Nhìn lại khố phòng, đây chính đại khố do là tên mê tiền Đường bàn tử tỉ mỉ tạo ra, sâu một trượng dưới Quý Tộc Đường, chiếm diện tích bao nhiêu không rõ, nhìn qua như một sân thể dục tối om. Giấc mộng suốt đời của Đường Nguyên chính là dùng bạc chất đầy nơi đây, hắn từng nói qua: Nếu có một ngày, đem bạc chất đầy nơi đây, Đường Nguyên ta có xuống cửu tuyền cũng có thể mỉm cười.
Đường bàn tử cũng không nghĩ tới nguyện vọng cuối cùng của hắn lại có thể nhanh như vậy trở thành hiện thực. Hơn nữa chất đầy nơi đây không phải là bạc, mà là hoàng kim!
Bàn tử muốn điên rồi!
Đến lúc Quân Khương Lâm nhìn qua, chỗ này đã không còn chút gì gọi là tối được nữa, mà nhìn đâu cũng là một màu kim bích huy hoàng! Ở đây cũng không phải có nhiều đèn đuốc chiếu xuống, nơi này rõ ràng đã biến thành một thế giới màu hoàng kim! Hay là một tòa núi vàng khối nguy nga!
Thật sự là rất chói mắt!
Cảnh tượng đồ sộ bực này, khiến cho kim quang trong mắt Quân Khương Lâm lóe lên, giống như là huyền khí tu vi Kim Huyền!
Một trận âm thanh kỳ quái như khóc như cười từ xa tới gần, chỉ thấy một thân ảnh vô cùng khôi ngô chạy vào sâu trong rồi lại chạy vội ra, sau đó rít gào bên cạnh Quân Khương Lâm. Xẹt qua xẹt lại trước mắt Quân Khương Lâm.
Cái thân hình to lớn kia không ngờ lại có thể chạy nhanh như vậy.
Chạy bộ đúng là Tiền mê Đường Nguyên Đường đại công tử.
Hai tay Đường bàn tử cuồng loạn múa may, khóe miệng nước miếng văng tung tóe, mồ hôi đầy đầu, như si như say, hai mắt mở to tới mức khủng bố, khàn khàn kêu to lên:
- Vàng! Thật nhiều vàng! Vàng tràn cả vách tường, đều là ta kiếm về! Toàn bộ là của a! Vàng! Con mẹ nó! Lão tử phát đạt rồi! Chân chính phát đạt rồi!
Vừa mới có một ngày, hình dạng của Đường bàn tử lại có thể gầy đi một cách rất rõ ràng, có thể nói là lập tức gầy đi vài số!
Hiệu quả giảm béo có thể nói là dị thường rõ rệt, chỉ là thần kinh có chút bất thường.
Một ngày một đêm thời gian, bàn tử thủy chung ở trong trạng thái tập trung tinh thần cao độ, ban đầu còn hai cái chân giò bổ sung dinh dưỡng, nhưng sau đó ngay cả thời gian uống nước cũng không có.
Ngay cả người khác có nhắc nhở hắn uống nước, cũng bị hắn không kiên nhẫn mắng cho một trận, chậm trễ chính là mất tiền a. Sau đó lại tiếp tục vội vàng.
Người ta đều nói đếm tiền tới mức run tay, nhưng Đường bàn tử đếm tiền cả người đều run rẩy.
Mồ hôi ào ào tuôn ra, theo như những người chứng kiến nói, một thân áo bào của Đường thiếu gia từ trong ra ngoài giống như là một tảng muối bao lại vậy.
Tóm lại, lần này Đường Nguyên thân bất do kỷ toàn diện rơi vào thiết kế của Quân đại thiếu. Cam tâm tình nguyện chịu mệt….
Sau khi làm xong công tác thống kê, Đường Nguyên trong một ngày giảm béo rất hiệu quả, ít nhất giảm đi năm mươi cân!
Đây là một con số vô cùng khủng bố!
Rốt cuộc, lần thứ hai Đường Nguyên vừa gào vừa chạy qua trước mặt Quân Khương Lâm mà nhìn như không thấy, Quân Khương Lâm hét lớn một tiếng:
- Đường Nguyên!
Đường bàn tử trực tiếp mắt điếc tai ngơ, còn muốn tiếp tục ngắm nhìn hoàng kim sơn của hắn. Quân Khương Lâm tay mắt lanh lẹ, một chút liền bắt được khối thịt béo này, đem hắn xách theo bên cạnh, tựa như vác theo một cái túi lớn. Lập tức có cảm giác đầy chật cả tay, không phải là cảm giác phì nộn mà là mồ hôi, đại lượng mồ hôi.
Ánh mắt Đường Nguyên chỉ còn lại vẻ mê ly cuồng nhiệt, hồng hộc thử một trận như lên cơn hen, từ trên đầu trên mình hắn vừa mới ngừng lại, mồ hôi giống như là tuyết sơn hòa tan chảy ra.
Nhìn lượng mồ hôi xuất ra này, Quân Khương Lâm giật nảy mình! Với tình trạng ra mồ hôi lúc trước, Đường Nguyên đã sớm mất nước, hiện tại lại ra mồ hôi một lần nữa, thậm chí có thể đi luôn rồi. Bên ngoài Đường Nguyên vất vả một ngày, không ngờ còn có thể ở trong này chạy nước rút một trăm mét! Thật sự là không thể không bội phục tên này, thực sự là kinh người a!
Mồ hôi thoát ra, ý thức Đường Nguyên cũng dần dần hồi phục một chút, đồng tử khôi phục tiêu cự, quơ quơ đầu, hoang mang hỏi:
- Tam thiếu, …? Đây là công phu gì thế? Thật là lợi hại.
Thanh âm khàn khàn không còn nghe rõ.
Quân Khương Lâm không nói gì. Xuất mồ hôi nhiều như vậy, xem ra Đường Nguyên có chút mê muội, cần giúp hắn bổ sung hàm lượng nước một chút. Giảm béo là chuyện tốt, nhưng giảm béo cấp tốc như vậy, chưa hẳn đã là chuyện tốt!
Không ngờ, Đường Nguyên đột nhiên nhảy dựng lên, bắt lấy bả vai Quân Khương Lâm. Cũng không biết khí lực từ đâu ra, lại có thể nâng Quân Khương Lâm lên, lay qua lay lại trên không trung, giống như lay động hình nộm, vừa lay vừa rống to:
- Oa haha ha, cáp cáp, Tam thiếu ta yêu ngươi, ta yêu ngươi hơn bất kỳ người nào trên thế giới này, ta yêu ngươi đến chết mất! Chúng ta lần này phát tài rồi … phát phát phát … phát tài rồi, con bà nó, không ngờ Đường Nguyên ta cũng có ngày hôm nay!
Quân Khương Lâm giống như trang giấy lay lắt trong không trung, đầu hoa mắt choáng, một bên nghe Đường bàn tử nói tuyên ngôn cái gì tình yêu, cảm thấy nước miếng như mưa to mưa nhỏ, cực kỳ chật vật không chịu nổi. Rốt cuộc không chịu nổi nữa, giận tím mặt, hét lớn một tiếng:
- Bàn tử! Ngươi là con lợn béo chết tiệt, mau buông ta ra.
Quân Khương Lâm trước mắt còn không dám mạnh mẽ thoát ra. Bởi vì thân thể Đường Nguyên bây giờ rõ ràng đã cạn kiệt tới mức vô cùng nguy hiểm.
Phanh!
Quân Khương Lâm vừa rơi xuống đất, Đường Nguyên cũng bất đắc dĩ ngưng hẳn điên cuồng, thể lực toàn thân cạn kiện hầu như không còn, trực tiếp đặt mông ngồi bệt xuống đất, sau đó chính là triệt để bất tỉnh nhân sự.
- Làm sao vậy? Làm sao vậy?
Tôn Tiểu Mỹ hốt ha hốt hoảng tiến vào.
- Làm sao à? Thể lực cạn kiệt, mệt mỏi tới hôn mê. Đúng là tên mê tiền!
Quân Khương Lâm dở khóc dở cười nói.
- Tại sao thoáng một cái lại gầy đi nhiều như vậy?
Tôn Tiểu Mỹ đau lòng kêu lên.
- Gầy đi nhanh như vậy cũng quá mức đi! Thân thể làm sao chịu được?
Quân Khương Lâm vừa nhìn Đường Nguyên nằm trên mặt đất, không ngờ cũng trở nên kinh hãi nói không ra lời. Hiệu quả này cũng quá rõ rệt rồi.
- Tôn đại tiểu thư, cô trước tiên đem bàn tử trở về, mấy ngày nay chỉ sợ hắn đã không ăn cơm. Không cần lo lắng, kỳ thực cũng vì hôm nay mệt mỏi quá độ, cũng vì đói quá.
- Nếu như vậy không cần giảm vội, một ngày giảm béo nhiều như vậy, ai có thể chịu được?
Lần giảm béo này quá lợi hại, Tôn Tiểu Mỹ có chút sợ hãi, để hôn phu béo so với để hắn chết vẫn còn hơn nhiều.
- Ngốc nghếch! Cô nếu như không quả quyết, tiếp tục để cho hắn béo lên như vậy hắn cũng sẽ tiêu đời, béo quá mức cũng là một loại bệnh nặng!
Quân Khương Lâm giận dữ quát:
- Cô không đành lòng, vậy để ta làm người xấu. Người đâu, mau khiên bàn tử đi! Không có lệnh của ta, bất kỳ kẻ nào cũng không được phép thăm nom! Cho dù là cha hắn hay lão bà hắn cũng không được! Tống Thương, ngươi đặc biệt đi trông giữ hắn, mấy ngày này nếu để cho hắn ăn một chút gì, ta sẽ lột da ngươi!
Quân Khương Lâm nổi giận đùng đùng đi ra cửa.
Tôn Tiểu Mỹ ai oán nhìn thoáng qua bóng lưng Quân Khương Lâm rời đi, nhỏ giọng nói thầm:
- Người này sao lại không có chút đạo lý nào vậy, một chút đã nổi giận.
Nói xong ngồi xuống vuốt ve khuôn mặt Đường Nguyên, đau lòng nhẹ giọng nói:
- Bàn tử, ngươi ngàn vạn lần phải chịu đựng a. Chỉ vài ngày không ăn thịt, hẳn là không sao đâu.
Bàn tử đang hôn mê chợi ngây ngốc cười rộ lên, hai tay cũng vô thức giơ lên cao, khóe miệng chảy nước miếng. Đang chảy nước miếng đột nhiên rú lên một tiếng:
- Vàng, thiệt nhiều vàng, thiệt nhiều đại lão bà tiểu lão bà … oa ha ha ha.
Tôn Tiểu Mỹ sửng sốt, mở to hai mắt nhìn mà không tin nổi, sau đó đứng bật dậy, hung hăng đá một cước lên mông bàn tử, xanh mặt đi ra ngoài quát:
- Người đâu, đem hắn đi cho khuất mắt ta. Tống Thương, nếu ngươi đem cho hắn một giọt thức ăn, không cần đến Quân tam thiếu, trước hết ta sẽ lột da ngươi!
Sau đó nổi trận lôi đình bỏ đi.
Tống Thương liên tục cười hắc hắc vài tiếng, đi tới sờ cằm vô cùng đắc ý:
- Bàn tử à, xem ra hôm nay ngươi rốt cuộc cũng rơi vào tay Tống đại gia, xem đại gia ta như thế nào chỉnh lý ngươi! Nghĩ lại thời gian qua ngươi trèo lên đầu lên cổ lão tử, lão tử mỗi ngày sẽ đem thịt cá đến bày trước mặt ngươi, nhưng một chút cũng không cho ngươi đụng.
Quả nhiên đúng như dự đoán.
Đường Nguyên hôn mê hai ngày, sau khi thức dậy chuyện thứ nhất chính là hỏa tốc tìm nhà vệ sinh. Dù sau nín giữ ba ngày, lấy lượng thức ăn khủng bố của hắn ăn mà nói, nếu cữ giữ trong ruột chắc còn bệnh nặng hơn trúng độc.
Sau khi trở về, liền nằm im trên giường, đầu váng mắt hoa, không có nửa điểm thèm ăn, nghĩ đến chỉ muốn ói. Ngày đầu tiên tổng cộng chỉ gọi lên có hai chén cháo tiểu mạch.
Điều này làm cho Tôn Tiểu Mỹ đang âm thầm giám sát một phen kinh dị:
- Thì ra Quân Khương Lâm nói thật!
Tôn đại tiểu thư tuy rằng tức giận, nhưng thủy chung không yên tâm, vì thế luôn trốn ở một nơi bí mật gần đó điều tra. Nếu Đường Nguyên xin lỗi mình, dù thế nào cũng nên giúp hắn trộm ít thức ăn.
Nhưng tâm ý của Tôn Tiểu Mỹ phen này thất bại. Đường Nguyên đắc tội nàng hai lần, nhưng cả hai lần đều là dưới tình huống hồn vía trong mơ, chính mình cũng không biết mình nói gì, làm sao có thể giải thích với nàng?
Ngày hôm sau, Đường Nguyên vẫn uể oải không phấn chấn, ăn một chút thức ăn, uống một chút cháo tiểu mạch…
Ngày thứ ba, Đường Nguyên thoáng hồi phục một chút sức sống, muốn ăn cơm. Kết quả là, Tống Thương dày công chuẩn bị một bàn tiệc lớn, cùng Hải Trầm Phong hai người khoái trá ăn uống ngay trước mặt Đường Nguyên, làm hắn gấp đến độ vò đầu bứt tai, nhảy lên nhảy xuống.
Nhưng hai đại cao thủ Thiên Huyền khó khăn lắm mới có cơ hội chỉnh hắn, như thế nào lại dễ dàng buông tha? Có bọn họ coi chừng trước mặt, Đường bàn tử nhảy qua nhảy lại nửa ngày, cuối cùng cả một cọng xương cũng không có, không cơn tức giận tuyệt thực một ngày.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT