Khương Hồng Võ khẽ nhíu mày, có một dự cảm không tốt.

Rống!

Sau lưng Hoàng Kim Sư Vương đi ra một ấu sư (sư tử còn nhỏ), nói là ấu sư, kỳ thật đã dài đến mười mét.

Thần tuấn phi phàm, ánh mắt lăng liệt, tản ra khí thế uy mãnh bức người.

Không thể tưởng tượng nổi chính là, giữa hai cái đầu nó lại có nhô ra rõ ràng, giống như muốn mọc ra cái đầu thứ ba.

Hoàng Kim Sư Vương kiêu ngạo nói:

- Đây là ấu tử của ta, mới vào Linh Hồn cảnh cũng đã bắt đầu nảy mầm ba cái đầu, thành tựu tương lai có thể vượt xa hơn ta. Lần này, ta tự mình đến xin thuốc cho hắn, nếu như có thể kích phát tiềm lực huyết mạch càng sâu, ta tất có thâm tạ.

Ly Hỏa Thánh Chủ cười nói:

- Huyền Nghĩa, chuyện này liền giao cho ngươi?

- Ta?

Thường Huyền Nghĩa lập tức ngửi thấy mùi âm mưu.

- Ta một thời gian trước bị thương, thân thể cũng không đủ tinh lực. Ngươi là Phó Thánh Chủ, trừ ta ra ngươi là người có thân phận cao nhất tại thánh địa, có tư cách lại có năng lực, không phải ngươi còn có thể là ai?

- Thái Sơ Mệnh Hồn Đan là một trong tam đại Chuẩn Thánh phẩm đan dược, ngươi tự mình phụ trách, chẳng khác nào truyền thụ phương thuốc cho ngươi.

Mặt mũi Ly Hỏa Thánh Chủ tràn đầy hiền lành nhìn Thường Huyền Nghĩa, ân cần mà nói:

- Cũng coi như lễ vật ta hoan nghênh ngươi tiến vào Ly Hỏa thánh địa.

Thường Huyền Nghĩa mỉm cười hoàn lễ, nhưng rốt cuộc đã hiểu ý gì.

Đây không phải âm mưu, đây là dương mưu trần trụi.

Đan dược quan trọng như vậy, nếu hoàn toàn chưa quen thuộc tình huống thì không thể nào một lần liền thành công.

Nếu như hắn tiếp nhận, tất nhiên thất bại.

Mà vật liệu để luyện chế Thái Sơ Mệnh Hồn Đan khẳng định cực kỳ quý giá, quý giá đến nỗi bên trong Ly Hỏa thánh địa đều chưa hẳn đã đầy đủ, chỉ có thể là Hoàng Kim Sư Vương mang tới.

Nếu như mình luyện đan thất bại, phế đi đan dược, bọn hắn sẽ có lý do vấn tội.

Quả nhiên, Ly Hỏa Thánh Chủ lại nói:

- Quá trình luyện chế Thái Sơ Mệnh Hồn Đan rất phức tạp, cần có dược liệu hiếm thấy lại càng quý giá. Nhưng không cần lo lắng, ta tin tưởng năng lực của ngươi, dược liệu cũng đều đã gom góp đủ, là Hoàng Kim Sư Vương tự mình mang tới.

Thường Huyền Nghĩa nói:

- Thái Sơ Mệnh Hồn Đan là đan dược Chuẩn Thánh phẩm, lại được chuyên luyện chế vì hoàng tộc, ta sợ chính ta gánh vác không nổi, còn xin...

Thường Huyền Nghĩa chưa nói xong đã bị Ly Hỏa Thánh Chủ chặn ngang:

- Ta có lòng tin đối với thực lực luyện đan của ngươi, ngươi Luyện Đan sư mang từ Đan quốc nơi tới đó cũng đều rất không tệ, có bọn hắn phối hợp, ngươi hẳn là có thể luyện ra Thái Sơ Mệnh Hồn Đan.

Khương Hồng Võ ra mặt nói:

- Thường Huyền Nghĩa cho tới bây giờ đều không tiếp xúc qua Thái Sơ Mệnh Hồn Đan...

- Ai!! Hồng Võ huynh, đây là chuyện giữa Luyện Đan sư, ngươi cũng đừng xen vào.

Điện chủ Đan Đỉnh điện cười nói chắt ngang, tiếp tục đâm kích Thường Huyền Nghĩa:

- Ta sẽ giới thiệu cho ngươi phương thuốc, giới thiệu kỹ càng quá trình luyện chế, hạng mục cần chú ý. Ngươi cứ việc buông tay buông chân đi làm, vừa vặn mượn cơ hội này, hướng thánh địa, hướng Hoang Mãng nguyên, thậm chí Nam Bộ, hiện ra thực lực luyện đan của các ngươi. Đúng rồi, hôm nay chúng ta đã phát ra thư mời, xin mời hảo hữu các phương tề tụ về Ly Hỏa thánh địa, cùng nhau chứng kiến.

Điện chủ Kim Thai điện cũng nói:

- Bây giờ trong thánh địa rất nhiều Luyện Đan sư đều có chỗ hoài nghi đối với thực lực của Huyền Nghĩa ngươi, người bên ngoài đối với ngươi cũng có chút hiếu kỳ. Lần này luyện chế đan dược Chuẩn Thánh phẩm, vừa vặn có thể chứng minh thực lực của ngươi với bọn hắn, chứng minh Thường Huyền Nghĩa ngươi, gánh chịu nổi tên Phó Thánh Chủ Ly Hỏa thánh địa. Nếu như lần này ngươi làm xong, chúng ta sẽ còn cân nhắc tiếp đó sẽ tổ chức thêm mấy trận đại hội luyện đan công khai, đan dược tam đại Chuẩn Thánh phẩm của Ly Hỏa thánh địa, từng cái đều giao cho ngươi.

- Cứ như vậy, thanh danh của ngươi sẽ được đánh ra ngoài, trong ngoài thánh địa đều sẽ lục tục tiếp nhận ngươi. Tương lai ngươi tiếp quản vị trí Thánh Chủ, cũng sẽ trở nên thuận lợi hơn.

Hoàng Kim Sư Vương chậm rãi gật đầu:

- Thánh địa không hổ là thánh địa, đều có lòng nhân ái. Thường Huyền Nghĩa, Thánh Chủ cùng điện chủ các điện giống như đều rất xem trọng ngươi nhỉ.

Thường Huyền Nghĩa xem như đã triệt để hiểu.

Cái này không chỉ là vấn đề dược liệu, mà là phải công khai "Hành hình" đối với hắn.

Đầu tiên là trắng trợn tuyên dương, rộng mời hảo hữu, sau đó chứng kiến hắn "Thảm bại". Cứ như vậy, trong trong ngoài ngoài đều sẽ chất vấn thực lực của hắn.

Chờ tương lai ngày nào đó, lại cho hắn một cái Chuẩn Thánh phẩm đan dược, để hắn luyện chế trước mặt mọi người. Nếu như lại lần nữa thảm bại, tất cả mọi người sẽ tiếp tục chất vấn.

Mười năm sau coi như Ly Hỏa Thánh Chủ chủ động thoái vị, hắn cũng không có mặt mũi tiếp quản vị trí Thánh Chủ kia, trong ngoài thánh địa càng sẽ không tán thành hắn.

Quá độc ác!

Quá ác độc!

Đây chính là gọi là giết người tru tâm!

- Vương gia, nghĩ biện pháp ngăn lại. Bọn hắn không chỉ là muốn đả thương ngài ấy, còn muốn phế ngày ấy đi.

Nạp Lan Minh Kính không có dò xét tâm cảnh ai, đối diện cảnh giới quá cao, hắn cũng dò xét không thấu, nhưng hắn có thể đoán được mục đích của đám người này.

Khương Hồng Võ cũng gấp:

- Làm sao phế?

- Lấy thất bại, phế lòng tin. Cũng dùng đan dược, phế linh hồn.

- Nói rõ ràng.

- Ta chỉ là đoán, Thái Sơ Mệnh Hồn Đan liên quan đến loại dược liệu linh hồn, nếu như thất bại, vô cùng có khả năng sẽ tồn tại nguy hiểm tổn hại linh hồn. Đến lúc đó, lòng tin của Thường Huyền Nghĩa gặp khó, linh hồn bị thương, thực lực luyện đan khẳng định sẽ hạ xuống. Nếu như lại chuẩn bị cho ngài ấy mấy trận luyện đan công khai, ngài ấy nhất định thua lại thua, triệt để sụp đổ mất.

Khương Uyển Nhi cùng Yến Khinh Vũ đứng tại nơi hẻo lánh, khó có thể tin được mà nhìn bọn người dối trá trước điện.

Hôm nay thật sự đã được mở rộng tầm mắt, thì ra hại người còn có thể làm được quang minh chính đại như thế, thì ra giết người còn có thể âm hiểm độc ác như thế.

Khương Hồng Võ đứng dậy, đang muốn cưỡng ép cự tuyệt, Thường Huyền Nghĩa lại đột nhiên nhấc lên khí thế:

- Ta xin nhận!!

- Huyền Nghĩa!

Bọn người Khương Hồng Võ hơi biến sắc, lập tức muốn ngăn cản.

- Ta xin nhận!

Thường Huyền Nghĩa lại hô to lần nữa.

Hắn vẫn luôn rất thuần túy, thuần túy nghiên cứu đan thuật, thuần túy luyện chế đan dược, thuần túy ứng đối đạo lí đối nhân xử thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play