Mấy nhà này sớm đã biết bang chủ của Kim Dương Bang Thiên Hương thành đã đổi chủ, nhưng không ai có thể ngờ rằng người đó lại là một vị cao thủ Thiên Huyền bí hiểm!
Phải biết rằng cao thủ Thần Huyền xưa nay đều tự cho mình là tuyệt đối cao hơn người, ít khi nhúng tay vào tranh đấu hồng trần, mà dưới Thần Huyền chính là Thiên Huyền, cũng có thể coi như là giai cấp có thực lực cao nhất của đại lục thế tục, lấy Đường gia làm ví dụ, gia tộc này vốn là một trong những gia tộc lớn nhất của Thiên Hương đế quốc, vậy mà người mạnh nhất trong tộc bất quá chỉ là Địa Huyền đỉnh phong mà thôi, vì thế, cho dù là bang phái giang hồ này là thiên hạ đệ nhất bang của Thiên Hương thành, đối với một cao thủ Thiên Huyền mà nói, chuyện này cũng rất là mất mặt, mọi người đều vì chuyện này mà thấy lạ lùng, khó có thể tưởng tượng!
Tuy nhiên, vì nhìn vào phân lượng của một cao thủ Thiên Huyền, ai cũng cắn răng bỏ qua cho năm mươi vò mỹ tửu đầu tiên này, vì thế, không ai tham gia kêu giá.
Đúng lúc tưởng mọi chuyện đã rồi thì không ngờ trong hàng thứ hai, một vị công tử trẻ tuổi áo xanh từ từ đứng lên, tuy rằng trên mặt có che khăn lụa, nhưng khí độ vẫn ung dung tao nhã, nhất cử nhất động đều làm cho người nhìn cảm thấy thoải mái, tạo cảm giác toàn bộ tao nhã thanh tao chỉ có thể thấy được trên người của hắn, quả thực có thể lấy hắn làm hình mẫu mà đem ra dạy học.
Công tử áo xanh kia chính là Lý gia Đại công tử, Lý Du Nhiên!
Đây là lần đầu tiên Lý Du Nhiên xuất hiện chính thức trước công chúng!
- Ta ra giá một trăm năm mươi vạn lượng!
Lý Du Nhiên mỉm cười mà nói, thanh âm vang vọng giống như một cơn gió thu thổi nhẹ qua cánh rừng, tươi mát vô cùng.
- Thiên phẩm mỹ tửu thế này, lại còn là đợt đầu tiên, tất nhiên mang ý nghĩa trọng đại. Bổn công tử cũng là người đam mê rượu, thỉnh Hải bang chủ thứ lỗi cho!
Ánh mắt Lý Du Nhiên mỉm cười mà nhìn Hải Trầm Phong, thần sắc tựa hồ vô cùng tán thưởng. Tuy nhiên, nội tâm chân chính của hắn lại không lộ ra bất cứ điểm nào.
Tối hôm trước, khi hai vị sư huynh lần đầu xuất động, cuối cùng lại thân mang trọng thương trở về, mà người xuống tay chính là vị tân bang chủ Kim Dương Bang trước mặt này! Tuy hắn nghe nói là đôi bên lưỡng bại câu thương, nhưng hiện tại, Lý Du Nhiên làm sao để cho Hải Trầm Phong toại nguyện đoạt được số mỹ tửu đầu tiên này cho được? Huống chi còn có đại sư huynh đang đứng phía sau hắn.
Tính toán trong lòng Lý Du Nhiên là muốn quấy nhiễu khí thế của Hải Trầm Phong một chút, thuận tiện kiểm tra tài phú của toàn bộ các bang phái ngầm quy phục Kim Dương Bang luôn, dù sao đây cũng là con số tính bằng trăm vạn lượng, nếu Hải Trầm Phong này chỉ là kẻ thất phu hữu dũng vô mưu, hắn cứ tăng giá, chỉ cần hắn canh đúng thời điểm mà dừng lại, chắc chắn sẽ làm cho tên tân bang chủ của Kim Dương Bang này ăn trái đắng ngay, cũng coi như thay hai vị sư huynh báo thù được một chút!
- Thì ra Lý công tử cũng là người yêu rượu?
Hải Trầm Phong ha ha cười:
- Không sao không sao, vật cạnh thiên trạch (cạnh tranh sinh tồn), người ra giá cao thì thắng mà! Một khi đã như vậy, tại hạ lại tăng giá một chút. Ba trăm vạn lượng!
Từ trước tới giờ, Hải Trầm Phong chưa bao giờ cần ngân lượng, huống chi, Kim Dương Bang hiện giờ thực sự là của Quân Khương Lâm, ngân lượng cũng là của Quân Khương Lâm, bất chấp Lý Du Nhiên ra giá cao bao nhiêu đi chăng nữa, Hải Trầm Phong đều có khả năng theo tới cùng. Tuy nhiên, nếu tình trạng này cứ tiếp diễn...
Hiện tại, giá cả này đối với Lý Du Nhiên cũng không tính là quá cao, hắn tin chắc ngoài hắn ra, sẽ không ai dám tham gia đấu giá. Giá này chính là dành cho hắn, hắn nghĩ thầm nếu hắn ra giá, thì dù ra giá cao hơn một chút hay cao hơn gấp đôi cũng chẳng có gì khác biệt.
Ba trăm vạn!
Mọi người tại đây hầu như ai cũng là loại ngang dọc một phương, ba trăm vạn tuy là một con số lớn, nhưng cũng chẳng đáng để vào mắt. Tuy nhiên, dùng ba trăm vạn lượng bạc để mua năm mươi vò rượu, nghĩa là sáu vạn lượng bạc một vò, như vậy cũng thật sự là quá xa xỉ. Không hổ danh là bang hội ngầm đệ nhất ah, quả là coi tiền như rác mà!
- Hải bang chủ quả nhiên là tài đại khí thô!
Lý Du Nhiên cười tự nhiên, sóng mắt giống như xuân thủy làm say lòng người:
- Một khi đã như vậy, bổn công tử ra giá ba trăm vạn lẻ một đồng!
Ba trăm vạn lẻ một đồng!
Kêu giá như vậy, bất chấp là đối với ai, đều là một loại vũ nhục trắng trợn!
Hải Trầm Phong giận dữ, hơi thở phập phồng như thủy triều, lạnh lùng nhìn Lý Du Nhiên nói:
- Lý công tử quả nhiên ra giá cao nha, ba trăm vạn kẻ một đồng ha ha ha! Bản nhân vì mong đạt được thứ tốt, vạn kim ta cũng không tiếc, năm trăm vạn!
Hải Trầm Phong đã thật sự tức giận: "Tiểu tử Lý gia này thật quá đáng mà, nếu ngươi tăng giá đàng hoàng ta không nói, đàng này ngươi lại chỉ tăng một đồng, thật là đáng chết mà!" Giờ khắc này, hắn đã quyết tâm muốn cùng Lý Du Nhiên chơi tới cùng!
Đây chính là vấn đề liên quan tới tôn nghiêm bản thân!
- Vừa rồi Hải bang chủ cũng nói là "vật cạnh thiên trạch" mà, người ra giá cao thì thắng thôi, tại sao lại tức giận, thật không tốt nha ha ha ha...
Lý Du Nhiên nói một cách vân đạm phong khinh (nhẹ như mây bay gió thổi):
- Mọi người nơi đây ai cũng mang danh là quý tộc, nên có một chút phong độ mới tốt. Bổn công tử cũng chỉ kêu giá, cũng không phạm vào quy tắc nào cả, huống chi, luật là tăng giá không quy định, Lý gia chúng ta nhà nhỏ ít tiền, quả thật không có nhiều bạc cho lắm, thứ lỗi thứ lỗi! Bất quá nếu Hải bang chủ có ý kiến, lần này ta sẽ thêm vào một chút, tránh làm cho Hải bang chủ tức giận, sau này lại đắc tội với Hải bang chủ!
Sắc mặt Hải Trầm Phong vẫn xanh mét nhưng trong lòng âm thầm mừng rỡ, thầm nghĩ: "Tiểu tử ngươi chỉ cần kêu giá cao hơn, lão tử lập tức thu tay, cho tiểu tử ngươi ăn trái đắng mà xuất ra cả núi tiền!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT