Hai người cười cong mắt ngồi đối diện lẫn nhau, ăn ý nhận quà chúc mừng của đối phương. Sau đó hơi bàn bạc một chút, quyết định vị cảm ơn chưởng quỹ nguyện ý ở lại báo đáp mấy ngày.

Sau khi Lạc Vân Dã đã nghe được đại khái câu chuyện về thạch hầu tử từ chỗ Ngu Tri Dao, trước một ngày hai người viết xong bản thảo, sau đó mỗi ngày thay phiên kể chuyện cho chưởng quỹ Bạch Hạc.

Chưởng quỹ Bạch Hạc cho rằng Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã ở lại là vì Yêu sâm quả mà y tặng vào đêm đó, biết được rất nhanh sẽ rời đi.

Ai ngờ ngày hôm sau, hai đứa con nít này một trước một sau đột phá Phá Hư Cảnh hậu kỳ, lại vẫn tới kể câu chuyện còn lại của thạch hầu tử.

Hơn nữa hai người kể xong thì rời đi, không tìm y đòi Yêu sâm quả, ngay cả đại hồ đào Yêu vực mà nhóc tham ăn kia thích nhất cũng không lấy.

Chưởng quỹ Bạch Hạc suy nghĩ một chút, cũng hiểu ý của bọn họ, cũng không ngăn cản, cứ tiếp tục cho bọn họ kể chuyện cho mình nghe.

Ở trấn Bạch Hạc kể chuyện cho chưởng quỹ nghe, vẫn luôn kéo dài đến ngày Thiên Bảng công bố xếp hạng tháng thứ tư, rốt cuộc bọn họ cũng kể xong chuyện liên quan đến thạch hầu tử.

Kết cục của thạch hầu tử biến thành Phật trong truyền thuyết, trái lại làm cho chưởng quỹ vô cùng hâm mộ.

Sau khi ba người trải qua nhiều ngày tiếp xúc trở nên quen thuộc, chưởng quỹ có lời gì cũng nói thẳng ra: "Tuổi thọ... Thành Phật... Vô hạn...! Tu sĩ Vân giới... Chúng ta... Ba ngàn năm... đã là... đại hạn, nếu muốn... Tiếp tục... Sống sót... nhất định... Phải trả giá..."

"Sau ba ngàn năm, không biết khi đạp phá hư không, phi thăng, số tuổi thọ là bao nhiêu?" Ngu Tri Dao hỏi.

Chưởng quỹ lắc đầu, thở dài: "Không biết... Vân giới... Chỉ có...Vân Sinh tiền bối... là Phi thăng..."

Ngu Tri Dao ngẩng đầu trao đổi ánh mắt với Lạc Vân Dã, Lạc Vân Dã lập tức nói tiếp: "Lúc nhỏ ta nghe nói người Vân giới vẫn luôn sinh lòng ngưỡng mộ Vân Sinh tiền bối. Chẳng qua người biết chuyện rất ít. Tiền bối, không biết khi Vân Sinh tiền bối còn ở Vân giới có lưu lại sự tích gì không?"

Nói đến sự tích của Vân Sinh tiền nối, chưởng quỹ miễn cưỡng chậm rãi mở đôi mắt đang nửa khép lại, giống như có một tia ánh sáng lướt qua đôi mắt kia.

Trên khuôn mặt không cảm xúc của y dần nở nụ cười: "Vân Sinh tiền bối... A... Đây chính là... Lợi hại...! Không chỉ... Ngăn cản... Ma tộc xâm chiếm... Còn để cho Nhân Ma... dừng chiến... trăm năm... Chẳng qua... sau khi... Vân Sinh tiền bối... phi thăng... Ma tộc... Lại bắt đầu... Kéo nhau trở lại..."

"Nếu... Vân Sinh tiền bối... Còn ở... Vân giới.... Nhất định hoàn bình...!" Mấy chữ cuối cùng, chưởng quỹ nói hết sức chắc chắn, trong mắt là sự mong đợi nhàn nhạt.

Ngu Tri Dao thổi phồng: "Đúng là tiền bối đứng đầu!"

Lạc Vân Dã phụ hòa: "Sự tích anh hùng làm cho người ta phấn chấn như vậy, Vân Sinh tiền bối không hổ là người đứng đầu của Vân giới."

Hai người một xướng một họa, dỗ dành chưởng quỹ Bạch Hạc vui vẻ, không khỏi lại nói những sự tích liên quan đến Vân Sinh tiền bối.

Trừ những sư tích anh hùng liên quan đến hai tộc Nhân Ma, bọn họ còn từ trong miệng chưởng quỹ Bạch Hạc lấy được tình báo bát quái về nhân sĩ duy nhất phi thăng của Vân giới. Nghe nói người này tu luyện Vô Tình đạo, cả đời không có đạo lữ, chỉ chuyên tâm tu thần, năm cuối cùng trong ba ngàn năm được chứng đại đạo sau đó phi thăng.

Nghe cũng biết là một người vô cùng tàn nhẫn với mình.

DTV

Chẳng qua theo lời của chưởng quỹ Bạch Hạc nói, thật ra Vân Sinh tiền bối vô tình cũng có tình. Chỉ là không có cảm xúc đối với tình yêu, nhưng lại có sự thương cảm đối với thế nhân, nếu không vì sao thường xuyên làm cho cuộc chiến giữa Nhân Ma dừng lại.

Lúc ấy Ngu Tri Dao cảm thấy có đạo lý, nhưng sau đó trực giác không khỏi nói cho nàng có lẽ bên trong có ẩn tình?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-99.html.]

Bái quái của vị đại nhân này thực sự nghe cũng không rõ ràng, Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã yên tĩnh chờ thời gian Thiên Bảng công bố, lúc này hai bên vô cùng ăn ý trở về phòng của mình.

Dồn dập mở hết cửa sổ ra, nhìn ra Thiên Bảng tản ra ánh sáng màu vàng rực rỡ chói mắt.

Nhìn cái tên màu xám độc nhất của mình vô số lần, bây giờ Ngu Tri Dao đã hoàn toàn miễn dịch, thậm chí còn có thể thưởng thức khen ngợi tên của mình thật làm người ta hâm mộ ghen tị.

Ngay sau đó một đạo bạch quang rơi vào trong tay nàng. Phòng bên cạnh, Lạc Vân Dã cũng siết chặt một đạo thanh quang.

Ban thưởng tháng tư của Thiên Bảng vẫn phát trong bí mật, đồng thời Thiên Bảng lại công bố thứ hạng còn có công bố tu vi của năm tu sĩ trên Thiên Bảng.

Vào giờ phút này tất cả tu sĩ Nhân tộc quan tâm đến Thiên Bảng đều chăm chú nhìn tờ danh sáng màu vàng sáng lạn kia, muốn nhìn thử xem thiên tài trăm tuổi trở xuống, hai vị Nhân tộc thần bí rốt cuộc là có tu vi gì có thể, đứng hạng nhất và hạng hai, cao hơn Linh Tu?

Màu vàng chói mắt tản ra, chữ trên Thiên Bảng dẫn hiện ra.

Từ dưới đi lên theo thự tự, sau tên sẽ xuất hiện tu vi.

Hạng năm, Phó Nghiêu, Phá Hư Cảnh sơ kỳ.

Hạng bốn, Thời Việt, Phá Hư cảnh trung kỳ.

Hạng ba, Linh Tu, Phá Hư cảnh trung kỳ.

Hạng hai, Lạc Vân Dã, Phá Hư cảnh hậu kỳ.

Hạng nhất, Ngu Tri Dao, Phá Hư cảnh hậu kỳ.

Đám tu sĩ Vân giới nhất thời xôn xao một mảnh.

Mười mấy tuổi, đã có tu vi Phá Hư cảnh hậu kỳ?

Còn không chờ bọn họ tỉnh hồn, Thiên Bảng yên lặng đã lâu, tiếng ầm ầm vang lên khắp Vân giới---

[Khen thưởng tháng thứ tư của Thiên Bảng đã phát vào tay năm vị thiên kiêu. Đến tháng thứ năm, sẽ công bộ phương hướng của tu sĩ trên Thiên Bảng! Mong các tu sĩ Thiên Bảng cố gắng tu luyện, đừng để bị thương trước khi đi vào tiên cung.]

Tin tức mà Thiên Bảng tiết lộ, lại làm cho mọi người Vân giới hoảng sợ.

Công bố phương hướng?

Nếu thật sự công bố phương hướng của tu sĩ Thiên Bảng, tuy nói khó tìm, nhưng cũng dễ dàng hơn chuyện mò kim đáy bể.

Ngu Tri Dao đang vui vẻ cầm khen thưởng:?

Lạc Vân Dã đang có lòng cất kỹ khen thưởng:?

Cái quỷ gì vậy?

Đây là chuyện có tính người mà Thiên Bảng làm sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play