Văn tiên sinh ngoại trừ thân phận rất lớn, cũng có thực lực kinh người, ví như thực lực của Trầm Hải Phong cũng không để vào mắt, nếu hắn chịu ra tay viện trợ. Sự tình liền đã khác biệt rất nhiều! 

Đáng tiếc hắn không thể xuất thủ! 

Nói đến Dạ Cô Hàn là người chí nghĩa chí tình, Văn tiên sinh kỳ thực là rất tán thưởng. Văn tiên sinh vừa rồi đã từng mấy lần muốn xuất thủ cứu Dạ Cô Hàn, nhưng thủy chung vẫn không ra tay. Đơn giản là, nếu như mình ra tay, kế hoạch của hoàng đế bệ hạ muốn mượn sự kiện lần này để làm cho thần bí cao nhân kia xuất đầu lộ diện sẽ hoàn toàn thất bại. 

Từng nhiều lần cứu giúp Linh Mộng công chúa cái vị Thiên huyền đỉnh phong đó có thể nói là cơn ác mộng đối với Thiên Hương quốc chủ, cũng không kì quái bởi vì, Thiên hương quốc chủ tuyệt đối không cho phép trong phạm vi đế quốc Thiên Hương, lại có cường giả vượt khỏi tầm mắt, không nằm trong phạm vi khống chế của hắn. 

Nếu người này chỉ là một ẩn sĩ. Vậy thì cũng không sao, nhưng không ngờ hắn cùng Linh mộng có quan hệ, đó chính là tham dự vào hoàng gia phân tranh! Trong hoàng gia phân tranh lại tồn tại cường giả như vậy, tuyệt đối không phải là một chuyện tốt! 

Cho nên Thiên Hương quốc chủ không thể chấp nhận để cho người này tồn tại! 

Ngay cả có thể chấp nhận thì cũng phải hiểu rõ người này rốt cuộc là ai! Thân phận như thế nào thì mới có thể an tâm. 

Vị Thiên Huyền đỉnh phong cường giả kia lại thần bí như thế. Hắn như cơn ác mộng, người chủ trì đứng sau tấm màn Quý Tộc Đường cũng thần bí như thế! 

Văn tiên sinh từ khi lọt lòng tới nay lần đầu tiên cảm giác được, chính mình lại mâu thuẫn như thế! 

Trơ mắt nhìn Dạ Cô Hàn vô thanh vô tức không có dấu hiệu của sự sống nằm trên mặt đất, cho dù Văn tiên sinh có trầm ổn, cơ hồ chính mình cũng phải cắn răng chịu đựng! Một nam nhân tốt như vậy, cứ như vậy ra đi rồi! Hơn nữa lại còn vì công chúa của hoàng gia, dùng đến một tia sức lực cuối cùng của mình, cuối cùng một chút sinh mệnh cũng không giữ lại, nhưng chính hắn rõ ràng có khả năng trợ giúp đỡ hắn lại chỉ có thể trơ mắt ra nhìn! 

Lương tâm? An tâm sao? 

Nhưng Linh Mộng công chúa lúc này đã bị người ta bắt đi; mặc kệ là nguyên nhân gì, vị Thiên Huyền đỉnh phong cường giả thần bí kia mặc dù muốn dẫn ra, nhưng Linh Mộng công chúa cũng tuyệt không thể xảy ra sự tình gì! 

Đây là hoàng đế bệ hạ nhắc nhở! 

Văn tiên sinh không thể không bội phục, hoàng đế bệ hạ làm vua của một nước, suy tính kế hoạch chi tiết chính xác, tâm tư cẩn mật, chính mình không thể bằng được, thậm chí có chút độc tâm. 

Đuổi theo ba người xa xa phía trước, Văn tiên sinh trong lòng giờ phút này khó có thể hiểu bản thân rốt cuộc có tư vị gì. 

Quân Khương Lâm phóng ngựa đi ra, dọc đường phi rất điên cuồng, rất nhanh chóng đi qua mấy đoạn phố, liền vung lên mấy roi, ngựa phi như tên rời cung một hồi, thớt ngựa đã muốn sùi bọt mép, Quân đại cao nhân quan sát thấy bốn phía không có người, liền vận lực vào hai chân. Tung mình khỏi lưng ngựa. Cùng lúc thân ảnh Quân đại cao nhân cứ như vậy liền đột nhiên biến mất trên lưng ngựa… 

Vừa lúc biến mất, thớt ngựa hí dài một tiếng, dừng vó lại, Quân Khương Lâm đúng lúc ấy liền buộc hai vòng dây cương vào gốc cây nhỏ ven đường, 

Làm chuyện gì, hoặc là sẽ không làm; nếu đã làm, thì phải mạnh mẽ vang dội, toàn lực ứng phó! 

Đây là nguyên tắc làm việc của Quân đại sát thủ. Bất cứ chuyện gì, tâm niệm cũng chỉ đưa ra quyết định trong chốc lát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play