- Hắn đã nhận thua, cũng đã chạy ra khỏi diễn võ trường. Khương Phàm, ngươi thắng.
Người trấn thủ hoàng thất phóng xuất ra khí thế mênh mông ngăn cản Khương Phàm.
Khương Phàm cau mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn một hồi, không có nói nhảm nửa câu, quay người nhìn phía đài cao:
- Thi đấu bài vị đã kéo dài mấy ngàn năm, hẳn là có quy củ vô cùng khắc nghiệt, không chỉ có đối với đệ tử các tộc, cũng bao gồm cả người trấn thủ phụ trách duy trì trật tự. Người trấn thủ cưỡng ép nhúng tay, quấy nhiễu kết quả tranh tài, xử trí như thế nào?
Một phen không có hỏi thăm, không có đi đường vòng, trực tiếp đặt đầu người trấn thủ ở trên quy củ.
Đám người tại diễn võ trường đồng loạt quay đầu, nhìn về đài cao.
Đây quả thật là có chút làm trái quy tắc, ai nấy đều thấy được!
Lần này Đại hoàng tử rất quả quyết, không đợi Kiều gia gây sự nữa, cũng không đợi Nhân Hoàng ra mặt, đứng dậy tuyên bố.
- Người trấn thủ không có ảnh hưởng đến kết quả tranh tài cuối cùng, chỉ là kết thúc tranh tài quá sớm. Xứng đáng nhận trừng phạt, nhưng không tính là làm trái quy tắc.
Không tính làm trái quy tắc?
Quyết định hời hợt như vậy?
Khương Phàm ngắm nhìn Đại hoàng tử thật sâu, không tiếp tục quá phận truy cứu.
Nếu Đường Tư Đồ đã chạy, muốn kéo về chặt khẳng định là không thể:
- Hoàng thất quyết định quy củ, hoàng thất có giải thích quyền. Nếu Đại hoàng tử đã nói như thế, vậy được rồi.
Đám người trao đổi ánh mắt, không có người nào lại mạo phạm.
Hôm nay hoàng thất đã đủ mất mặt, nếu như lại bị Kiều gia khống chế quyền chủ động, lực uy tín của hoàng thất sẽ bị đả kích lớn. Cho nên... Khương Phàm đều đã nhận, bọn hắn xem trò vui đương nhiên cũng phải nhận.
- Xin mời tuyên bố kết quả!
Kiều Thiên Mạch giật mình tỉnh lại, phấn chấn hô to.
Mặc dù không thể giết Đường Tư Đồ, nhưng đã giải quyết được Tô Cao Nghĩa và Hoàng Phủ Chính Thiên.
Quá đặc sắc, quá cường đại.
Khương Phàm mạnh đến nỗi để cho người ta chấn kinh, cũng làm cho người sợ hãi. Mà rốt cuộc Kiều gia bọn hắn cũng có thể mở mày mở mặt.
Bọn hắn ở đây phấn chấn kích động, các nhà khác thì đều mang theo sắc mặt nghiêm túc.
Các tộc lão Hoàng Phủ gia mặt xám như tro, Hoàng Phủ Chính Thiên chết rồi?
Bọn hắn hao phí bao nhiêu tâm huyết, vận dụng số lượng lớn tài nguyên quý giá, gian nan lại may mắn bồi dưỡng Hoàng Phủ Chính Thiên bước lên Chí Tôn thánh văn trước hai mươi tuổi.
Kết quả lại chết trên lôi đài như vậy?
Đây chính là tộc trưởng hạ nhiệm (sau này/đời kế tiếp) mà bọn họ đã định, càng là hộ giả tương lai của gia tộc bọn hắn.
Tô gia lại không thể nào tiếp thu được hiện thực.
Tô Cao Nghĩa hai mươi tuổi trước đã cảm thấy thức tỉnh Bạch Hổ truyền thừa, nói không chừng tương lai còn có thể có cơ hội thức tỉnh, gia tộc đều đã chuẩn bị toàn lực bồi dưỡng, kết quả... Chết!
- Là ta ảo giác sao? Hắn rất giống ngươi trước đây.
Nữ tử yêu mị bên cạnh Ác Nhân Vương ngắm nhìn Khương Phàm trên lôi đài đang trở về bên tộc của mình.
Sau khi đường vân mặt trời biến mất, trước khi yêu thân quay lại thân người, bộ dáng vi diệu ở giữa yêu thân và hình người lại cực kỳ giống nam tử của nàng.
- Đường vân mặt trời đó là hắn che giấu.
Ác Nhân Vương nói.
- Ta cảm giác, ngươi cần phải tự mình đi gặp lão tổ một chút.
Nữ tử lắc đầu, vẻ mặt quái dị.
Bởi vì nàng nhớ tới những lời lúc trước lão tổ đã nói khi chọn bọn hắn.
Ác Nhân Vương nhìn Khương Phàm trên lôi đài thật lâu, sau đó đứng dậy rời khỏi diễn võ trường.
Trên khán đài, Thiên Cung, Trục Lộc thư viện, Thiên Lân thánh địa và các thế lực cũng bắt đầu nghị luận về Khương Phàm.
Bọn hắn biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi phong phú, lại đều không thể xác định được yêu thân thực sự của Khương Phàm.
Ánh mắt bọn hắn cay độc, đều có thể nhìn ra được Khương Phàm có được thực lực phi phàm, cùng kinh nghiệm giết chóc phong phú.
Thậm chí bọn hắn bắt đầu đánh giá, nếu như những thiên tài bọn hắn phóng tới nơi này, có bao nhiêu phần trăm chắc chắn thắng được Khương Phàm.
Đông Hoàng Như Ảnh lắc đầu nói:
- Bọn người Hoàng Phủ Chính Thiên bị thua quá oan, cứ việc nhìn thẳng mà đi lên, còn đánh giá thấp Khương Phàm.
Đông Hoàng Lăng Tuyệt cười nói:
- Bọn kỳ thật hắn thua không oan. Đám thiên tài Cổ Hoa bọn họ đều rất mạnh, nhưng chỉ giỏi về luận võ, rất ít trải qua sinh tử, mà tên Khương Phàm này... Hắn chính là một tên sát thủ! Hắn đã mạnh lên, so với lúc trước càng mạnh hơn.
Đông Hoàng Như Yên khó có thể tin, lúc trước khi nghênh chiến bọn người Ngu Kình Thương hắn đã thể hiện ra thực lực siêu phàm, bây giờ càng cường đại đến đáng sợ. Nửa năm ngắn ngủi, rốt cuộc hắn đã trải qua những gì?
Một vị tộc lão hoàng thất sau khi xin chỉ thị Nhân Hoàng đã tự mình tuyên bố:
- Thi đấu bài vị lần này, Kiều gia thay thế Hoàng Phủ gia, đứng hàng đầu tiên. Hoàng Phủ gia tộc, Chung Ly gia tộc, Đường gia, Mục gia, là vị trí của tứ đại gia tộc, thuận thế lui về phía sau một bậc.
- Kiều gia dành đệ nhất thật!
- Kiều gia đã năm lần liên tục đứng ở vị trí thứ chín, lần này lại nhảy lên trở thành đầu tiên.
- Từ thi đấu bài vị bắt đầu đến nay chưa từng có ai khiêu chiến thành công, lại bị Kiều gia hoàn thành.
- Kiều Linh Vận, Khương Phàm, bọn hắn lại mạnh đến nỗi có thể lấy một địch ba.
- Chớ nóng vội reo hò, chuyện này sắp ồn ào lớn rồi. Cho tới bây giờ thi đấu bài vị đều là luận bàn luận võ, lần này lại chết ba vị thiên tài của ba đại gia tộc, mặc dù hoàng thất đã sớm nói là thử một trận, cũng sẽ không truy cứu hậu quả, nhưng chuyện này không thể nào dễ dàng giải quyết như vậy.
- Lần này Kiều gia đã đoạt được vị trí đầu tiên, không chỉ sẽ có kết thù kết oán với các đại gia tộc, cũng là hung hăng làm nhục hoàng thất.
- Thi đấu bài vị rõ ràng là chuyện Cổ Hoa hiện ra thực lực thịnh hội với phương bắc, kết quả lại náo thành cục diện như thế này. Ta nghĩ sau một thời gian rất dài, phương bắc đều sẽ thịnh truyền sự kiện lần này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT