Xương sống thần hóa, sẽ dần dần ảnh hưởng đến xương cốt toàn thân cường hóa, càng có thể cung cấp cơ sở vững chắc cho Niết Bàn Thuật, bảo đảm Khương Phàm ở trên chiến trường hoàn thành khôi phục càng nhanh càng mạnh.
Cái thứ ba là gia tăng Thủy Tổ phân thân, cảnh giới càng cao, thực lực càng mạnh, thời điểm phân thân sinh ra cộng minh, lấy được đáp lại cũng càng mạnh.
Trước đó chỉ là ngưng tụ hình thái, tương lai thì là tỉnh lại ý thức đã từng có, vượt qua thời gian và không gian để sinh ra liên hệ.
Loại trưởng thành thứ tư thì là Niết Bàn Thuật thăng hoa.
Đến vấn đề Thánh Vương, tốc độ Niết Bàn sẽ đạt đến trình độ Phượng Hoàng thuần huyết, cũng là bắt đầu làm chuẩn bị để đỉnh phong Thánh Vương thức tỉnh Đại Niết Bàn thuật.
Đại Niết Bàn Thuật, mới là chỗ kinh khủng chân chính của Chu Tước. Không chỉ có thể tại thời khắc Niết Bàn cướp đoạt truyền thừa sát sinh của hắn, càng có thể sinh ra Niết Bàn tinh thạch, tăng lên thực lực cho Phượng Hoàng Thần tộc.
Loại trưởng thành thứ năm thì là Khương Phàm đã thức tỉnh truyền thừa mới, cũng là Chí Tôn truyền thừa sau cùng của Chu Tước, vô thượng Thiên Tôn kiếm.
Một kiếm này, là tượng trưng cho địa vị Hoàng Giả thần kiếm của Chu Tước tại Chí Tôn Cầm tộc.
Một kiếm này, là biểu tượng cho thần kiếm diệt thế với thần uy Phần Thiên Diệt Thế Viêm chân chính.
Loại trưởng thành thứ sáu, cũng là bộ phận phấn chấn nhất, Khương Phàm có thể rõ ràng phát giác được Liệp Thần Thương an tĩnh, không còn táo bạo như vậy nữa, không còn là chống lại, mà là lơ lửng trên không tại năng lượng mãnh liệt trong khí hải.
Khi ý thức Khương Phàm chạm tới Liệp Thần Thương, Liệp Thần Thương còn ra hiện phản ứng vi diệu.
Ý vị này có nghãi là tại thời khắc sinh tử, Khương Phàm có thể cưỡng ép triệu hoán Liệp Thần Thương.
Cứ việc có khả năng trả giá đắt!
- Ngươi thành công?
Đông Hoàng Như Ảnh mang theo vẻ mặt phức tạp nhìn Khương Phàm dần dần bình tĩnh.
Thánh Vương!
Thánh Vương?!
Đây không thể nghi ngờ là cảnh giới nàng đã từng khát vọng nhất, đây cũng là cảnh giới của chủ nhân hoàng đạo, càng là cảnh giới có thể cho phép tồn tại đỉnh phong ở hạ giới.
Từ khi Khương Phàm từ rời khỏi Bạch Hổ quan đến bây giờ, vậy mà chỉ dùng bốn mươi năm để bước lên Thánh Vương!
Đây không phải kỳ tích lại là cái gì?
Trong thiên hạ, có bao nhiêu thiên kiêu nhân kiệt cao ngạo có thể trăm năm đến Thánh Vương? Lại có mấy kẻ có thể trong năm mươi năm vấn đỉnh Thánh Vương?
Thậm chí Đông Hoàng Như Ảnh còn hoảng hốt, nếu như không phải Khương Phàm xuất thân 'Lùm cỏ', mà là sinh ra tại Thần tộc, thậm chí là Đế tộc, thì sớm đã uy chấn thiên hạ, được hàng ngàn hàng vạn sinh linh kính ngưỡng, trở thành truyền kỳ chân chính.
Nhưng nghĩ lại, bây giờ không phải là Khương Phàm không tạo nên truyền kỳ thuộc về hắn, rèn đúc Thần tộc thuộc về hắn, hắn không cần bối cảnh, chính bản thân hắn đã là bối cảnh!
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Mặc dù nàng chưa từng nghĩ tới sẽ phụ thuộc vào nam tử, nhưng có nam tử như vậy, chỉ sợ là tất cả nữ tử cũng đều tha thiết ước mơ.
Ngay cả Đông Hoàng Như Yên cũng đều rung động, mặc dù nàng biết Khương Phàm sớm muộn cũng sẽ đến Thánh Vương, nhưng cho đến khi thật sự tận mắt nhìn thấy cảnh này, vẫn rất xúc động.
Ý vị này Khương Phàm đã chân chính dùng thực lực chủ nhân hoàng đạo, cũng chân chính có được lực lượng khiêu chiến thiên hạ.
Thánh Vương, đây rõ ràng đã là Thần Linh trong mắt người bình thường, lại cao hơn là Thánh Hoàng, đây đã đến cấp bậc lão tổ tông.
- Ta bế quan mấy ngày?
Toàn thân Khương Phàm cuồn cuộn tinh khí, sinh mệnh lực thịnh vượng bành trướng, năng lượng đến từ xương sống không ngừng liên tục trùng kích xương cốt toàn thân, linh lực nguồn gốc từ khí hải càng là mãnh liệt như thủy triều, va chạm kinh mạch, cùng huyết dục hỏa Chu Tước tụ trên trán chiếu rọi lẫn nhau.
- Đến đêm nay là vừa đúng tám ngày, Như Yên mới từ Tổ Nguyên sơn trở về, nơi đó đã đánh nhau. Không chỉ có ba mảnh thú triều trước đó, còn có bốn con Cự Côn thế giới mới ẩn giấu từ đầu đến cuối, trong đó một con là Thánh Vương.
- Bạch Tai và Đại Tặc thì sao?
- Đại Tặc còn sống. Bạch Tai chịu chút tra tấn, tình huống tương đối nguy hiểm.
- Các cô vất vả rồi, sau khi mang ta đến Tổ Nguyên sơn, các ngươi liền vào Thông Thiên Tháp đợi, chính ta cứu người.
Giọng Khương Phàm bình tĩnh, nghe không ra gợn sóng, nhưng đôi mắt trong lúc đã tụ mãn sát ý.
Đông Hoàng Như Ảnh không có kiên trì, Đông Hoàng Như Yên cũng không có náo loạn, các nàng biết đêm nay chỉ sợ là Khương Phàm muốn đại khai sát giới, cũng biết ở Tổ Nguyên sơn nơi đó có người sẽ gặp họa.
Trận chiến xung quanh Tổ Nguyên sơn tiếp tục tăng lên, sau khi Kim Vô Song dung hợp Kim Thân, rốt cuộc cũng áp chế được Đào Ngột táo bạo, lại ngoài ý muốn phát hiện trên thân Đào Ngột lại xuất hiện một con côn trùng xấu xí.
Mỗi khi đến thời khắc mấu chốt luôn có thể mang theo Đào Ngột tránh khỏi thế công, thậm chí có thể trợ giúp Đào Ngột di chuyển tức thời, nghịch tập đối với Kim Vô Song.
Tình huống như vậy còn xuất hiện ở trên thân hai Thánh Vương là Kim Sí Thiên Bằng và Đằng Xà, để hai Yêu thú lấy tốc độ xưng hùng này càng tăng uy hiếp rất lớn.
- Là Hư Không Lân Trùng!
- Thế giới mới còn có Hư Không Lân Trùng!
- Trên thân ba Thánh Vương, đều có Hư Không Lân Trùng Thánh Linh cảnh!
Rất nhiều nhân vật cấp lão tổ hoàng đạo lần lượt nhận ra thân phận của con côn trùng quỷ dị này, Thánh Vương hung thú phối hợp Thánh linh Hư Không, cơ hồ là đứng ở thế bất bại.
Các Thánh Linh hoàng tộc đã bắt đầu bắt đầu sinh sợ hãi, cái mới Thế Giới này quả nhiên quỷ dị, ngay cả Hư Không Lân Trùng đều có, còn bồi dưỡng đến Thánh Linh cảnh.
- Chúng ta nên nhúng tay không?
Nhiếp Linh Đại hỏi thăm Nhiếp Khuê Hùng, nếu như hai người bọn họ liên thủ, hẳn là có thể bằng vào tốc độ cùng lực phá hoại của Hỗn Độn Thiên Lôi, thay đổi cục diện chiến trường.
- Chờ một chút.
Nhiếp Khuê Hùng biết bọn hắn chỉ cần bài trừ một chỗ vòng chiến, liền có thể ảnh hưởng toàn cục, nhưng liền sợ Khương Phàm sẽ nhân cơ hội này tập kích.