Tô Lăng khẽ mở môi đỏ, đầu lưỡi biến thành lưỡi rắn tinh hồng.
- Không nên vọng động.
Tô Triệt cầm cổ tay đã hiện lân phiến của Tô Lăng, nhẹ giọng nói nhỏ:
- Đây là thánh địa Nam Bộ đọ sức, không nên nhúng tay.
- Muội chỉ là cùng hắn luận bàn mấy chiêu.
Tô Lăng tiếp cận Tiêu Phượng Ngô.
- Ngươi thấy bọn hắn giống như đang luận bàn?
Đầu ngón tay Tô Triệt nổi lên thản nhiên kim quang, cưỡng ép đè thân thể đang hóa thú của Tô Lăng xuống.
Tiêu Phượng Ngô khẽ nhíu mày, cảnh giác nữ hài tóc dài xa xa.
Thú linh văn sao?
Xà mãng?
Vì sao lại có thể để cho ta cảnh giác!
- Nàng là ai?
Có đệ tử thánh địa nhẹ giọng hỏi thăm.
- Tô Lăng, muội muội Tô Triệt, từng xuất hiện qua tại Thiên Khải bí cảnh.
- Huyết mạch Tô gia không phải đều là Ngự Thú sư sao? Sao nàng lại là thú!
- Nghe nói mẫu thân của Tô Lăng là yêu! Một yêu hóa thân thành người! Cũng có người nói, mẫu thân của Tô Lăng là Thú linh văn, sau một đêm phong lưu với Đại Diễn Thánh Chủ thì mang thai, sau khi sinh hạ hài tử liền biến mất. Tóm lại, Tô Lăng và Tô Triệt là cùng phụ thân khác phụ mẫu, vị mẫu thân kia của nàng sau khi sinh hạ nàng đã biến mất, tình huống cụ thể thì không có ai biết, bao gồm cả người trong Đại Diễn thánh địa.
- Linh văn của nàng là gì?
- Hình như là mãng xà, cụ thể là mãng xà gì thì không rõ.
Tất cả đệ tử thánh địa tự mình nghị luận, nhưng thanh âm đều rất nhẹ, không người nào dám ngay cao giọng nói lung tung trước mặt Đại Diễn thánh địa.
Tiêu Phượng Ngô cảnh giác Tô Lăng, cũng tỉ mỉ quan sát.
- Không nghĩ tới ngươi cũng là Thú linh văn, hai chúng ta rất xứng đôi nha. Tiểu cô nương, thích con cóc như thế nào?
- Hỗn trướng!
Các đệ tử Đại Diễn thánh địa giận dữ quát tháo, hỗn đản này phách lối thì phách lối đi, lại còn dám công nhiên đùa giỡn Nhị tiểu thư của bọn hắn!
- Hắc hắc, đừng kích động, dù sao ta cũng là người có gia thất.
Ánh mắt Tiêu Phượng Ngô càng ngày càng không kiêng nể gì cả, Thánh phẩm Thú linh văn đã rất hiếm thấy, lại còn có nữ.
- Ngươi có gia thất rồi?
Hàn Ngạo kỳ quái, lại có nữ tử thích kẻ như hắn, mắt bị mù sao?
- Khương Uyển Nhi đó! Chúng ta đều đã ở cùng nhau năm năm!
- Uyển Nhi? Năm năm rồi? Khương Phàm biết việc này sao?
Hàn Ngạo chấn kinh.
Trâu thật!
Muội muội Khương Phàm mà cũng dám động?
Cái này nếu là quang minh chính đại thì còn có thể, nếu như là lén lút, Khương Phàm biết còn không lột da hắn mới lạ!
- Biết! Đã sớm biết! Nếu không phải vậy Khương Phàm có thể đem đan dược truyền kỳ cho ta sao?
- Thật hay giả?
- Vậy còn là giả!
Tiêu Phượng Ngô có chút chột dạ, tranh thủ thời gian hô to với đám người:
- Còn có ai không phục không?
Có một người của Ly Hỏa thánh địa đi ra:
- Đừng phách lối! Trận thi đấu săn giết ngày mai, các ngươi chắc chắn sẽ thua!
- Lại là Thú linh văn? Tụ tập sao!
Tiêu Phượng Ngô đánh giá nam tử, mặc dù áo trắng bạch bào nho nhã thanh tú, nhưng phần thú uy này là không che giấu được.
Xem ra trong mỗi thánh địa đều có một hai Thánh phẩm Thú linh văn.
Thánh địa chính là thánh địa.
Trước đó tại Thương Châu võ viện của bọn hắn, ba năm năm đều tụ không được mấy người, cũng đều là tam phẩm tứ phẩm.
Nam tử cao ngạo, cố ý liếc xéo Tiêu Phượng Ngô:
- Ta là Hàn Văn Hoán, đệ tử thân truyền của điện chủ Xích Diễm điện, Thú linh văn, Tam Sắc Tước! Nếu như không phải bởi vì cảnh giới của ta đã đến cửu trọng thiên, hôm nay chắc chắn phải giáo huấn ngươi.
- Ha ha, các ngươi cũng chỉ ỷ vào cảnh giới cao mà khi dễ người khác.
Tiêu Phượng Ngô khinh thường hừ lạnh, trong lòng lại âm thầm hít một hơi, Thú linh văn cửu trọng thiên? Ly Hỏa thánh địa thật hung ác, đây là tới áp trục sao!
Thương Hàn Nguyệt nhẹ giọng giới thiệu cho Tịch Nhan:
- Hàn Văn Hoán là Luyện Đan sư, địa vị tại Ly Hỏa thánh địa cực cao, Tam Sắc Tước Thú linh văn đại biểu cho ba loại yêu hỏa hoàn toàn khác biệt. Mặc dù hắn tuổi còn trẻ, nhưng không giống với những kẻ như Mục Sùng Vân kia, không tính là đệ tử đại tân sinh, bởi vì hắn bị chính thức khâm định là đệ tử thừa kế của điện chủ. Nếu như tương lai hắn có thể vượt qua Sinh Tử cảnh, điện chủ Xích Diễm điện chính là hắn.
- Luyện Đan sư? Thiên phú tốt như vậy, không tu võ lại đi luyện đan?
Sau khi Tiêu Phượng Ngô nghe được liền quay đầu kinh ngạc hỏi.
- Ba loại Thánh phẩm yêu hỏa, càng thích hợp để luyện đan, hắn không có chọn sai.
Hàn Ngạo lắc đầu, địa vị của Luyện Đan sư tại bất kỳ nơi nào cũng đều cao hơn võ giả, Luyện Đan sư phẩm cấp càng cao càng tôn quý.
Hàn Văn Hoán có được ba loại Thánh phẩm yêu hỏa, trong vấn đề luyện đan nhất định có được tiềm năng vô hạn, nếu như lựa chọn tu võ, mới là phung phí của trời.
- Hắn là không có chọn sai, nhưng hắn không nên tới nơi này!
Tiêu Phượng Ngô lộ ra nụ cười quỷ dị.
Tam Sắc Tước?
Lửa ba màu?
Đây là cho Khương Phàm thêm đồ ăn?
- Nếu dám đến, ắt có niềm tin thu thập các ngươi!
Hàn Văn Hoán xác thực không quen chiến đấu, thậm chí khinh thường chiến đấu, nhưng hắn đối với khống chế hỏa diễm đã đạt tới đỉnh cao nhất, cảnh giới cửu trọng thiên càng có thể có lực khống chế cường đại.
Có hắn áp trận, nếu như Ly Hỏa thánh địa chỉ là phòng ngự, hoàn toàn có thể đứng ở thế bất bại!
Sáng sớm ngày hôm sau, Ly Hỏa, Hồn Thiên, Linh Kiếp, Vô Hồi thánh địa toàn bộ đều tập kết đến sơn lâm mà Đại Diễn thánh địa đã sắp xếp.
Ly Hỏa thánh địa mặc áo bào đỏ, tám người. Dẫn đội là Hàn Văn Hoán, Thánh phẩm Thú linh văn Tam Sắc Tước, Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên.
Hồn Thiên thánh địa mặc áo bào xanh, mười người. Dẫn đội là Hoàn Nhan Liệt, Thánh phẩm siêu độ linh văn, Linh Nguyên cảnh bát trọng thiên.
Linh Kiếp thánh địa mặc áo bào vàng, mười một người. Dẫn đội là Triệu Thắng, Thánh phẩm Kiếm Phong linh văn, Linh Nguyên cảnh bát trọng thiên.
Vô Hồi thánh địa mặc áo bào đen, bảy người hai thú. Dẫn đội là Dạ An Nhiên, Thánh phẩm Thiên Thư linh văn, Linh Nguyên cảnh lục trọng thiên.
- Hắn là Hàn Văn Hoán! Cửu trọng thiên! Luyện Đan sư! Thánh phẩm Thú linh văn, Tam Sắc Tước, có được ba loại yêu hỏa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT