Lục trường lão ho khan, nhưng lại ngẩng đầu lên, cũng không lui về phía sau. Hôm nay bị thụ thương lại bị Ưng Bác Không lăng nhục khiến mặt mũi gì của Lục trường lão đểu bị quét sạch như rác, một mạch từ Quân gia đi ra, rồi lại đụng độ với một vị tuyệt thế cường giả khủ ng bố chưa từng xuất hiện vấn tội. Lục trường lão rất nhanh muốn suy sụp rồi!
Lục trường lão chỉ cảm thấy chuyện hôm nay, trong cả đời này chưa bao giờ bị nhục như thế, nói như thế nào cũng không tốt! Liên tiếp chịu nhục như vậy, lão phu thật sự là sống không được.
Thật sự là tức chết ta đi! Ngươi cho dù là có tu vi cao tới đâu đi nữa, nhiều nhất là ra tay giết ta đi, lão tử cũng không muốn nhịn nữa! Ngoại trừ chết là hết ra, ngươi còn có thể làm gì nữa! Lão tử bất mãn đối với ngươi đó!
- Ý của ngươi là, bản tôn xen vào việc của người khác?
Hắc y bịt mặt nặng nề hừ một tiếng, thân thể đột nhiên lóe lên tựu như lăng không biến mất, triệt triệt để để biến mất vô tung vô ảnh.
Một người còn sống mới phút trước còn lù lù trước mặt, sau một khắc đột nhiên biến mất, khinh công như vậy đừng nói là thấy, cho dù nghe cũng chưa từng nghe qua a, cho dù truyền thuyết cũng không có lưu truyền a!
Cho dù tu vi cao nhất trong đám người là tam trưởng lão cũng không kịp phản ứng, không khỏi bị hù cho hồn bay lên chính tần trời, nghẹn ngào kêu lên:
- Tiền bối hạ thủ lưu tình!
Tam trưởng lão thầm nghĩ lời Lục trường lão vừa nói xác thực là quá đắc tội với người ta, vạn nhất vị tiền bối trước mắt này động sát cơ, vậy đúng là triệt để đi tong, đối mặt với một cường giả như vậy, muốn báo thù đều không phải xuất chiêu a!
Bành bạch hai tiếng, hắc y bịt mặt lại lần nữa đột ngột xuất hiện ở chỗ cũ, tựa hồ như căn bản không có di chuyển, chỉ duy nhất có biến hóa là, trên gương mặt Lục trường lão lúc này xuất hiện một dấu ấn năm ngón tay đỏ ửng!
Đối với một vị thực lực Thần Huyền cao nhân như Lục trường lão bực này, chà đạp tinh thần so với thể xác còn kh ủng bố hơn!
Hoàn toàn không ai phát giác ra động tác của vị tiền bối cao nhân này như thế nào, dùng pháp môn gì đã nặng nề đánh cho Lục trường lão một cái tát! Mọi chuyện đều giống như là bịa đặt thế nhưng rõ ràng lại xuất hiện, mà trước mắt lại toàn là người còn sống!
Chỉ có bốn từ có thể hình dung, thần hồ kỳ kỹ! [ Hình dung thủ pháp hoặc tài nghệ cực kỳ cao minh ]
Lục trường lão giờ phút này mặc dù trọng thương không nhẹ, hoạt động không tiện thế nhưng thủy chung vẫn là cao thủ Thần Huyền! Vậy mà hắn lại vô thanh vô tức bị ăn một cái tát, căn bản chính là một chuyện không thể tưởng tượng! Mặc dù có là cường giả trong Bát Đại Chí Tôn đích thân xuất thủ, Lục trường lão mặc dù chưa hẳn có thể né tránh được, thế nhưng ít ra còn có phản ứng. Nhưng lúc này Lục trường lão căn bản đều không có phản ứng gì đã bị trúng chiêu!
Đây là chuyện mà sức người có thể làm được sao?
Thế nhưng trước mắt vị hắc y bịt mặt này chỉ khẽ nhấc tay đã có thể làm được.
- Lão phu lần này xuống núi, chính là vì tránh cho các ngươi giận chó đánh mèo, ngược lại bởi vì ta mà làm hại người khác! Không nghĩ hậu bối ngươi cũng dám ăn nói lỗ m ãng như thế, khinh nhờn tôn nghiêm của lão phu, điều này khó có thể tha thứ!
Hắc y bịt mặt nhàn nhạt nói:
- Nhưng mà niệm tình ngươi hiện tại bị trọng thương, lão phu cũng không muốn làm quá, chỉ giáo huấn nhẹ nhàng thôi! Lão phu cho ngươi cái tát này, còn có thâm ý khác, nên biết thiên hạ tuy lớn, thế nhưng có rất nhiều người mà với kẻ Thần Huyền nhỏ nhoi như ngươi không thể trêu chọc! Miễn cho ngày sau cái mạng nhỏ cũng mất lúc nào cũng không biết! Lão phu lần này hành động như vậy cũng là vì có quan hệ sâu xa với Ngân Thành, nếu không tại sao lại tốn nước bọt với đám tiểu bối các ngươi!
Tai nghe thấy đối phương nói "Ta cho ngươi một cái tát tai nhưng thật ra là muốn tốt cho ngươi", Lục trường lão đột nhiên trợn tròn hai mắt, Oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, luân phiên chịu nhục, tâm tình xúc động cùng phẫn nộ dồn lên khiến ngũ tạng co thắt, vết thương cũ lại bung ra, hơi thở lúc này của hắn rất mong manh, có triệu chứng hấp hối!
Cái tát kia cũng không có bất kỳ lực sát thương nào, thuần túy là vũ nhục mà thôi. Các vị cường giả tại đây nếu ở trong hoàn cảnh như vậy cũng coi như không nghiêm trọng lắm, thế nhưng Lục trường lão lại chịu liên tiếp sỉ nhục quả là không chịu nổi.
Không riêng gì lời này quá vũ nhục người, mà là bởi vì thật sự quá quen tai!
Lúc trước ở Quân gia, hắn đột nhiên xuất thủ giáo huấn Quân Khương Lâm, sau đó cảm giác cũng như vậy. Bây giờ cơ hồ lại rập khuôn như lúc trước, chỉ có điều mình là nạn nhân, trong chuyện này mang đầy ý tứ châm chọc, chỉ sợ dù có là thần tiên cũng bị chọc cho nổi điên lên...
Những lời này vừa nói ra. Mộ Tuyết Đồng ở bên cạnh lập tức hiểu ra, vị cường giả này hết mười phần là tới để xả giận giúp Quân Khương Lâm, cũng không phải theo như lời hắn nói ngộ thương người tố...t
Dù sao trong mắt cường giả ngoài Thiên Huyền, ngộ thương thậm chí ngộ sát người bình thường cũng đâu coi là chuyện gì lớn?
Nhưng mà nếu như vị tiền bối cao nhân này có giao tình cùng Quân gia, vô luận là có ý hay vô ý đối với Quân gia, hoặc giả là giúp tiểu thư, cũng đều là chuyện tốt!
Nhưng mà hôm nay Lục trường lão thật sự gặp bất lợi xưa nay chưa từng có, đầu tiên là châm chọc Quân Vô Ý lại bị Ưng Bác Không hoàn trả lại, còn bị trọng thương, mà cậy già lên mặt giáo huấn Quân Khương Lâm khi hắn ngang tàng bá đạo lại bị hắc y bịt mặt này một lần nữa trả lại, trong lúc không rõ ràng bị ăn một cái tát tai, mà lại là hai lần sỉ nhục đầu tiên trong đời hắn, mà chắc chắn không có cơ hội trả thù, thẳng đến lúc này còn không có tức chết đã có thể nói là rất không dễ dàng rồi.
- Lục đệ!
Tam trưởng lão kinh hô một tiếng, vội vàng chạy tới, huyền khí tinh thuần truyền ào ạt vào người lục trưởng lão. Huyền khí cũng đồng thời truyền thẳng vào một vật gì đó trước ngực hắn, chỉ thấy trước ngực Lục trường lão đột nhiên toát ra bạch quang nhu hòa, bao phủ toàn thân hắn. Tam trưởng lão lúc này mới thở phào một hơi, đứng lên. Bọn họ liếc mắt liền nhìn ra được, Lục trường lão bị chọc giận công tới tâm, khí huyết tan vỡ. Tình cảnh lúc này rất nguy hiểm!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT