"Đỗ thành chủ hôm nay gặp Quân Khương Lâm, ngài cảm thấy hắn là người thế nào?" Tiếu Vị Thành cận thận hỏi han.
"Tình báo sai lầm cực kì nghiêm trọng" Đỗ Tuyệt lạnh lùng thốt lên, tốc độ không giảm nhưng lời nói vẫn bình thường.
"Lúc trước tình báo chỉ nói Quân Khương Lâm bất quá chỉ là một thế gia công tử, do cơ duyên lên bái được sư phụ, được sư phụ làm hậu thuẫn, không ai bì nổi, lại dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ được Mai Tuyết Yên"
" Đây toàn là những thứ tin tức vớ vẩn không đáng một xu. Tiếu Vị Thành lần này trở về,ngươi phụ trách ngành tình báo nhất định phải chỉnh đốn mạnh mẽ. Đây quả thực là chểnh mảng với công việc đến cực hạn! Không thể tha thứ!"
Đỗ Tuyệt trên mặt lộ ra vẻ lo lắng lẫn sợ hãi nói "Quân Khương Lâm là một kẻ được thiên phú, có một không hai trên đời, luận tuổi, tốc độ tu luyện công mà nói, nhất định trên đời này không còn ai hơn hắn. Tuyệt đối từ ngàn vạn năm nay cũng chưa từng xuất hiện một siêu cấp thiên tài như hắn! Mà trong tình báo lại không nói đúng một tý gì về hắn,quả thực sai lầm này là không thể tha thứ!".
Lão dừng một lúc, khẩu khí lộ ra vẻ kiêng kỵ "Một thiếu niên 18 tuổi, lại có thể chống cự lại mười thành công lực của ta,thậm chí còn chưa bị thương nặng.Thực lực của Quân Khương Lâm ít nhất cũng là Chí Tôn Thượng thừa, thậm chí còn có thể cao hơn. Tiếu Vị Thành ngươi có biết 18 tuổi mà là Chí Tôn Thượng thừa nghĩa là gì không?"
" Trước kia khi nghe tin về sư phụ hắn thần thông quảng đại, bản tôn còn bán tín bán nghi. Ta, Dkm nó sao lại có một cao nhân như vậy đương thời, hôm nay thấy thực lực của hắn khiến cho người ta khó có thể tin"
"Đồ đệ mà còn như vậy thì sư phụ sẽ như thế nào. Lúc trước ta có lòng hiếu thắng, hiện giớ nghĩ lại, quả nhiên là không biết tự lượng sức mình,bản tôn lâu nay không xuất hiện trong nhân gian quả là đã trở thành ếch ngồi đáy giếng! Không cần nói đến sư phụ hắn tin tưởng chỉ cần cho Quân Khương Lâm thời gian, hắn có thể ngạo thị thiên hạ, không còn đối thủ!"
Tiếu Vị Thành cả người choáng váng,sắc mặt xanh như nõn chuối,không nói được câu gì.
"Ngươi cũng đã biết, từ khi Huyền Huyền đại lục tồn tại đến nay, huyền giả ở đại lục nhiều vô số, nhân vật truyền thuyết cũng không phải ít, nhưng mà mặc dù các triều đại tới nay nhân tài kiệt xuất nhất cũng chỉ từ 3000 năm trước, đó là Huyền Thánh Quan Mộng, thiên tài kiệt xuất nhất, đến 18 tuổi đạt Thần Huyền chi cảnh!"
"Trừ lần đó ra chưa có ai đạt được tu vi như hắn. Nhưng Huyền Thánh cũng phải 20 tuổi mới đạt được Chí Tôn chi cảnh" (còn non và xanh lắm em ak! sao bằng Quân Khương Lâm nhà ta được. HeHe!).
Đỗ Tuyệt cắn răng nói "Thế nhưng Quân Khương Lâm 18 tuổi đã đạt Chí Tôn Thượng thừa (brô mà) so với chính Quan Mộng còn xa hơn tới tám giai vị. Đây là chuyện quá kinh khủng. Quả thật nếu để Quân Khương Lâm có thời gian, coi như lấy ra toàn bộ thực lực của Tam Đại Thánh Địa thì cũng chưa chắc đã ở trong mắt hắn. lúc đó cả giang hồ còn ai là đối thủ của hắn".
"Ặc! Ặc! con mẹ nó sao có thể như vậy được" Tiếu Vị Thành mắt chữ A mồm chữ 0. Thông qua việc này Tiếu Vị Thành rốt cuộc cũng nhận thức ra sự đáng sợ của Quân Khương Lâm (may mà chưa ra quần hix hix!).
Tiếu Vị Thành nhận thức rằng Đỗ Tuyệt trước khen sư,giờ lại khen đồ chẳng qua là để giữ lại mặt mũi nhưng không ngờ lại có nguyên nhân như vậy.
"Nghiêm trọng, rất nghiêm trọng, cực kì nghiêm trọng,ngươi căn bản là đầu óc bã đậu,có hiểu được đâu!" Đỗ Tuyệt trong lòng nặng trĩu nói
"Trước mắt chúng ta cùng Mai Tôn Giả đã là tử địch, mà Mai Tôn Giả lại là nữ nhân của Quân Khương Lâm. Nói cái gì là Quân Khương Lâm dựa vào Mai Tôn Giả, mà lấy thực lực của Quân Khương Lâm hiện nay,coi như đối tượng là Mai Tôn Giả,cũng chưa chắc đủ tư cách, lấy bản tôn phán đoán thì Mai Tôn Giả lại nương tựa vào Quân Khương Lâm rất nhiều"
" Thiên Phạt Sâm Lâm (rừng rậm) nếu xuât hiện tại Nhân giới thì thực lực quả nhiên là hùng hậu, nhưng cũng không đáng sợ. Bởi vì Thiên Phạt có hùng hậu nhưng số lượng còn ít hơn so với huyền giả đại lục. Nhưng nếu nàng được sự giúp đỡ của Quân Khương Lâm... Hừ, nếu như không nỗ lực ngăn chặn thì Tam Đại Thánh Địa bị diệt vong cũng là chuyện sớm muộn! (chắc chắn rùi chuẩn bị chít đi là vừa)"
" Bất cứ một người đàn ông nào cũng không chịu được có thế lực khác lúc nào cũng chuản bị ám toán nữ nhân của mình. Mà Quân Khương Lâm là người kiêu ngạo làm sao lại để nữ nhân của mình bị bất kì uy hiếp nào."
"Lấy Quân Khương Lâm công lực tiến bộ mà phán đoán, hắn hiện tại mười tám tuổi mà đã đạt tới Chí Tôn Thượng thừa. Như vậy có thể đoán trước là trước khi hai mươi tuổi hắn sẽ đạt tới trình độ Tôn giả"
" Trước hai nhăm tuổi sẽ vượt qua đẳng cấp Tôn Giả, thậm chí còn có thể cao hơn rất nhiều. Nếu để hắn sống tới ba mươi tuổi…Như vậy Tam Đại Thánh Địa cũng khỏi cần cố gắng trực tiếp chờ diệt môn đi? Đây là điều có thể lường trước được!"
Tiếu Vị Thành vẫn cho là có chút không đúng: "Huyền khí trong quá trình tích lũy cũng không phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa tới trình độ trên Thần Huyền,xưa nay có mười hai cấp của Thần Huyền, vượt mỗi cấp đều khó như lên trời. Chẳng lẽ ba đến năm năm lại có thể dễ dàng đạt được."
"Ngươi nói lời này chẳng lẽ ta còn không hiểu sao. Chính là ta hỏi ngươi điều này là không thể sao?" Đỗ Tuyệt hừ lạnh một tiếng: "Tiếu Vị Thành, tu vi của ngươi bây giờ là Chí Tôn Thượng thừa, Thần Huyền cấp mười, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Trước mắt thuộc hạ đã trải qua 178 mùa xuân." Tiếu Vị Thành ngẩn người ra đáp.
"Không sai, trước sau vẫn chưa đến 200 năm xuân thu,lấy tuổi của ngươi mà nói,tiến cảnh của ngươi cũng thuộc vào dạng nhanh.Vậy ngươi có thể suy nghĩ một chút, thời gian ngươi tu luyện huyền khí như thế nào?" Đỗ Tuyệt lạnh lùng hỏi.
"Ta ba tuổi đã bắt đầu tu luyện huyền khí, chín tuổi đột phá thành công lên đến Ngân Huyền,mười hai tuổi đạt đến Kim Huyền,mười sáu tuổi đạt Địa Huyền cảnh giới,mười chín tuổi đạt Thiên Huyền, hai nhăm tuổi đến Thiên Huyền đỉnh phong, ba mươi tuổi thành công đột phá Thân Huyền,lúc đó ở gia tộc mình thì ta là một thiên tài."
Tiếu Vị Thành hồi tưởng lại quá khứ "tới bốn chín tuổi đạt tới đẳng cấp Chí Tôn, sau đó một đường tu luyện. Thẳng tới chín mươi tuổi đạt tới Chí Tôn Thượng thừa, sau đó lại gần tám mươi năm thời gian đến bây giờ." Hồi tưởng lại trước kia Tiếu Vị Thành cảm thấy thời gian dài đằng đẵng không khỏi than thở.
"Nói cách khác ngươi 178 tuổi lấy được thành tựu hiện nay trong mắt mọi người được coi là thiên tài! Thật không? Lúc ngươi mười tám tuổi vẫn chỉ là Địa Huyền. Nhưng ngươi tu luyện 178 năm,cùng Quân Khương Lâm hiện nay là ngang hàng, mà hắn chỉ mới có 18 tuổi! Nếu ngươi được coi là thiên tài thì Quân Khương Lâm được coi là cái gì? Ta nói hắn là tuyệt đại thiên tài, có vấn đề sao?"
Đỗ Tuyệt trong mũi xuy một tiếng hỏi: "Mà ngươi dựa vào cái gì cho rằng,Quân Khương Lâm vì sao trước hai mươi tuổi không thể đạt tới Tôn Giả cấp độ?Ngươi bây giờ,còn dám nói những lời này sao?"
Tiếu Vị Thành thân hình đột nhiên chấn động, bỗng nhiên dừng bước há to miệng, nhất thời khiếp sợ sắc mặt xanh đét.Đúng vậy không so sánh không biết,vừa so sánh đã giật mình. Chính mình chỉ chú ý đến Quân Khương Lâm càn rỡ ngang ngược nhưng không chú ý tới điểm này.
Năm đó chính mình, đã làm gia tộc mừng như điên. Siêu cấp thiên tài,tốc độ tu luyện của mình, cũng từng bị mọi người cho là yêu nghiệt. Nhưng trước mắt là Quân Khương Lâm,Tiếu Vị Thành đột nhiên cảm thấy bi ai,thực sự là quá chênh lệch trình độ…
" Hiện tại Quân Khương Lâm là quá đáng sợ." Đỗ Tuyệt lạnh lùng nhìn hắn.
"Đỗ thành chủ,lời nói vừa rồi của ngài có phải là…" Tiếu Vị Thành trong mắt hiện ra vẻ tàn nhẫn: "Như thế nói đến, Quân Khương Lâm nếu như vậy tiếp tục nữa, chẳng phải là cái họa trong tim gan của Tam đại Thánh Địa chúng ta sao."
"Nếu là có thể làm, mới vừa rồi ta đã nghĩ đem hắn giết đi, thậm chí nhiều lần, ta đều đã muốn ra tay! Nhưng... gi ết chết hắn giữa thanh thiên bạch nhật như vậy... Không thể, tuyệt đối không thể!"
Đỗ Tuyệt thâm trầm nói " Quân Khương Lâm tất nhiên phải chết. Điểm này dĩ nhiên không thể nghi ngờ! Cũng có thể hắn chết khiến cho lộn xộn, nhưng tuyệt không thể để cho bọn họ biết là do chúng ta làm."
Lão nhìn về phương xa lộ vẻ suy tư "Mai Tôn Giả và vị sư phụ của Quân Khương Lâm là điểm mấu chốt, lấy tu vi Quân Khương Lâm mà đoán tu vi của sư phụ hắn, đệ tử mà như vậy thì sư phụ càng đáng sợ đến trình độ nào?"
" Ngay cả Tam đại Thánh Địa cũng khó mà đấu lại kẻ thù cỡ đó, cho dù có làm được nhưng lực lượng cũng tổn thất nghiêm trọng, phải trả một cái giá rất đắt. Hắn đến tột cùng liệu có thể là người của Phiêu Miểu Huyễn Phủ?"
"Việc bây giờ chúng ta có thể làm là chạy thật nhanh về Kim Thành!" Đỗ Tuyệt nắm thời cơ
"Mệnh lệnh ngành tình báo, tăng cường thực lực, tích cực quan sát hướng đi của Quân Khương Lâm, một chút cũng không được lơ là (hixhix! Anh QMT được chăm sóc kĩ gớm). Đầu xuân ngày 2 tháng 2 tất cả lực lượng tinh nhuệ nhất của Tam Đại Thánh Địa phải tập trung đi đến Phong Tuyết Ngân Thành!!!"
" Đó cũng là cơ hội tốt để tiêu diệt Thú Vương, cũng là nơi tốt nhất để nhằm vào Quân Khương Lâm, đối phó với một đối thủ như Quân Khương Lâm yêu cầu đánh là phải thắng, bởi vì hắn sẽ không để cho đối thủ của mình có cơ hội lần thứ 2 để uy hiếp tính mạng mình!"
"Mặt khác Quân Khương Lâm và Quân gia đã cùng Thiên hương hoàng thất không đội trời chung. Ở nơi này tạo thành một ít quấy nhiễu hắn, cần phải tìm ra nhược điểm của hắn. Tiến hành kiềm chế hắn. Tuyệt không để cho hắn có cơ hội phát triển quá nhanh!"
" Chủ yếu vẫn nhằm vào Quân Khương Lâm, còn lại người của Quân gia trong mắt người thế tục cũng không còn yếu nhưng trong mắt Tam đại Thánh Địa cũng chẳng là gì.Vẫn là câu nói kia, nếu thời gian chín muồi...Tùy thời chuẩn bị lôi đình Nhất Kích!"
Tiếu Vị Thành không hiểu được hắn nói cái gì chỉ gật đầu lia lịa xác nhận. Hai cái bóng bay nhanh giữa đường lớn rồi biến mất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT