Quang Mang Thần Tôn cùng Tru Thiên Thần Tôn tế lên Thần Kiếm, nở rộ thần uy, bọn hắn sôi trào thần huyết, chiến ý vô biên, đôi mắt đều bắn ra thần quang như thiểm điện.
- Rút lui rút lui rút lui!
Lão tổ Cửu Lê và các cường giả nhanh chóng người lui lại, muốn kéo dài khoảng cách, hình thành vòng vây.
Mặc dù biến cố đột phát để bọn hắn bối rối, nhưng mũi tên đã ở dây, không phát không được, huống chi bọn hắn vẫn còn bí mật mưu đồ như cũ, chiếm cứ uy thế như cũ.
- Chém!!
- Giờ khắc này, ta chờ quá lâu!
Quang Mang Thần Điện ở chỗ này đau khổ trông chờ mười tháng, mỗi ngày đều hận không thể bổ Sí Thiên giới ra, rốt cuộc bây giờ cũng đã đợi được cơ hội.
Mặc dù không chủ động như hắn mong muốn, nhưng cũng không quan trọng.
Quang Mang Thần Kiếm bạo động ánh sáng, như Ngân Hà Cửu Thiên rơi xuống, trút xuống tia sáng, lại như ánh sáng vĩnh hằng trong vũ trụ mịt mờ, chiếu thấu vạn cổ, ánh sáng mãnh liệt, kiếm khí tuôn ra, ngưng tụ thành Kiếm Nhận Phong Bạo bàng bạc mà chói mắt, muốn đảo loạn đất trời đang bạo loạn.
Tru Thiên Thần Tôn tế lên Tru Thiên Thần Kiếm, huyết quang vô biên, xé ra đại đạo trời cao, chém chết quỹ tích của bầu trời, như là xuyên qua cổ kim, cùng với tiếng vang chấn thiên động địa, muốn chém đến Sí Thiên giới.
Ầm ầm...
Sau khi Sí Thiên giới va sụp con đường không gian thì đều nhanh chóng rút lui, cự vật to lớn với đường kính vạn dặm dùng tốc độ cao nhất di chuyển, trụ trời sụp đổ đưa tới hư không nổi sóng triều trầm trọng hơn.
Mê mụ Hỗn Độn kịch liệt như biển gầm, giống như biển mây cuồn cuộn, bên trong như là xuất hiện hình ảnh tuyệt thế khai thiên tích địa, có hàng trăm ngàn vạn giang sơn đứng vững, có rừng rậm mênh mông chập trùng, càng có hoa thơm cỏ lạ, chim bay thú chạy, Chư Thiên Tinh Thần,… cổ lão mà đại khí, thần bí mà mênh mông, diễn biến bí mật của đất trời lúc bắt đầu được hình thành.
Nhưng ngay lúc Quang Mang Thần Tôn cùng Tru Thiên Thần Tôn kích phát thần uy đến cực hạn, muốn phát ra một kích kinh khủng tuyệt thế, bổ Sí Thiên giới ra, Sí Thiên giới đang rút lui, đột nhiên mặt ngoài hiện lên vòng xoáy, liệt diễm xích hồng cuồng bạo lại không mất đi vẻ lộng lẫy, như là hàng vạn ngọn núi lửa tề phát, thao thao bất tuyệt phun ra liệt diễm.
Cường quang bành trướng, liệt diễm xen lẫn, hóa thành Chu Tước giương cánh, từng tiếng gáy to bạo loạn thâm không, dưới thần quang của Tru Thiên Thần Kiếm cùng Quang Mang Thần Kiếm, cưỡng ép chống lên ánh sáng thuộc về mình.
- Khương Phàm? Ngươi quả nhiên ở chỗ này!
Tru Thiên Thần Tôn cùng Quang Mang Thần Tôn hơi phấn chấn tinh thần!
Trước đó mặc dù chỉ khẳng định ngoài miệng, nhưng trong lòng xác thực không có lực lượng, không nghĩ tới Khương Phàm lại đang ở đây thật!
- Các ngươi tìm ta?
Khương Phàm giương hai cánh, đó là Phần Thiên Luyện Vực biến thành, liệt diễm cuồn cuộn, như sóng lớn oanh minh, cánh trái là Hỗn Độn Nguyên Hỏa, cánh phải là Bát Hoang Tuyệt Diễm, đều thể hiện ra uy lực tuyệt thế, trong tay hắn đang nắm lấy Liệp Thần Thương, khí tức sát phạt mênh mông như là đại biểu ý chí đất trời, vặn vẹo hư không.
Mặc dù chỉ là tân tấn Thánh Hoàng, nhưng sau khi dung hợp đầu lâu kiếp trước, đã có thể hơi tản ra thần uy.