Thể loại: Thuần Việt, hiện đại, tình cảm, nhẹ nhàng, ngọt ngào, lãng mạn, gương vỡ lại lành, xa mặt không cách lòng, nam theo đuổi, đồng phục đến váy cưới,...
Nhân vật chính: Lưu Hải Quỳnh - Đinh Khải Huy
Giới thiệu
Mỗi cuộc gặp gỡ, thậm chí là chia ly,…đều nằm trong hàng loạt những sự sắp đặt khác….
Ngỡ là tình cờ, ngỡ là ngẫu nhiên, nhưng thật ra đều là số mệnh an bài
Chúng ta không vô tình đụng phải nhau, chúng ta cũng không vô tình mà nảy sinh cảm xúc khi nhìn nhau.
Thế giới hiện tại có hơn 7 tỉ người, không thể không có "chúng ta".
Thế giới rộng lớn như vậy, không thể không có "nơi thuộc về riêng chúng ta".
Nhưng "chúng ta" lại vụt mất nhau, thế giới này rõ ràng đã có "chúng ta" cũng đã có "nơi thuộc về riêng chúng ta" nhưng sau này "chúng ta" lại không có nhau, phải chăng đó là kết cục cho tất cả?
Yêu đương tuổi mười bảy tuyệt vời và dễ thương thế đó chỉ là sau này chúng ta lại không giữ được sự đáng yêu khi đó nữa để rồi gặp nhau đầy ngượng ngùng, một lời chào vỏn vẹn hai chữ cũng khó thành câu.
Lại phải nói, thời trung học vô âu vô lo không phải dành cho tất cả chúng ta, cũng vì vậy mà hình thành nên sự tự ti thâm tâm của các cô cậu học trò ấy, muốn đến rồi lại thôi cuối cùng lại là không dám để rồi chẳng còn cơ hội nào nữa. Hoặc cũng chính sự tự ti không đáng có ấy mới khiến chúng ta xa cách.
Nếu như được quay lại, sẽ bất chấp tất cả để được đến gần bên cậu dù chỉ là một chút, thanh xuân tuổi trẻ chính là thứ không phải để hối tiếc mà chính là dũng khí để tớ đứng cùng cậu, để sau này tất cả có chúng ta, chúng ta cùng nhau có tất cả.
Thanh xuân, đó mới chính là thanh xuân.
* *
*
Sáu năm trước, sự xuất hiện của Lưu Hải Quỳnh là một sự náo động ở trường chuyên A cũng là sự náo động trong lòng Đinh Khải Huy.
Sáu năm sau, cái tên Lưu Hải Quỳnh chính là sự náo động trong giới nghệ thuật ở Nam Kì lục tỉnh.
Người trong giới không ai không biết nữ tác giả trứ danh khơi dậy thành công giới vẽ của bọn họ, khiến nó một lần nữa sống lại, tới gần với đại chúng.
Không bằng, không cấp, không trình độ chính quy vậy mà có tiếng nói trong giới sáng tác.
Nhưng mà cũng không ai biết, sáu năm qua đối với bọn họ có thể nhẹ nhàng trôi chảy nhưng đối với Lưu Hải Quỳnh thì cô chỉ có thể cắn răn bước tiếp không thể khuất phục.
Sáu năm đối với bọn họ giống như một cái chớp mắt nhưng sáu năm đối với Lưu Hải Quỳnh, đó là thời gian mấu chốt để cô giành lấy thành công.
Sáu năm không dài không ngắn, vừa vặn để bọn họ học tập trau dồi kiến thức, nhưng sáu năm đối với Lưu Hải Quỳnh đó là thời gian quý báu nhất đời cô.
Còn có một người khác, sáu năm qua đối với cậu ấy chính là những ngày ngắn dài đêm ngắn, đêm chợp mắt không thể ngon, ngày bay tới lui hai chí tuyến Bắc Nam chỉ để có thể tìm kiếm bóng dáng một người.
* *
*
Lưu Hải Quỳnh: Cảm ơn anh đã luôn chờ em, cảm ơn anh vẫn yêu em như vậy.
Đinh Khải Huy: Cảm ơn em đã quay lại nhìn anh, cảm ơn em một lần nữa cho anh cơ hội yêu em.
Cảm ơn duyên trời tác hợp.
Các số gần nhất