- Bọn hắn rõ ràng không nên như vậy, nhất định phải đi tìm cái chết.
- Cũng có thể hiểu. Hạo Diệp là miếu chủ Thần Miếu, gánh vác trách nhiệm bảo hộ Hình Phù Đồ, kết quả lại là do hắn tự tay đưa Hình Phù Đồ đến 'Pháp trường' Đại La sơn. Lấy tầm quan trọng của Hình Phù Đồ, Hạo Diệp tương đương phụ lòng các đời miếu chủ chờ mong, cũng tuyệt đi hi vọng tương lai của Thần Miếu.
- Đây đối với Hạo Diệp mà nói đã không chỉ là sỉ nhục, mà là tội nghiệt. Nếu như hắn không thể tự kiềm chế, cho Thần Miếu cái bàn giao, chỉ sợ sau khi chết cũng không thể vào Tổ Miếu. Cho nên khi đạt được tin tức Khương Phàm đang ở thế giới mới, hắn xúc động. Hắn phải chuẩn bị tốt, cũng cố ý liên minh cùng cường tộc Thái Sơ.
- Kết quả, hắn lại đánh giá thấp Khương Phàm, càng không ngờ tới bên cạnh Khương Phàm sẽ xuất hiện Thánh Vương Thiên Long. Hạo Diệp chết, hẳn là đã chạm đến nguyên hỏa sinh mệnh tại Thần Miếu.
- Thái Tuế chết rồi, miếu chủ chết rồi, Hạo Huyền Minh cũng hẳn là bị chọc giận. Sở dĩ sốt ruột tới đây, một là tức giận muốn báo thù, hai là lo lắng Khương Phàm thoát khỏi thế giới mới, chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất mà đi. Hắn giống như Hạo Diệp, tự tin có thể giết chết Khương Phàm, dù sao cũng là Thánh Hoàng đỉnh phong, còn mang theo Thánh Vương Không Võ, nhưng... Khương Phàm đã tiến đến Thánh Vương! Còn thúc giục Liệp Thần Thương!
Đông Hoàng Như Ảnh lắc đầu, chỉ sợ đây là số mệnh.
Nếu như cự ngạc không thể vào Thánh Vương, Hạo Diệp chưa hẳn có thể chết, nếu như Khương Phàm không thể vào Thánh Vương, Hạo Huyền Minh nhất định có thể bắt giết Khương Phàm.
Nhưng thế sự chính là vô tình như vậy, không có nếu như, chỉ có số mệnh!
- Cửu Lê Ma tộc Tây Bộ cũng sẽ nhanh tới thôi. Chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này.
Đông Hoàng Như Yên chậm rãi gật đầu, vẫn là tỷ tỷ nhìn thấu triệt vấn đề.
- Chờ Khương Phàm tỉnh lại đi. Hắn bất tỉnh, chúng ta không di chuyển được Thông Thiên Tháp và Liệp Thần Thương.
Đông Hoàng Như Ảnh nhìn nam tử trong ngực mình, vẻ mặt phức tạp, hắn lại có thể chống đỡ được Thánh Hoàng đỉnh phong - Hạo Huyền Minh kia trấn sát.
Đây không chỉ là thực lực, càng có thể nhìn ra sự quật cường cùng cường thế trong lòng hắn.
Đổi thành những người khác, chỉ sợ thời điểm nhìn thấy Hạo Huyền Minh, cũng chỉ còn mỗi tuyệt vọng cùng sợ hãi, mà Khương Phàm lại điên cuồng phản kích, không tiếc cái giá chống cự lại, thậm chí tính toán phải làm như thế nào để chiến thắng.
Khương Phàm hôn mê trọn vẹn đến trời tối.
Trong lúc đó Dương Biện và Đại Vương thừa dịp các phương không chú ý, mạo hiểm lại tới đây, sau khi xác định Khương Phàm không có nguy hiểm tính mạng thì cũng đều yên tâm.
Đại Vương ở lại, Dương Biện lặng lẽ rời khỏi.
Trước khi đi, còn được Đại Tặc nhắc nhở, mang đi bộ phận Thánh Hoàng huyết, bảo đảm mau chóng tiến đến Thánh Linh cảnh.
Các cường tộc khác tản mát trong hải dương, đều bị năng lượng ác chiến trước đó tập kích, thương vong thảm trọng.
Bọn hắn một bên tu dưỡng điều trị, một bên suy đoán sống chết của Khương Phàm.
Nhưng, không có người nào dám tùy tiện đi qua nhìn trộm, dù sao con Thiên Long hung mãnh kia cũng vẫn còn sống, bây giờ đang nổi giận, nếu như ai đi qua mạo phạm, thật có khả năng trực tiếp đánh chết.