Trái tim Sở Thanh hẫng một nhịp, giương mắt nhìn Minh Lê đang bình tĩnh, đợi đến lúc tầm mắt của y liếc đến, nàng ta vội vàng cúi đầu, thở ra từng ngụm.
Hôm nay Minh Lê may mắn trở thành người xây dựng Học phủ Thánh địa, Ngu Tri Dao tới chỗ này, lại là đồ đệ duy nhất của y, vậy chẳng phải học phủ này do hai thầy trò bọn họ làm chủ sao?
Sở Thanh cảm thấy hoảng hốt vì địa vị của mình và Ngu Tri Dao đã hoàn toàn đảo lộn, hôm nay thậm chí khác một trời một vực. Nàng ta nắm chặt áo trước ngực, trong lòng tràn đầy sợ hãi và hoảng hốt.
Sắc mặt của Hoành Diễm còn khó coi hơn nàng ta, đã có suy nghĩ muốn nhanh đi rời khỏi học phủ.
Thiên Bảng vẫn còn tiếp tục tuyên bố vị trí tiếp theo ---
"Vị trí thứ hai, Lạc Vân Dã, Học phủ Thánh địa."
Bên trong phòng bắt đầu vang lên tiếng vỗ tay kích động.
"Trời ơi! Hai tu sĩ thứ nhất thứ hai thần bí trên Thiên Bảng đều vào Học phủ Thánh địa! Ngày sau nói không chừng vận may tốt có thể được đại lão chỉ điểm một chút!"
Hoa Hoa có chút không nhịn được hưng phấn quay đầu lại nói: "Chao ôi! Rốt cuộc thứ nhất thứ hai của Thiên Bảng này là ai? Cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện, có phải cũng đang ở trong phòng này với chúng ta không?"
Hai vị thứ nhất thứ hai trên Thiên Bảng đối mặt với Hoa Hoa, lại nhìn lẫn nhau hơi có chút yên lặng.
DTV
Ngu Tri Dao: " Có khả năng."
Lạc Vân Dã: "Có lẽ đi."
Hoa Hoa hài lòng gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy!"
Thiên Bảng viết xong địa điểm của Linh Tu ở thứ ba: "Vị trí thứ ba, Linh Tu, Học phủ Thánh địa."
Bên trong phòng mọi người nhìn về phía Linh Tu càng vỗ tay nhiệt liệt hơn.
"Hô! Tu sĩ Nhân tộc trên Thiên Bảng đều ở trong học phủ này! Quá ngầu rồi!"
Tiếng của Thiên Bảng lại ầm ầm rơi xuống: "Vị trí thứ tư, Thời Việt, Học phủ Thánh địa."
Mọi người theo bản năng tiếp tục nhiệt tình vỗ tay.
Đợi đến khi Thiên Bảng tuyên bố vị trí thứ năm Kỷ Phù, ở Học phủ Thánh địa, mọi người trong phòng mới chậm chạp kịp phản ứng---
Chờ một chút! Thời Việt không phải là từ Ma Vương cung... sao?
Trời ơi! Ma tu lẫn vào trong Học phủ Thánh địa của bọn họ!
Bên trong phòng các tu sĩ trố mắt nhìn nhau, tất cả đều nhìn ra được ý muốn truyền đạt trong mắt đối phương.
Các huynh đệ, cầm vũ khí lên, làm c.h.ế.t hắn!
Vì vậy tại hiện trường mỗi người đều rút vũ khí của mình, cảnh giác nhạy bén nhìn quanh bốn phía.
Một buổi gặp mặt tìm hiểu về Học phủ Thánh địa trực tiếp biến thành hiện trường tìm ma đánh ma.
Rất nhanh bọn họ chú đến đến có hai người vô cùng quỷ dị.
Một nam một nữ đang cúi đầu, thậm chí cơ thể còn run nhè nhẹ.
Đúng vậy.
Đây nhất định là Ma tu trên Thiên Bảng, còn người còn lại là nữ hầu Ma tu của hắn ta!
Ngoài cửa sổ tiếng Thiên Bảng ầm ầm lại vang lên đúng lúc---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-188.html.]
[Từ tháng này bắt đầu, đầu mỗi tháng sẽ công bố địa điểm của năm vị tu sĩ trên Thiên Bảng. Đợi năm vị tu sĩ toàn bộ đột phá đến Quy Nhất cảnh, Thiên Bảng sẽ mở theo dõi địa điểm. Cho đến khi kết thúc ba năm.
Nếu trong vòng hai năm khi Thiên Bảng xuất hiện, có tu sĩ Thiên Bảng chưa thành công đột phá Quy nhất cảnh, năm thứ ba sẽ cưỡng chế tiến vào thời kỳ theo dõi. Mong các vị tu sĩ trên Thiên Bảng cố gắng tu luyện, đừng c.h.ế.t trước khi vào Tiên cung.]
Năm người im lặng: "...."
Quá rối loạn.
Ngu Tri Dao thật sự muốn khóc.
Tiết tấu làm việc của Thiên Bảng đúng là nhanh quá nhanh.
Nếu năm người Thiên Bảng đều là vì bảo vệ tính mạng... Không, hưởng thụ cuộc sống, giấu diếm thân phận cố gắng tu luyện, vậy sẽ tạo thành một kết quả chính là năm người sẽ sớm đột phá Quy Nhất cảnh.
Sau đó Thiên Bảng sẽ mỗi giây mỗi phút cập nhật vị trí của bọn họ, tương tự với chuyện tuyên bố cho toàn thể Vân giới --- Bọn họ ở chỗ này, nhanh bắt bọn họ! A, bọn họ lại trốn đến chỗ đó, còn không nhanh bắt!
Nếu năm người hoàn toàn từ bỏ không tu luyện, tu vi không tăng cũng không sao, Nhưng đợi hai năm sau... Không hiện tại chỉ còn một năm rưỡi, sẽ bị cưỡng chế tiến vào thời kỳ theo dõi vị trí.
Ngu Tri Dao cảm thấy chuyện này không đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất chính là càng đến gần thời gian tiến vào Tiên cung, sẽ càng có người muốn tính mạng của tu sĩ Thiên Bảng.
Dù sao, Tiên cung này chưa từng có người đi vào, nói không chừng bên trong có cất giấu bí mật phi thăng không ai biết của tiền bối Vân Sinh.
Cám dỗ mạnh như vậy, đến lúc đó không chỉ Ma tu muốn g.i.ế.c bọn họ, ngay cả Nhân tu cũng không chống cự nổi.
Hôm nay Thiên Bảng còn chủ động đưa cho những người này một cái đao --- theo dõi vị trị địa điểm.
Cho nên dưới tình huống bị theo dõi như hình với bóng, tu sĩ Thiên Bảng không chỉ phải ẩn giấu sống ít nhất một năm, hơn nữa giây phút cuối cùng còn dễ dàng bị người ta cướp thành quả!
Quả nhiên hành động này không phải người có thể nghĩ ra được.
Không có bữa cơm nào là miễn phí, cầm khen thưởng của Thiên Bảng cũng không phải là cho không.
Tất cả năm người đều ý thức được chuyện cuối cùng, bắt đầu yên lặng che mặt. Nhất là Linh Tu và Kỷ Phù đã bị lộ, sắc mặt đều có chút vi diệu.
Bên trong phòng các tu sĩ còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng, sau khi giọng nói của Thiên Bảng hoàn toàn biến mất, một đám tu sĩ đã bình phục tinh thần.
Bọn họ cảnh giác nắm chặc vũ khí trong tay, suy nghĩ hôm nay Ma tu trên Thiên Bảng đã là tu sĩ Phá Hư cảnh trung kỳ, nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Cho đến khi không biết ai trong đám người la lên một tiếng
Giống như một đạo tín hiệu bắt ma, nhất thời đao quang kiếm ảnh lướt qua. Một giây sau, mọi người đồng loạt vây quanh hai "Ma tu" kia.
Hoa Hoa ở trong đám người đục nước béo cò la lên một tiếng, trên mặt hắn ta có chút hưng phấn, ngồi xuống xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.
Sở Thanh và Hoành Diễm đang cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống, lại không ngờ rằng đột nhiên bị các tu sĩ vây quanh, thậm chí còn có người dùng vũ khí đánh về phía bọn họ.
Lúc hai người ngẩng đầu lên, chống lại ánh mắt phẫn nộ của mọi người, vẻ mặt tái nhợt có chút ngẩn ra.
Đôi môi kiều diễm của Sở Thanh đã trắng nhợt, nàng ta run rẩy nói: "Vì sao các vị đạo hữu làm như thế?"
Lòng nàng ta lạnh lẽo, vội vàng mở miệng: "Có phải Phong chủ thứ năm Minh Lê để cho các ngươi làm như vậy không?"
"Liên quan gì đến phong chủ thứ năm?" Một kiếm tu đứng trước mặt nàng ta, giọng nói lạnh lùng, chỉa mũi kiếm về phía nàng ta: "Ma tu, đừng giả bộ nữa!"
Sở Thanh vô cùng hoảng sợ.
Nàng ta há miệng muốn giải thích, nhưng bị Minh Lê chậm rãi đi đến chỗ này cắt đứt.
"Đúng vậy, liên quan gì đến ta?" Minh Lê cười ha hả nói: "Vị tiểu hữu này, chẳng lẽ chúng ta quen biết?"