Ưng đại chí tôn cảm khái vạn phần, chính mình gì cũng không biết, bị người ta xỏ mũi dắt tay, một cước giẫm vào tổ ong vò vẽ, thật sự là quá buồn bực đi… 

- Phong Tuyết Ngân Thành thật sự là lơi hại như vậy sao? Thật sự là một chút phần thắng chúng ta cũng không có sao? 

Quân Khương Lâm nhướng mày tỏ ra có chút khó hiểu. 

" Từ thực lực của ba vị trưởng lão Phong Tuyết Ngân Thành, tuy rằng đều có thực lực Thần Huyền, nhưng thực lực chân chính chẳng qua cũng chỉ là phẩm gia Thần Huyền bình thường, tin tưởng rằng một mình Ưng Bác Không cũng đủ thu phục hoàn toàn, lại không biết vì hắn lại tỏ ra trầm trọng thế này? Hay là hắn muốn đề cao giá trị của hắn?" Quân đại thiếu gia liền suy nghĩ có chút ác ý. 

- Nếu chỉ là tam lục cửu trưởng lão đương nhiên là không đáng giá nhắc tới, nhưng vấn đề trước mắt là, các ngươi trêu chọc chính là Tiêu gia của Phong Tuyết Ngân Thành. Điều này cơ hồ chẳng khác nào là cùng Phong Tuyết Ngân Thành chính diện đụng độ! Ngươi không nhận ra sự khác biệt trong đó sao? 

Ưng Bác Không thương hại liếc mắt nhìn Quân Khương Lâm, thở dài thầm nghĩ quả thật là "Người không biết thì không sợ" mà! 

- Thành chủ của Phong Tuyết Ngân Thành không phải họ Hàn sao? Tại sao lại nói chúng ta trêu chọc họ Tiêu, chính là đối địch chính diện với Ngân thành? 

Quân Khương Lâm vẫn như cũ không rõ: 

- Lão nhân gia ngươi có thể thống thống khoái khoái nói một lần dứt điểm dùm ta được không?

- Chuyện này có liên quan đến một đoạn bí mật, vào ba trăm năm trước, trên giang hồ có một đại bang phái Chí Tôn Minh, thống lĩnh hơn một nửa hắc đạo bang phái trên giang hồ, thanh thế như rồng, thực lực cực mạnh, có thể nói là phách tuyệt thiên hạ, không gì sánh kịp! 

Vô luận là tuyệt thế cao nhân hay là Thần Huyền cường giả khi nhìn thấy dấu hiệu của Chí Tôn Minh đều phải vòng đường khác mà đi. Nếu không sẽ gặp phải phiền toái! 

Ưng Bác Không chậm rãi nói: 

- Cho đến khi Thiếu chủ Ngọc Lâm Phong của Chí Tôn Minh một lần ngẫu nhiên gặp gỡ một vị nữ tử, mà vị nữ tử đó mặt đẹp như tranh vẽ, phong hoa tuyệt đại, nàng được gọi là "Cửu Tiêu Ngọc Phượng" Khổng Yên La. Lúc đó được công nhận là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ. 

- Ngọc Lâm Phong thấy nàng liền động tâm. Sử dụng tất cả thủ đoạn, điều động vô số cao thủ, muốn có được Khổng Yên La, nhưng thủy chung đều không có kết quả. Ngọc Lâm Phong thấy mình khó có thể đoạt được phương tâm của giai nhân, rốt cục muốn hạ sát thủ, dù diệt sạch Khổng gia, cũng phải chiếm được thân thể mỹ nhân. Nhưng Không Yên La vào thời khắc muốn hương tiêu ngọc vẫn bất thình lình được ba người cứu thoát, bỏ trốn thật xa, sau đó cùng với lão đại trong ba người này tình đầu ý hợp, kết làm vợ chồng. Mà vào đêm khác, Ngọc Lâm Phong bị ba người này liên thủ vây giết, cuối cùng thân thủ dị chỗ (ý nói đầu 1 nơi thân 1 nẻo), chết oan uổng! (DG: ta thì chả thấy có gì là oan cả. Không cua được nó rồi xài thủ đoạn thì bị chết cũng là thường. Công nhận cái câu "Chết vì cái lỗ" cũng chả sai tí nào:113:) 

Quân Khương Lâm trong lòng khẽ động, Ưng Bác Không kể chuyện xưa này, tại sao lại giống việc Huyết Hồn Sơn Trang đối với Quản Thanh Hàn như vậy. 

- Ba người này, lão đại tên là Hàn Tiêu Dao, lão nhị tên là Tiêu Tinh Thần, lão tam tên là Sở Đoạn, bọn họ lúc đó đều là thiếu niên anh hùng tuyệt đỉnh đứng đầu trong thiên hạ, là tuyệt đỉnh thiên tài võ học! 

Từ khi Hàn Tiêu Dao cứu Khổng Yên La, gi3t chết Ngọc Lâm Phong trở đi, ba huynh đệ này liền cùng với Chí Tôn Minh không đội trời chung, Chí Tôn Minh Minh Chủ Ngọc Trảm Vân liền hạ nghiêm lệnh: Không tiếc bất kể điều gì phải đem bốn người này gi3t chết! Bởi vậy mà nổ ra một tràng giang hồ hạo kiếp. 

- Mà ba người này thấy rằng bằng vào lực lượng của ba người bọn họ, tuyệt đối không thể đối kháng cùng Chí Tôn Minh, vì vậy vào một lần tiếp nhận chiến đấu, bốn người không địch lại được liền bỏ trốn không biết tung tích. Nhưng không ai biết được là, bốn người này lại đi tới nơi cực hàn mai danh ẩn tích, từ từ bàn mưu tính kế! Bốn người bọn họ tại nơi cực hàn, cực kỳ nguy hiểm là đỉnh Tuyết Sơn sáng lập ra thế lực của chính mình! Đó chính là ba vị tổ tông khai phái của Phong Tuyết Ngân Thành, cũng chính là tổ tiên của tam đại gia Hàn gia, Tiêu gia, Sở gia của Phong Tuyết Ngân Thành. 

- Hai mươi năm sau, bốn người tu vi đại thành, lại tập hợp được một thế lực không kém, liền quyết định hạ sơn thanh toán nợ nần với Chí Tôn Minh, mà lúc này cũng xảo hợp là Chí Tôn Minh lại đang quấy nhiễu thiên hạ, làm cho mọi người oán giận, vì vậy khi bốn người cùng khởi đầu, liền dấy lên làn sóng hưởng ứng, thiên hạ anh hùng cùng chung vai sát cánh mà chiến đấu, chỉ trong ba năm, thế lực cực mạnh Chí Tôn Minh từng hiệu lệnh thiên hạ liền sụp đổ, không còn tàn tích gì trên giang hồ. 

- Nhưng tại cuộc chiến cuối cùng, khi Hàn Tiêu Dao quyết chiến Ngọc Trảm Vân, hai người đều là nỏ mạnh hết đà. Vào thời điểm phát ra một chiêu cuối cùng. Tình thế trước mắt đã không thể kháng cự, sắp sửa ngọc thạch câu phần (ngọc đá cùng nát). Vào lúc đó, nhị thành chủ Phong Tuyết Ngân Thành là Tiêu Tinh Thần liền dùng thân mình đang mang trọng thương mà ngăn chặn một kích tất sát của Ngọc Trảm Vân thay cho Hàn Tiêu Dao, cùng Ngọc Trảm Vân đồng quy vu tận! 

- Lúc đó Tiêu Tinh Thần, tu vi vốn đã vượt qua Hàn Tiêu Dao, huyền công lại trong giai đoạn tăng mạnh, chỉ cần tiến thêm một bước, liền có thể đạt tới vị trí chí tôn đứng đầu thiên hạ! Trong nhà cũng có kiều thê ấu tử (vợ đẹp con thơ), có thể nói là quãng thời gian đẹp nhất trong đời, vậy mà vì huynh đệ kết bái của mình mà chịu chết thay! Tuy nhiên, cho đến lúc chết đi, trên mặt vẫn hiển lộ vẻ thong dong, khí phách hào hùng có thế thấy rõ ràng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play