Mặc dù Quang Mang Thần Tôn có thương thế cực nặng, nhưng dù sao cũng đã vượt mức quy định ở chừng mười giây, trước khi Cửu Thiên Thần Tôn chặn đường, hắn đã ầm vang xông vào chiến trường hỗn loạn ngoài ngàn dặm, lao thẳng đến vòng chiến hỗn loạn nhất, cũng chính là chỗ của Địa Ma Thụ!
Quá đột nhiên!
Bất luận là Địa Ma Thụ, hay là Thiên Hậu, cùng Ngu Thái Bình, Hạo Ngọc Thành, Bùi Tu Nghiệp, Âu Dương Mục Thiên đang hỗn chiến ở xung quanh, đều vội vàng không kịp chuẩn bị, bị thần uy cuồn cuộn đột nhiên xâm nhập trùng kích để toàn thân run rẩy, trận ác chiến kịch liệt lập tức tán loạn ngay tại chỗ.
Quang Mang Thần Tôn?
Trái tim Thiên Hậu bỗng nhiên nhảy lên!
Ở bên ngoài mấy trăm dặm, Côn Bằng, Thiên Bằng đang chém giết nhận phải xúc động, bỗng nhiên quay người nhìn về nơi xa.
Khương Phàm gào thét đầy thê lương:
- Quang Mang Thần Tôn! Ngươi là Thần Tôn! Chiến trường của ngươi không ở nơi đó! Ngươi cút trở lại đây cho ta!
Quang Mang Thần Tôn xông vào, trong nháy mắt đạp vỡ đầu chủ thể Ma Thụ, bóp lấy cổ Thiên Hậu, khàn giọng gầm thét, vang vọng khắp chiến trường.
- Khương Phàm! Cửu Thiên Thần Tôn! Là các ngươi bức ép ta!
Trên chiến trường mênh mông hai bên đang điên cuồng chém giết bỗng nhiên biến sắc, nhất là khi nhìn đến nửa người Thần Tôn chỉ còn là xương, bộ dáng chỉ sót lại hai chân thảm liệt, tất cả đều ớn lạnh toàn thân.
Khương Phàm và Cửu Thiên Thần Tôn lại đánh Quang Mang Thần Tôn thành như thế này rồi?
Các cường giả Kiếm Hùng hoàng triều có chút hoảng hốt, bọn hắn còn chưa có tham chiến cơ mà?!!
- Thiên Hậu!!
Bọn người Kiều Hinh kinh hồn thét lên, trái tim đều bỗng nhiên co lại một chỗ.
- Rút lui!!
Quang Mang Thần Tôn và các cường giả Tru Thiên Thần Điện tránh thoát khỏi dây dưa ở các nơi, điên cuồng rút lui.
- Cứu Thiên Hậu!
Kiều Hinh hét lên, dưới sự kinh sợ nàng liền vội vã vượt qua chỗ Cửu Thiên Thần Tôn.
- Đó là thần, ngươi muốn chết sao??
Đông Hoàng Như Yên ôm chặt lấy nàng, diễn biến ra đạo ngấn Không Gian, dùng tốc độ cao nhất rút lui.
Rống!
Đầu của Địa Ma Thụ vỡ vụn, lại cuồng nộ phẫn uất, nó giơ lên tất cả dây leo chỉ lên trời tụ lại một chỗ, ma huyết sôi trào bên trong ma hoa, muốn kéo lấy Quang Mang Thần Tôn đồng quy vu tận.
Ngay một khắc này, thân thể rách rưới của Quang Mang Thần Tôn bộc phát ra ánh sáng, thế như biển gầm, nhấc lên sóng lớn cao vạn trượng, tốc độ lại nhanh hơn nữa, cơ hồ trong chốc lát đã liền rọi khắp hư không.
Dưới sự điên cuồng khống chế của hắn liền hóa thành hàng trăm Quang Mang Thần Kiếm, vô tình chém về phía các cường giả Sí Thiên giới.
Thần Tôn xuất kích, đây là đồ sát!!
Bành bành bành!
Địa Ma Thụ vừa mới nhắc đến mấy trăm sơi dây leo đã bị vô tình chặt đứt, những thú này trước đó còn quét ngang chiến trường, mang đến cho Bùi Tu Nghiệp phiền phức cực lớn, nhưng dưới thần uy của quang kiếm lại không chịu nổi một kích, bị vô tình chém vỡ.
Ngay cả chủ thể cũng đều bị mười tám mảnh kiếm quang tách rời, chặt đứt sinh cơ, tiếp đó lại xoắn nát mênh mông huyết hải.
Ngu Thái Bình gần ngay trước mắt bị vô tình xé nát, hơn hai mươi thanh Quang Minh Thần Kiếm xâu thể, để chiến khu đã chồng chất vết thương bây giờ lại chia năm xẻ bảy, linh hồn, sinh cơ, triệt để bị chém chết!
- Trốn!!
Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, đồng thời diễn biến ra đạo ngấn Không Gian, kéo lấy Khương Quỳ cùng Kiều Vô Hối, tại giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, tan biến vào hư không.
- Trốn... xác lão tử cứng rắn...
Huyền Quy mãnh liệt đong đưa thân thể, ngăn ở phía trước Đại Tặc, nhưng trong chớp mắt liền bị quang kiếm vô tình bổ ra, mai rùa nặng nề không chịu nổi một kích, thân thể to lớn bị chia làm hai đoạn ngay tại chỗ.
- Không cần trốn, Thái Âm Thái Dương có thể diễn biến sinh tử lưỡng cực...
Tặc Điểu lo lắng gào thét, nhưng Thái Âm Thái Dương vừa mới quấn quanh, Âm Dương nhị khí còn không có bộc phát, quang kiếm đã quét ngang qua, Tặc Điểu biến thành Kim Ô cùng Hướng Vãn Tình biến thành Thiên Hồ đều bị một kiếm chém đầu, huyết thủy phun ra...
- Rút lui!!
Đông Hoàng Hoa Thanh ngăn chặn Thiên Hồ Thánh Vương thành công ẩn vào hư vô, nhưng tạo nghệ hư không của cảnh giới Thánh Linh lại kém xa Thánh Hoàng như Đông Hoàng Càn, cho nên vừa mới đào thoát, Quang Minh Thần Kiếm liền chém ra hư vô, bổ vào trên cổ Đông Hoàng Hoa Thanh, Thiên Hồ Thánh Vương đong đưa cái đuôi đang muốn bao trùm hắn, cũng bị vô tình chặt đứt.
Ngay sau đó, ba mảnh quang kiếm hỗn loạn giao thoa mà tới, tàn nhẫn tách rời bọn hắn!
- Không được chết! Ngươi không thể chết!
Bạch Tai đột nhiên gào thét, toàn thân phát động cốt khí bành trướng, hóa thành cốt thuẫn, ngăn ở trước mặt hắn cùng Khương Diễm, đồng thời vung lên Trấn Ngục Huyết Tháp, chặn đường ở phía trước.
Hắn gào thét đầy lo lắng mà sợ hãi, bởi vì đó là Quang Minh Thần Kiếm, đối với hắn hay đối với Khương Diễm đều là tổn thương trí mạng, uy lực cường hãn xa rất rất nhiều so với Thánh Vương cảnh.
Khương Diễm ngưng tụ con ngươi, thời khắc sống còn, hắn nhìn phía An Minh Hề ở xa xa, Nghiệt Hỏa chiến hồn sôi trào ở xung quanh cũng đều an tĩnh.
Trong chớp mắt, Quang Minh Thần Kiếm chấn vỡ nát Trấn Ngục Huyết Tháp, xé mở thân thể của bọn hắn, mang toái cốt cùng hồn khí theo đầy trời.
Triệu Thời Việt liên thủ với Khương Uyên, muốn chạy trốn, lại bị hai vị tinh Không Thánh Vương của Thái Cổ Thần Miếu cưỡng ép định trụ.
Phốc phốc!
Quang Minh Thần Kiếm luân phiên đập tới, xé mở hắc ám, chém qua hai đầu Sát Lục Huyết Hoàng!
Giữa mấy hơi, Cửu Thiên Thần Tôn giống như Thần Thú phóng tới hư không ầm vang giết tới, hư không run rẩy, vết nứt vô biên, uy thế không gian giống như hư không vô biên vô tận đều đang lay động.
- Đến đây!
Quang Mang Thần Tôn nâng tay trái bóp lấy Thiên Hậu, tay phải nắm chặt Quang Mang Thần Kiếm, ngang nhiên đuổi giết Cửu Thiên Thần Tôn.
Chỉ cần Thiên Hậu ở trong tay, hắn không sợ Liệp Thần Thương của Khương Phàm, không có Liệp Thần Thương uy hiếp, là hắn có thể xuất kích toàn lực, ác chiến với Cửu Thiên Thần Tôn, chỉ cần Tru Thiên Thần Tôn chạy về nơi này, chiến trường sẽ thuộc về bọn hắn!