Hai người vừa mới xuất chiêu, tuy Mai Tuyết Yên tấn công tàn nhẫn, tuy nhiên, cho dù có đánh trúng tối đa cũng chỉ tàn tật mà thôi, mà vẫn còn đường sống, nhưng mỗi chiêu mỗi thức của Quân Khương Lâm, đều là sát chiêu trí mạng!

Động tác nhanh nhẹn,trong nháy mắt, Mai Tuyết Yên đã đi vòng qua Quỷ Môn Quan hai lần, cuối cùng bị bức cho phải dùng đến huyền khí mới đánh văng được công kích mạnh mẽ của Quân Khương Lâm ra ngoài!

Không thể tưởng tượng được thiếu niên như ngọc trước mắt này, một khi ra tay thì không một chiêu nào không giống sát thủ, đều là sát chiêu chí mạng!

- Cũng như nhau cả thôi, cô cũng không hiền lành gì.

Quân Khương Lâm cười lạnh nhạt. Ho khan một tiếng, vừa rồi mới chỉ là vài chiêu, nhưng mạo hiểm trong đó cũng làm cho lòng hắn vẫn còn sợ hãi, bản thân mình vậy mà cũng liên tiếp ba bốn lần đứng trước số phận tàn tật!

Chỉ cần mình hơi có lòng thương hoa tiếc ngọc. Như vậy thì nhất định mình sẽ nằm thẳng cẳng ở đây rồi, không phải què chân, cũng sẽ mù mắt mà sống trong một mảnh u tối.

Mỹ nữ này đúng là khó giải quyết!

- Ta cũng không cậy mạnh với ngươi, chắc chắn sẽ không giở trò mà dùng đến huyền khí, mọi người đều công bằng như nhau, vả lại cũng chưa biết hươu chết về tay ai (Chưa biết ai thắng ai)!

Mai Tuyết Yên hừ một tiếng, chuyển thân mà lên, trước khi trở thành thú vương, nàng luôn lấy linh hoạt mà nổi danh thế gian, cho dù hàng tỉ huyền thú bên trong Thiên Phạt sâm lâm, độ linh hoạt của nàng cũng gần như là có một không hai!

Nhưng lần này cùng với thiếu niên trước mặt giao phong, mình lại rơi vào thế yếu! Cuối cùng phải dùng đến thế mạnh công lực mới có thể đánh văng người ta ra ngoài, thế này mới nàng mà nói, quả thực là không thể tin được, là chuyện cực kì sỉ nhục!

Cái sĩ diện này, nhất định phải bù lại!

Không thể không lấy lại!

Đây đã không còn là tranh đấu về khí thế, mà là cuộc chiến của vinh dự!

Quân Khương Lâm đối mặt đại địch không thể địch nổi cũng không hề có chút sợ hãi, chỉ có một tiếng cười khẽ. Ánh mắt lại lạnh như băng, tĩnh lặng như khối băng vạn năm, cùng với lúc thân hình Mai Tuyết Yên chuyển động, hắn cũng đồng thời vọt tới không chậm chút nào.

Ngay khi Quân đại thiếu gia vừa xông lên phía trước trong nháy mắt, bộ tóc dài đen nhánh của hắn giống như là bỗng nhiên bị kéo thẳng ra, mạnh mẽ bay ngược về phía sau, bộ tóc quất vào không khí kêu vun vút, trong nháy mắt, hai bóng người màu trắng kia đã quấn lại cùng một chỗ!

Hai bóng trắng dính chặt lấy nhau như vậy, dường như hai người không muốn tách ra. Đã tạo nên một đám trắng mơ hồ! Phốc Phốc – những âm thanh nhỏ liên tục vang lên, ai cũng không biêt được trong nháy mắt rốt cuộc hai người đã đánh ra bao nhiêu chiêu thức!

Kiểu chiến đấu cận chiến thuần túy như thế này đều nhìn vào năng lực phản ứng và trình độ linh hoạt của bản thân mỗi người. Hai người bây giờ chưa thể tính là chiến đấu sinh tử thực sự, trận "vật lộn" này cũng chỉ là cách để hai bên lấy ra để giải tỏa nỗi phiền muộn trong lòng nhau.

Mai Tuyết Yên buồn bực, rất là buồn bực, bởi vì Quân Khương Lâm, một tên nhân loại nhỏ bé ngay cả Thần Huyền cảnh giới cũng chưa đạt tới, lại có thể uy hiếp nàng như thế, nhưng uy hiếp của Quân Khương Lâm nàng không thể không để ý được, tuy Quân Khương Lâm không nói rõ ra, nhưng Mai Tuyết Yên có thể hiểu được, chỗ dựa của Quân Khương Lâm, chính là linh đan làm ra từ Thiên Phạt Thánh Quả!

Cho nên Mai Tuyết Yên mới cảm thấy mình bị thiệt, mà cái thiệt ở đây là, không thể không dùng, nhưng dùng rồi thì lại rất tức!

Nhưng bực thì bực, uy hiếp bắt buộc này nàng không thể không nghe theo, bởi vì nàng không có lựa chọn khác! Nhưng Quân Khương Lâm cũng buồn bực như thế, buồn bực đến cực điểm! Lâm Quân tung hoành hai đời, trải qua hai đời, cũng đã quen tư cách thượng vị giả, nói chuyện người ta toàn là từ trên cao nhìn xuống, cho dù trước kia thực lực mạnh hay kém cỏi, vẫn có thể chơi đùa với cường giả Chí Tôn, lừa gạt thú vương Thiên Phạt, độc lĩnh phong tao, có bao giờ chịu uy hiếp của kẻ khác như bây giờ?

Nhưng lần này, lại bị Mai Tuyết Yên uy hiếp đến nỗi không thể không xuất hiện! Mai Tuyết Yên cố tình uy hiếp, Quân Khương Lâm không thể không để ý! Bởi vì đó là người thân kiếp này của hắn, trải qua hai đời, hắn mới có người thân, hắn thực sự để ý tới hai người thân không thể thay thế!

Cho nên Quân Khương Lâm cảm thấy mình chịu thiệt! Cái thiệt thòi này, cũng bức bối vô cùng.

Nhưng bực thì bực, uy hiếp này hắn không thể không tuân theo, bởi vì hắn không có lựa chọn khác!

Ngoài lý do có điểm khác nhau ra, vướng mắc trong lòng hai người đúng là giống nhau lạ thường, mà hai người cái gì cũng muốn dùng, mà lại không muốn mình phải chịu thiệt, nhưng hôm nay đều chịu thiệt trong tay người ta. Không thắng không được!

Nếu là những người khác, có thể đã cười hòa, nhưng hai người kia lại đối chọi gay gắt, ai cũng không muốn bị thiệt! Ngay cả khi sức lực ngang nhau, ngay cả khi ngầm chịu thiệt, cũng cho là mình có thể thắng!

Tuy nói hạ phong, nhưng sử dụng sức lực tay chân thì còn chưa biết hưu chết về tay ai, ai mới là người có thể cười lúc cuối cùng!

Vả lại, bởi vì nguyên nhân Phạt Thiên Thánh Quả tồn tại với Thiên Phạt sâm lâm, hai người đã định trước là quan hệ hợp tác, nhưng thắng bại bây giờ, lại quyết định đến vị trí sau này của hai người! Sức nặng của lời nói!

Giao thủ lần này, hai người đều tung ra hết tuyệt chiêu!

Xưa này Quân Khương Lâm khi đối địch đều có một thói quen, đó là toàn lực ứng phó, vô luận địch nhân yếu đến đâu đều phải một chiêu miễu sát, tuyệt đối không dùng đến chiêu thứ hai, giống như sư tử vồ thỏ, mỗi khi vồ đều dùng hết sức. Dù sao giết chết địch nhân mới bảo vệ được mình tốt nhất, một thói quen không thể thay đổi, hắn luôn tự mình thể nghiệm, đó chính là kinh nghiệm lớn nhất của vua sát thủ

Nhưng Mai Tuyết Yên lại khéo léo hơn, bởi vì sự khéo léo của nàng khiến cho một ít chiêu số của Quân Khương Lâm bị nàng đột nhiên hóa giải, nhưng nếu chiêu số được xuất ra liên tiếp, nàng trong mấy chiêu mới có thể phản kích lại được một chiêu, kể từ đó, uộc chiến của hai người càng có vẻ kịch liệt hơn.

Đánh nhau đến nỗi tốc độ hai bóng trắng càng lúc càng nhanh, giống như hai cái vòi rồng quấn lại với nhau cùng một chỗ, cuối cùng về sau còn không nhìn được rõ ai với ai, đều này làm cho xà vương đang ẩn núp chấn động!

Các chủng loại huyền thú trong Thiên Phạt sâm lâm rất phong phú, có thể nói là không thiếu những điều kì lạ.Nhưng tuyệt đối không có ai có thể sánh được với sự linh hoạt của đại tỉ, mặc dù cùng lấy linh hoạt để nổi danh như Hạc Trùng Tiêu Hạc lão tam, còn có cả mình, hai người liên thủ cũng không phải là đối thủ trong trăm chiêu của đại tỉ, nhưng tên tiểu tử trước mặt này rõ ràng chỉ là một nhân loại, lại có thế sánh ngang với đại tỉ! Thậm chí mật độ xuất chiêu còn có trình độ cao hơn, dường như còn ép đại tỉ một phần, điều này làm sao có thể?

Hắn còn là người sao?

Mai Tuyết Yên càng đánh càng buồn bực, buồn bực lúc này không giống với vừa nãy, đều này đến từ bản thân Quân Mac Tà, uy hiếp của thực lực bản thân, tiểu tử này quá tàn nhẫn rồi, mỗi chiêu mỗi thức đều không có chiêu nào là không nhằm vào chỗ trí mạng! Bất kể mình né tránh như thế nào thì lại phản kích sắc bén lại như thế, hăn luôn có thể tìm ra trước được vị trí có thể thương tổn lớn nhất để tiến hành công kích, phản công!

Nhưng làm cho người ta không nói được nhất chính là, hắn không hề có nửa điểm chú ý đến đối thủ là nữ nhân mà lại còn là một vị tuyệt thế mĩ nữ, cái gì mà vị trí kiêng kị như bộ ngực, mặc kệ hết. Ngực, dưới bụng, hạ âm (chỗ hiểm ở dưới của nữ @@!), mắt, cổ họng, những chỗ làm đối thủ kiêng dè liền tấn công.

Mỗi chiêu đều lộ vẻ tàn nhẫn, xảo quyệt, thỉnh thoảng chọn vị trí không nguy hiểm đến tính mạng mà xuống tay thì cũng là vị trí các đốt ngón tay, cũng là những vị trí rất quan trọng, nếu không chú ý sẽ bị hắn đánh trúng. Mai Tuyết Yên có thể tưởng tượng ra, cho dù là cường giả Chí Tôn, cũng sẽ có cảm giác cực kì khó chịu!

Ngay cả mình cũng không ngoại lệ!

"Tại sao lại có công phu như vậy?" Mai Tuyết Yên đưa mắt nhìn về phía công kích của Quân Khương Lâm, bỗng nhiên có một loại cảm giác: Toàn bộ động tác của tên này, đều chỉ có một mục đích, đó chính là giết người, giết chết đối thủ!

Trình độ ác độc như vậy cho dù là huyền thú đối với nhân loại không có thiện cảm cũng rất ít có!

Mà Quân Khương Lâm lại có!

Nói về tính linh hoạt, Mai Tuyết Yên tin rằng thiên phú linh hoạt của mình cao hơn Quân Khương Lâm không chỉ một bậc, nhưng kiểu mât độ này của Quân Khương Lâm, lại thêm vào sự lưu manh ngoan độc vào thì đúng là mệt mỏi!

Bởi vì lúc gia hỏa này toàn lực tấn công, vị trí yếu hại vẫn có thể phòng thủ cực kì tốt, quả thực giống như là một con nhím, không có chỗ cắn, bởi vì công kích của hắn phối hợp với phòng ngự có thể nói là không chê vào đâu được! Dường như mỗi khi xuất chiêu, hắn đều biết rõ khe hở của chiêu này, và chỗ nào xuất hiện khe hở, trước thời điểm xuất chiêu, đã chuẩn bị đâu vào đấy. Một khi Mai Tuyết Yên tấn công vào khe hở đó, khe hở đó trong nháy mắt sẽ biến thành cạm bẫy, cạm bẫy trí mạng!

Chiến thuật thật đáng sợ, phương pháp chiệt đấu hoàn hảo! Cả đời này, Mai Tuyết Yên đối địch có thể nói là vô số kể, nhưng chưa từng thấy người hung hãn như thế này! Kiểu này đối với ưu điểm của mình khác hoàn toàn, đối với sơ hở của mình càng hiểu rõ, còn với đối thủ thì có thể trong nháy mắt phát hiện ra, tấn công càng mạnh mẽ.

Đây đúng là quái vật!

Nếu mình đánh vào người hắn hai cái mà ko đúng vị trí yếu hại của hắn, ít nhất là không trúng vị trí làm cho mục tiêu này bị thương nặng, nhưng thời gian mình đánh hai cái, hắn có thể hạ được mình, mà lại là vị trí cực kì khó chịu!

Mình đánh hắn hai cái hắn có thể không thèm để ý đến, cố gắng là có thể vượt qua, nhưng nếu hắn đánh trúng mình, thì chắc chắn là trí mạng! Không hay nhất chính là mất đi kha khá năng lực chiến đấu.

Đương nhiên, nếu như mình dùng tới nguyên lực bản thân, cho dù đánh trúng đầu ngón chân của Quân Khương Lâm thì cũng có thể dẫn uy lực ra toàn thân, trực tiếp đem toàn thân của hắn đánh thành phấn vụn! Nhưng mình trước khi khai chiến đã nói rõ ràng, hai bên không được sử dụng huyền khí để giải quyết trận chiến này, lấy thân phận của mình cùng với một thiếu niên tỉ thí, chẳng lẽ lại còn có thể lật lọng hay sao?

Nhung Mai Tuyết Yên lại không biết, Quân quân đại thiếu gia thực ra cũng chịu không nổi!

Quâm Khương Lâm âm thầm kêu khổ, độ nhạy cảm của người đàn bà đối diện này quá kinh khủng, phần đặc biệt này không chỉ có thân pháp, mà chính là bản thân, trên dưới toàn tân, không kể là thân thể, chiêu thức đều linh hoạt đến đỉnh điểm, đúng là lươn bôi thêm mỡ, trơn không giữ được, đánh như thế nào cũng không được. Có đôi khi chọn đúng thời gian mà đánh thì nàng cũng bất ngờ tránh được.

Đánh trúng, đánh trúng, linh quang chợt lóe lên trong đầu Quân Khương Lâm. Lui về phía sau, quát:

- Trên đoạn đường Thiên Nam, chính cô là người thiết kế bẫy rập với ta?

Mai Tuyết Yên yên lặng, vẻ mặt không đổi, thừa lúc thân hình Quân đại thiếu gia đột nhiên lui về sau, lao đến như gió lốc, chin mươi quyền, hai mươi bảy chưởng, mười ba cái cùi trỏ, đạp ba mưoi sáu cước, kèm theo là tiếng cười nhạo của nàng:

- Bây giờ ngươi mới kịp phản ứng, đúng là quá trì độn! Đoạn đường này chính là bữa tiệc lớn, không chịu được mùi vị này sao?

Sắc mặt Quân Khương Lâm bình tĩnh, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play