" Thẩm Trạch An, tôi biết rồi " Đường Ân nhẹ nhàng gật đầu. Sau đó mới hỏi
" Tôi thấy sắc mặt cậu không tốt lắm, là cơ thể có vấn đề gì hay sao? "
" Không có, chỉ là có chút mệt mỏi mà thôi " Thẩm Trạch An nhớ lại chuyện lúc nảy, tâm tình trở nên có chút không tốt nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài quá nhiều vì sợ sẽ làm giống cái trước mắt sợ hãi.
Dù sao đây cũng là giống cái duy nhất chịu giúp đỡ cậu ta mà không quan tâm hay hỏi rốt cuộc cậu ta có phải giống cái đạt chỉ số dựng dục là 4 hay không
" Chuyện lúc nảy, thật sự cảm ơn cậu rất nhiều, nếu không có cậu, tôi không biết phải làm sao nữa " Thẩm Trạch An thật lòng mà nói ra lời cảm ơn đối với Đường Ân
Sau đó vui vẻ xin kết bạn với cậu qua quang não, rồi nhanh chóng chào tạm biệt cậu để trở về lớp học
Đường Ân nhìn nhân vật chính dung da dung dẻ nhảy chân sáo rời đi sau khi lấy được phương thức liên lạc của cậu thì phì cười
Nhân vật chính này, trông cũng đáng yêu quá đi mất.
Đường Ân đứng ở khu vực vắng đó một lâu, bất chợt, cậu cảm nhận được một trận dao động kì lạ. Dường như có một ánh mắt đằng đằng sát khí vừa lướt sang người cậu, sau đó phóng thẳng về hướng của Thẩm Trạch An
Nhanh chóng đuổi theo làn sát khí được tỏa ra từ người nào đó, Đường Ân không quên bảo hệ thống tra xét tất cả camera ở xung quanh khu vực này. Xem xét ngoài cậu và Thẩm Trạch An vừa xuất hiện thì còn có kẻ khác nào ở đây hay không
Hệ thống không làm Đường Ân thất vọng khi phát hiện ra bóng lưng của một người đang núp sau bức tường gần khu vực cậu và Thẩm Trạch An đang đứng, nhưng chỉ là bóng lưng nên Đường Ân không thể xác định rõ ràng được kẻ đó là ai
Mang theo tâm tình không mấy tốt trở về lớp học, sau khi được giảng viên giới thiệu với mọi người, Đường Ân theo chỉ dẫn của nam giảng viên mà ngồi vào vị trí được chỉ định
Cậu quay sang, nhìn thấy một số thú nhân đang đỏ mặt lén lúc nhìn mình. Đường Ân bị nhìn quá nhiều nên bỏ qua, không quan tâm đến bọn họ thêm chút nào, cậu lúc này chỉ muốn chú tâm vào học tập.
Tốt nhất là học thật giỏi, nắm thật vững những kiến thức ở thế giới này để có thể giúp được Anos nhiều việc hơn
Giờ giải lao.
Thẩm Trạch An ở trên sân thượng nhìn xuống đám người đang nghỉ ngơi bên dưới, hệ thống vừa thông báo đối tượng công lược thứ hai của cậu vậy mà chính là người mà cậu đã thích thầm bấy lâu nay.
Thẩm Trạch An trong lòng thật sự rất vui vẻ, nhưng chợt nhớ ra điều gì đó, sắc mặt của cậu ta bỗng nhưng trầm xuống. Quay người rời khỏi sân thượng
Lúc trở về phòng học, Thẩm Trạch An một lần nữa giáp mặt với Thẩm Đình Nghi. Chỉ thấy sau khi Thẩm Trạch An từ góc khuất bước ra, sắc mặt đã trở nên tái nhợt, bước chân thậm chí còn không vững
Đường Ân nhìn vô số món ăn kì lạ trước mắt, cậu bắt đầu có biểu hiện không muốn ăn những món ăn kì lạ này
Dù sao cái bao tử nhỏ nhắn của cậu trong suốt thời gian qua cũng đã bị Anos chiều đến hư rồi. Thở dài, cậu chỉ đành mua một hộp sữa vị trà sau đó rời khỏi nhà ăn
Vừa đi vừa quan sát khung cảnh của ngôi trường được xem là ngôi trường nổi bậc nhất của đế quốc này
Bất chợt hệ thống ra thông báo về vấn đề phát hiện ra một sinh vật nguy hiểm đối với Anos
Đường Ân nhận lấy thông tin từ hệ thống, càng xem mày càng nhíu chặt lại, lòng dâng lên mỗi cỏi bất an không rõ mà mở quang não ra ngay lập tức gọi cho Anos
Anos bên kia đang cùng các vị lãnh đạo họp về vấn đề mẫu trùng thì nhận được cuộc gọi
Các vị lãnh đạo vì cuộc gọi này mà cơ thể căn chặt lại. Phải biết Anos cực không thích bất cứ kẻ nào quấy rầy mình khi có chuyện quan trọng, nhưng lần này.
Bọn họ được một lần há hốc mồm khi thấy người lúc nảy vẫn còn cau mày hiện tại đã bày ra bộ dáng ôn nhu, thâm tình mà mở ra quang não nhận lấy cuộc gọi, sau đó gật đầu chào bọn họ rồi rời khỏi phòng họp
Anos lúc nhận được cuộc gọi của Đường Ân, trong lòng vui vẻ không thôi vì cuối cùng cậu cũng nhớ đến mình. Không nỡ để cậu đợi lâu, hắn ngay lập tức rời khỏi phòng họp để trò chuyện với cậu
Khi quang não được kết nối. Nhìn bộ dáng còn nguyên vẹn của Anos qua màn hình, sự lo lắng trong lòng của Đường Ân cũng giảm đi một chút
Cậu hỏi thăm một chút về nhiệm cụ của Anos lần này diễn ra như thế nào. Sau đó lại hỏi anh cần cậu giúp gì hay không
Nhưng Anos làm sao nỡ để cậu giúp mình nên rất nhanh đã từ chối
Đường Ân nghe anh từ chối thì có chút buồn mà cụp xuống mi mắt. Cậu đem ngón tay chọc chọc vào một bên má của Anos sau màn hình
" Anh thật sự không cần em giúp sao...dù sao tinh thần lực của em cũng rất tốt mà "
Anos nhìn cậu ủ rũ thì cũng mềm lòng. Cuối cùng cũng không nỡ từ chối mà đồng ý cho cậu đến giúp mình, nhưng với điều kiện. Hắn sẽ đến tận trường để đón cậu đi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT