Chương 57

Quân lão chỉ là muốn đùa một chút, nhưng lão lại không biết sự tức giận của Đường lão gia Đường Vạn Lý lại phụ thuộc vào chuyện này.

– Quân lão thất phu, lão tiểu tự ngươi chớ có chiếm được tiện nghi rồi khoe mẽ, ngươi cũng không phải thứ tốt đẹp gì! Chờ lão phu tính sổ với Lý gia và Mạnh gia xong rồi sẽ tính sổ với lão thất phu nhà ngươi sau!

Chòm râu trắng của Đường Vạn Lý thẳng tắp, thở hồng hộc, trừng mắt nhìn lão, vung roi ngựa, phóng tới. Hắn cũng biết Quân Khương Lâm là hạng người gì, chỉ sợ còn không bằng tôn tử của mình, Quân Khương Lâm ngược lại lại toàn thắng, sau lưng tất có cao nhân chỉ điểm. Đúng lúc lại gặp Quân Chiến Thiên, lại thấy Quân Chiến Thiên trêu đùa mình, tự nhiên không hòa nhã với Quân lão gia!

Chỉ còn lại Quân lão gia đứng lặng người há hốc mồm, Đường Vạn Lý lão tiểu tử này có ý gì, câu đầu tiên đã mắng mình, còn nói cái gì khiến mình chẳng hiểu mô tê ở đâu. Phải một lúc sau lão mới nuốt nước miếng:

– Lý gia và Mạnh gia sao lại đắc tội ngươi? Song lão tiểu tử đó đi làm ồn ào đúng hợp ý ta, tục ngữ đã nói: Cẩu giảo cẩu, lưỡng chủy mao mà!

Đường Nguyên đi theo gia gia của hắn, thần tình xấu hổ, bộ mặt sưng đỏ. Đường bàn tử vừa về tới nhà thì đúng lúc đó cha hắn đang ngồi ở đại sảnh. Đường mập thấy vậy liền há mồm kêu cha gọi mẹ kể lể chuyện đã xảy ra khiến cha hắn sợ tới mức chân run run ngồi cũng không vững thiếu chút nữa là đã rơi xuống. Nhưng nhìn kỹ hóa ra điều khiến cha của Đường mập sợ nhất chính là gia gia hắn, Đường lão gia tử đã tới.

Vì thế, đoạn tiếp theo đã không còn gì thú vị, do Đường lão gia bức bách, Đường Nguyên gạt nước mắt kể hết sự việc từ đầu chí cuối ra…… Có thể tượng tưởng cha con Đường gia giận đến thế nào! Tới lúc Đường Nguyên lấy ra chén trà, dưới đáy còn có dược phẩm lưu lại; một vị dược sư trong gia tộc nhìn thấy liền chứng thực tất cả lời nói của Đường Nguyên đều là sự thật.

Lý, Mạnh hai nhà lại ngoan độc như thế này! Nếu bỏ qua là làm cho xú danh của Đường gia vang khắp thiên hạ! Điều này khiến cho một gia tộc luôn luôn coi trọng thanh danh như Đường gia làm sao nhịn nổi!

Đường lão gia không nén được cơn giận này liền kéo Đường Nguyên tới tặng cho hắn mười mấy cái tát sau đó ném xuống đất, thét lớn ra lệnh cho Đường Nguyên dẫn đường đi tới Lý gia, Mạnh gia đòi công đạo!

Niên kỷ của Đường lão gia so với Quân lão gia cũng tương đương nhau, có thể nói là nguyên lão ba triều, mấy năm gần đây luôn ở trong nhà, đã có vài năm cũng chưa ra khỏi cửa. Mà lúc này lão xuất hiện liền tiền hô hậu ủng, thanh thế to lớn, sát khí trùng thiên! Xem ra chuyến này, hai nhà Lý Mạnh không tránh khỏi cảnh chó chạy gà bay rồi.

Quân lão gia tuy bị Đường Vạn Lý lão gia nói không đầu không đuôi vài câu, nhưng thấy Đường lão đang trong cơn giận dữ, lại biết Đường lão đang đi tìm hai nhà Lý Mạnh tính sổ thì trong lòng lão chẳng những không phiền não mà còn có vài phần vui mừng. Vừa nhìn đã biết nhất định là tên mập Đường Nguyên lại gây phiền toái, may mắn thay Khương Lâm của lão trong khoảng thời gian này ra sức học hành thi cử, mười phần ngoan ngoãn, khiến cho lão yên tâm không ít, nếu không chắc cũng cấp cho lão không ít phiền phức… Chậc chậc, Đường lão thất phu cũng thật đáng thương. Tuổi cao như vậy rồi còn vì tử tôn mà động khí.

Nhìn bộ dáng giận dữ của Đường Vạn Lý, Quân lão gia không kìm được cảm giác vui sướng khi người khác gặp họa rồi đắc ý về nhà. Vừa về tới, lão nghe tin Quân Lâm cầm bạc cùng thị vệ Trương Đảm ra ngoài đánh bạc, tức thì bị kích động tới lảo đảo, đánh bạc thắng thua là chuyện nhỏ, vạn nhất có chuyện gì là lập tức thành chuyện lớn ngay!

Vừa nghe tin Quân Lâm về nhà, lão gia tử tất nhiên nổi giận đùng đùng, đi tới của tức thì ngẩn ra: trên giường lớn, một gánh y phục bị tùy tiện ném lên, bên trong lộ ra những kiện y phục đẹp đẽ, nhưng lại không có một chiếc nào gọi là bình thường cả. Còn Khả Nhi với dáng người nhỏ nhắn đang cười đến híp mắt, đang đếm ngón tay xem có thể bán bao nhiêu bạc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play