc chắn là sau khi nhìn thấy kết giới phóng lên cao nên cqra đám mới chạy tới đây, người có thể đến cũng không phải kẻ yếu, tất cả đều là khí tức Nguyên Anh, trong đó không thiếu cao thủ Nguyên Anh trung kỳ.
Nếu như Dương Bách Xuyên quay lại, ông ta sẽ nhận ra người quen tứi, Đại Thành chủ thành Tán Tu - Lê Nặc rõ ràng cũng ở trong đội ngũ đó.