Các cường giả Thái Uyên Cực Địa đều nhíu mày, Nhiếp Khuê Hùng và Ân Sát đều đã chết? 

 Ngay cả thiên kiêu bất bại Kim Vô Song của Thái Sơ đều thua? 

 Trên đường tới đây bọn hắn chỉ là nghe nói Khương Phàm chém Cự Long, trong thế giới mới phát sinh thú triều, cũng không có nghe nói biến cố như vậy. 

 Chẳng lẽ là vừa mới xảy ra gần đây? 

 Trách không được những cường tộc này đều trốn ra ngoài, thì ra bên trong ngoại trừ thú triều, còn có một sát tinh càng đáng sợ hơn! 

 Lại một cường giả khác của Thần Khấp Chi Hải tiến đến phía trước, cung kính nói: 

 - Cường giả tụ tập ở phía bắc so với nơi này càng nhiều hơn, nếu như Khương Phàm muốn rời khỏi, khẳng định là phải đi từ nơi này. Từ khi biến cố xảy ra cho đến bây giờ, đã qua hơn nửa tháng, ta đoán, rất có thể gần đây Khương Phàm sẽ liền muốn rời khỏi, nếu không tất cả cường tộc tới càng ngày càng nhiều, chắc chắn sẽ ngăn chặn ở hai con đường nam bắc, đến lúc đó hắn còn muốn chạy đều không chạy được. 

 - Tộc trưởng, chúng ta... 

 Cường giả Thái Uyên nhìn về phía Nam Cung Đấu Hồn, bọn hắn tập kết đội hình như vậy, chính là muốn dồn Khương Phàm vào chỗ chết, cũng tin tưởng có thể làm được. 

 Nhưng Khương Phàm lại bước lên Thánh Vương, còn có thể tự tay chém giết hai vị Thánh Vương. 

 Chuyện này rõ ràng là đã vượt ra khỏi phạm vi chịu đựng của bọn hắn. 

 - Theo kế hoạch đã định! 

 Đôi mắt tinh hồng của Nam Cung Đấu Hồn lạnh lùng liếc nhìn thế lực phật môn ở xa xa, cũng liếc nhìn Cổ Vân Thiên của Thiên Kiếm Thần Tông, hắn khống chế Hám Hải Thú đi tới phía trước nhất. 

 - Bọn hắn muốn làm gì? Nghênh chiến tên điên Khương Phàm kia sao? 

 - Ta không có hiểu rõ, Thái Uyên Cực Địa và Khương Phàm có thù sao? 

 Tử Ngữ Yên, Mặc Dao và các cường giả khác đều hai mặt nhìn nhau, không phải người của Thần Khấp Chi Hải vừa mới giới thiệu cho Thái Uyên Cực Địa tình huống ở bên trong sao? 

 Bọn hắn nghe không hiểu, hay là không có lĩnh hội được tính nguy hiểm của Khương Phàm bây giờ? 

 Theo bọn hắn nghĩ, người có thể vây bắt Khương Phàm, chỉ có thể là Thái Sơ Đế tộc cùng Long tộc sắp đến. 

 Thái Uyên Cực Địa giống như không cần thiết phải đi khinh thường. 

 Ngay cả bọn người Dương Biện đều rất bất ngờ, đây là cố ý muốn hiển lộ rõ ràng thực lực sao? 

 Nếu như khốn không được Khương Phàm, Khương Phàm thật có khả năng đồ sát bọn hắn! 

 Đại Vương thầm nói: 

 - Ta chợt phát hiện một vấn đề, những thiên tài cùng hoàng chủ của hoàng đạo Nhân tộc kia đều là thiểu năng trí tuệ. Biết rõ Khương Phàm nguy hiểm, còn không muốn mạng khiêu khích hắn. 

 Dương Hồng Liệt cười khổ nói: 



 - Không thể nói như thế, các ngươi quanh năm bồi tiếp Khương Phàm, biết Khương Phàm cường hãn, bọn hắn không biết. Nhiều nhất là nghe được chút lời đồn, nhưng lời đồn thì luôn luôn khuếch đại, thiếu tính chân thực. 

 - Bọn hắn đều là bá chủ trong cương vực của riêng mình, chi phối sinh tử của vô số người, đối với linh văn, võ pháp của chính mình, bọn hắn càng là có tự tin cực lớn, cao ngạo phách lối đã đắm chìm ở trong lòng. 

 - Nhưng Khương Phàm là Thần Hoàng kiếp trước, lại còn là chủ nhân Thương Huyền, từ khi quật khởi đến bây giờ, huyên náo oanh oanh liệt liệt, bọn hắn không biết sao? 

 - Bọn hắn không có trải qua thời đại kia của Khương Phàm, cũng không có thật sự chứng kiến qua Khương Phàm chinh chiến kiếp này, chỉ nghe nói mấy cái tin tức liền tự mình sợ mất mật rồi? Không thể nào. Bọn hắn là hoàng đạo! Cao ngạo là thiên tính của bọn hắn! 

 - Hoàng đạo Nhân tộc đều là những kẻ ngu xuẩn cao ngạo tự phụ! 

 - Không nên nói như vậy, vẫn còn có chút có thể thấy rõ ràng tình thế. 

 - Làm sao? Không thấy được! 

 - Ha ha, những kẻ ngươi có thể nhìn thấy, đương nhiên đều là chút không thấy rõ tình thế, đi ra gây sự. Còn những kẻ thật sự thấy rõ ràng hình thức, căn bản là sẽ không ra tới, càng sẽ không khiêu chiến Khương Phàm. 

 - A?? Giống như có chút đạo lý. 

 Đại Vương quay đầu, kinh ngạc nhìn lão tiểu tử trên lưng. 

 Sống lâu, chính là nhìn thấu. 

 - Bày trận! 

 Mặc dù Nam Cung Đấu Hồn rất bất ngờ khi Khương Phàm có thể đột phá đến Thánh Vương, còn có Thiên Long Thánh Vương, nhưng bọn hắn đến đây đều là đã có chuẩn bị, có lòng tin chiến một trận cùng Khương Phàm. 

 Nếu như tập kích có thể phát huy ra ưu thế, còn có thể trọng thương Khương Phàm. 

 Chỉ cần có thể trọng thương Khương Phàm, xung quanh cường tộc khẳng định bổ nhào tới, đưa Khương Phàm vào chỗ chết. 

 - Tản ra! 

 Nam Cung Minh đã hiểu tính toán của tộc trưởng, bọn hắn muốn là trọng thương, là kích thích, đến lúc đó nhất định có thể xuất động toàn thể cường giả tụ tập ở chỗ này. 

 Gần trăm vị cường giả Thái Uyên thả người nhảy xuống khỏi Hám Hải Thú, phân tán đến con đường ngoài vòng xoáy, trải rộng ra pháp trận tử vong tung hoành hơn tám mươi dặm. 

 Nam Cung Minh, hai vị lão tổ Thánh Linh ở ba khu trận tâm, riêng mình tế lên ba tòa hắc tháp. Sáu vị Bán Thánh cùng sáu mươi sáu vị cường giả Niết Bàn cảnh, phân biệt ủng hộ ở xung quanh Nam Cung Minh và hai lão tổ Thánh Linh, vung lên áo bào đen, diễn biến ra hắc tháp tà ác, hiệp trợ bọn người Nam Cung Minh vững chắc pháp trận. 

 Đội hình mãnh liệt như vậy, phối hợp với sát khí tử vong đặc biệt, cùng pháp trận đặc biệt, hoàn toàn có thể uy hiếp được cường giả Thánh Vương cảnh. 

 Nhất là dưới tình huống tập kích! 

 - Ẩn! 

 Nam Cung Minh ra lệnh, cơ thể bọn hắn dần dần nhạt đi, trở nên phiêu miểu mơ hồ, giấu kín đến trong bóng tối dưới đáy biển. 

 - Cần nhắc nhở Khương Phàm không? 

 Dương Hồng Liệt rất rõ ràng tính nguy hiểm của Thái Uyên Cực Địa, nhất là pháp trận nơi đó, đều là pháp trận cực đoan cướp đoạt sinh cơ, tàn phá linh hồn. 

 - Bọn hắn còn uy hiếp không đến Khương Phàm, chờ xem đi. 

 Dương Biện biết Thái Uyên Cực Địa nguy hiểm, cũng biết nếu quả thật nếu Khương Phàm rời khỏi từ nơi này, khẳng định là sẽ chuẩn bị kỹ càng. 

 Một ngày... Hai ngày... Ba ngày... Năm ngày... 

 Cường giả tụ tập ở bên ngoài càng ngày càng nhiều, trong thế giới mới từ đầu đến cuối vẫn không có động tĩnh. Chuyện này khiến người ở bên ngoài cũng bắt đầu nghị luận, Khương Phàm có thể cố ý ở lại bên trong, chờ thời điểm các tộc càng mạnh hơn liên hợp vây công thế giới mới mới có thể thừa dịp loạn đi ra hay không? 

 Lại hoặc là, Khương Phàm đã chạy đi từ con đường phía bắt! 

 Dựa theo thời gian mà bọn hắn suy tính, nếu như Khương Phàm còn không đi ra, không chỉ có Thái Sơ Đế tộc muốn tới, mà ngay cả Long tộc đều có thể muốn tới. 

 Rốt cuộc... khi Thái Uyên Cực Địa ẩn núp ngày thứ bảy, trong thế giới mới an tĩnh đột nhiên xuất hiện động tĩnh. 

 Có thể sống đến bây giờ, không đơn giản nhỉ. 

 Hải triều cuộn trào mãnh liệt, gần sát đến bình chướng trên khung trời kéo thẳng đến con đường vòng xoáy phía nam. 

 Ầm ầm! 

 Thủy triều va chạm mãnh liệt, vòng xoáy chấn động đến bình chướng đều kịch liệt rung chuyển, mặt biển phía ngoài đều nổi lên gợn sóng, triều cường mãnh liệt kéo về phía trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play