Chương 136

Thủ lĩnh sát thủ mắt thấy Dạ Cô Hàn tạm thời không có đuổi kịp mình, trong lòng thở ra phào một hơi, vừa co giò chạy, vừa quan sát chung quanh, bỗng nhìn thấy tên công tử bột Quân Mạc Tà đã chuyển thành tư thế đang ngửa mặt hướng lên trời từ lúc nào, cả người nằm trên mặt đất, hai con mắt đang mở to nhìn hắn cười hĩ hĩ, không khỏi ngẩn ra: “Lẽ nào tiểu tử này còn chưa chết?”.

Quay đầu nhìn lại, Dạ Cô Hàn đã đem đồng bạn của mình bức vào tử địa, nhìn dáng vẻ của hắn chính là muốn bắt sống, tạm thời không thể chú ý đến mình, tâm niệm vừa chuyển, không khỏi sinh lòng hung ác.

Giết không được Linh Mộng công chúa, nhưng nếu là Quân Mạc Tà chết, kinh thành cũng sẽ đại loạn à? Nhất thời thân hình chững lại, liệu có nên hạ xuống dưới tặng cái tên quần áo lụa là này thêm một kiếm lên hay không?

Đang nghĩ trong đầu, đột nhiên thấy ở phía dưới, tên tiểu tử kia hướng về mình nháy mắt, thè lưỡi, làm mặt quỷ, đang thấp giọng chửi một câu: “Ta abcxyz con mẹ ngươi”.

Thanh âm cực bé, bốn phía vốn là đang kêu loạn, xa xa tiếng vó ngựa rầm rầm lao đến, người khác ở gần nhất cũng cách mấy trượng, căn bản không nghe thấy gì, càng không có chú ý đến động tĩnh bên này, tất cả mọi người đang quan tâm đ ến việc Dạ Cô Hàn xuất thủ, chỉ có vị sát thủ thủ lĩnh này đang toàn lực chạy trốn, cự ly càng lúc càng gần, nên hắn vẫn nghe rõ ràng, nhất thời tức giận đến tròng mắt đều lồi ra.

Con bà nó, lão tử không làm gì được thiên huyền cường giả, chẳng lẽ còn giết không được ngươi cái tên quần áo lụa là phá gia chi tử nhà ngươi?

Ngươi tuổi gì mà dám chửi lão tử hả, hả! Oanh một tiếng lập tức hạ xuống, trường kiếm hung hăng đâm ra. Trong lòng tức giận mắng:” Lão tử làm thịt ngươi!”

Đúng lúc này, đột nhiên trước mắt một xanh lam như trời cao biển rộng đồng thời xuất hiện trước mắt mình, một thanh phi đao màu xanh da trời, vô cùng thần bí mà mỹ lệ, mộng ảo xuất hiện ở trước mặt, mục tiêu, chính là yết hầu mình.

– Thiên huyền…

Tên thủ lĩnh thất kinh, nhất thời tay chân lạnh lẽo, sợ hãi đến cùng cực, hơn nữa tư thế hắn vốn là đang rơi xuống, một hơi thở đã trút, nhất thời rơi xuống, còn chưa chấm đất, chuôi lam sắc phi đao này đã c ắm vào cổ họng của hắn, sâu đến ba tấc.

” Lạch cạch” một tiếng, vị thủ lĩnh sát thủ này mãi cho đến lúc chết vẫn còn hi lý hồ đồ, vì sao Dạ Cô Hàn rõ ràng ở ngoài ba mươi trượng, mà phi đao xuất hiện ở chỗ này? Vậy là sao chứ?

Cái nghi vấn này, khiến vị kim phẩm sát thủ nghẹn uất, đến khi chết còn mơ hồ không giải thích được. Hai con mắt trợn trừng đầy thắc mắc, bộ dạng như là một tên học sinh hiếu học ham học hỏi vậy…

Quân lâm lúc trước vốn đã thụ thương không nhẹ, di chuyển có chút không linh hoạt. Tuy nói vết thương đã được chữa trị, nhưng dù sao vẫn ăn trọn cú đá của một ngân huyền cường giả, kiểu gì cũng có ảnh hưởng. Nên hắn đành trơ mắt nhìn tên kim phẩm sát thủ với vẻ mặt nghi hoặc không giải thích được đang đổ ập về phía mình, điểm chết người là, tên phải gió này ngay khi đã chết, trường kiếm vẫn nắm ở trong tay…

– Thật là mụ nội nó, chết cũng không thôi!

Quân lâm trong lòng mắng to một tiếng, liều mạng di chuyển thân thể về phía trước, cố gắng tránh mũi kiếm đâm vào chổ yếu hại.

Phanh! Thi thể thủ lĩnh sát thủ rơi thẳng lên người Quân lâm, trường kiếm vẫn trong tay hắn đâm vào đùi Quân lâm nghe cái soạt. Mẹ cha ơi, thánh thần ơi, Lạy Phật, Lạy Chúa, Lạy Thánh A La, nếu như nhát kiếm này đi lên phía trái vài phần, Quân đại sát thủ sẽ quang vinh trở thành một chức nghiệp giả trong hoàng cung mất rồi ( Thái giám ý mà). Đội ơn các vị lắm lắm!. Truyện Hài Hước

– Ui…da…Trời ơi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play