Vốn ban đầu Phương Nghiên không hiểu cũng không biết rốt cuộc Lâm gia trong giới thương nghiệp ở Hải Lam Tinh có địa vị gì, giống như lúc trước y cũng không biết địa vị của Hàn gia trong liên minh.

Y biết nhiều nhất cũng chỉ là mấy gia tộc nổi danh trong giới thương nghiệp hay mấy xí nghiệp lớn của tinh cầu Diên Vĩ mà thôi.

Dù sao một xí nghiệp lớn trên tinh cầu Diên Vĩ đối với Phương Nghiên đã thực xa xôi, huống chi là loại gia tộc lớn ở thủ đô Hải Lam Tinh của liên minh?

Y dựa theo lời Lâm Tiêu nói mà lên mạng tra một chút, sau khi nhìn thấy kết quả không khỏi khiếp sợ trong lòng. Nếu nhà Lâm Tiêu đã giàu có như vậy, tại sao anh ta lại còn đến làm trợ lý đặc biệt cho Hàn Tử Việt?

Bởi vậy Phương Nghiên liền thốt lên: "Sở thích của Lâm Tiêu đặc biệt thật đấy."

"Anh là trẻ con sao? Ở bên ngoài bị oan ức còn đi mách lại với người lớn à?!" Phương Nghiên có chút phát điên.

Lâm Tiêu nhún nhún vai, dáng vẻ như "cậu có thể làm gì được tôi".

"Cậu cũng không muốn làm phiền Thẩm Thư quá nhiều đúng không, nếu ông nội của tôi biết chuyện này."

Vô lại!

Đồ lưu manh!

Đm!

Trong lòng Phương Nghiên đang không ngừng điên cuồng chửi mắng tên Lâm Tiêu chết tiệt này, nhưng ngoài mặt vẫn phải bày ra một nụ cười tiêu chuẩn.

Nếu y gặp phải... rắc rối lớn như vậy, y đương nhiên sẽ không muốn làm phiền đến Thẩm Thư.

Theo như những gì y vừa tra được, trên báo nói rằng địa vị của Lâm gia không thua kém Hàn gia là mấy, cho nên mấy kẻ có tiền này chính là ăn nhiều sinh chán, không lo làm đại thiếu gia cao cao tại thượng của mình mà chạy đi làm "tiểu đệ" cho người ta.

Tóm lại hai chữ ngắn gọn chính là: Có bệnh!

"Cho nên rốt cuộc anh muốn tôi làm cái gì?" Phương Nghiên đương nhiên không tin Lâm Tiêu là loại sau khi ngủ một lần liền nhất định kết hôn để chịu trách nhiệm.

Lúc trước hỏi Lâm Tiêu rốt cuộc muốn làm cái gì, chính là hỏi mục đích thật sự của anh ta.

Lâm Tiêu cuối cùng cũng nghiêm túc đối mặt với Phương Nghiên, đôi môi mỏng nhếch lên một đường cong nhẹ: "Nói chuyện với người thông minh chính là tốt nhất."

Hiện tại xem ra tính cách Phương Nghiên mặc dù hơi táo bạo dễ giận, nhưng cũng không đến mức không có thuốc chữa.

- ---

Thời điểm Phương Nghiên nhìn thấy ông nội của Lâm Tiêu, trong lòng vốn đã thấp thỏm lại càng bất an hơn.

Cho dù ông lão trông rất hòa ái dễ gần. Nhưng từ những thông tin mà Phương Nghiên tra được, người này mới là người cầm lái thật sự của Lâm gia.

Lâm Tiêu nói rằng mục đích thực sự của việc anh ta muốn kết hôn với y là để diễn kịch cho ông nội xem, hay nói cách khác cũng là một dịp để chọc giận ông cha cặn bã cùng với đám anh em cùng cha khác mẹ của anh ta.

Ông nội anh ta chuẩn bị ủy quyền..

||||| Truyện đề cử: Ai Đã Chăm Sóc Bông Hồng Nhà Bên? |||||

Mặc dù trong mắt Lâm Tiêu, về cơ bản đã cắt đứt quan hệ với Lâm gia, đặc biệt là cha anh ta, nhưng trong mắt ông nội của Lâm Tiêu thì chỉ có đứa cháu trai lớn này mới là người thừa kế mà ông ta thực sự coi trọng.

Ông chỉ có duy nhất một người con trai là cha của Lâm Tiêu, sau khi vợ mất ông cũng không cưới thêm ai khác nữa. Có lẽ là vì từ khi còn nhỏ ông đã quá cưng chiều cậu con trai duy nhất mà vợ ông để lại này, cho nên mới dẫn đến tình cảnh hiện tại của cha Lâm.

Con trai vô dụng bất tài, cũng may ông còn một đứa cháu trai rất có tiền đồ. Đến nỗi những đứa con "ngoài giá thú" của cha Lâm, ông nội Lâm căn bản không thèm để vào mắt.

Tất nhiên, những đứa trẻ này không có gì sai, nhưng trong mắt ông không có đứa cháu nào tốt bằng Lâm Tiêu.

Nếu như có ai đó ưu tú hơn Lâm Tiêu thì cục diện bây giờ đã là một tình huống khác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play