- Cho mọi người thêm phiền toái rồi.

Khương Phàm cười khổ nói lời cảm tạ cùng Thần Tôn.

- Từ từ trấn an, trước khi bước lên Thánh Hoàng không cần thử khống chế.

Cửu Thiên Thần Tôn thận trọng nhắc nhở, sau đó lại lần nữa mang theo đám người thần giáo rời khỏi.

- Hô hô hô...

Khương Phàm bình phục lại cảm xúc, bay lên không rơi xuống phía trên Liệp Thần Thương, thông qua kim trảo dung hợp chiều sâu, cẩn thận từng li từng tí trấn an nó.

Thượng Cổ Thông Thiên Tháp cùng Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh đều trở về, nhưng không có lập tức tiến vào thân thể Khương Phàm, mà cảnh giác gia hỏa dã man muốn đảo khách thành chủ này.

Về phần Bát Hoang Chiến Trụ cùng Thiên Mệnh Chiến Giới triệt để đoạn tuyệt liên hệ cùng Khương Phàm.

- Không cần thương tâm, Thiên Hoang Bá Đao đã là tàn đao, sau này ngươi cũng sẽ dùng càng ngày càng ít, sớm muộn là muốn từ bỏ.

- Bát Hoang Chiến Trụ rời khỏi, nhưng Phần Thiên Chiến Vực đang thai nghén, sau khi khôi phục có thể thay thế tác dụng chiến trụ. Về phần Thiên Mệnh Chiến Giới, mặc dù tiếc nuối, nhưng ngươi lập tức phải vào Thánh Linh cảnh, có sức tự vệ, còn không bằng giao nó cho người khác.

Đan Hoàng khuyên Khương Phàm, cũng rung động lão bằng hữu đột nhiên rời khỏi.

Lão bằng hữu thức tỉnh nhiều năm như vậy, từ đầu đến cuối tinh thần vẫn luôn sa sút cô đơn. Không thể nào tiếp nhận bại vong, không thể nào tiếp nhận Bá Đao đứt gãy, không thể nào tiếp nhận thế giới hoàn toàn xa lạ này.

Đây có lẽ là kết quả tốt nhất.

Một ngày sau, Khương Phàm dung hợp kim trảo, nắm lấy Liệp Thần Thương trở lại Sí Thiên giới.

Sí Thiên giới nhanh chóng ẩn vào hư không, mang theo bọn người Kiều Vô Hối rời khỏi mảnh vực sâu bị dung thực này.

Trước khi đi, Sí Thiên giới còn cố ý vòng vo vài vòng ở chỗ này.

Mặc dù Cửu Thiên Thần Tôn đã đầy đủ cẩn thận, càng là Thần Linh Không Gian, đã thanh trừ vết tích tồn tại của bọn hắn, nhưng nhằm đề phòng chẳng may có xảy ra chuyện gì, Khương Phàm vẫn lại giày vò một phen, bảo đảm tất cả hoàng đạo tra không được bất cứ vấn đề nào.

Thời điểm Đại Quang Mang Thần Điện, Vạn Đạo Thần Giáo, Thái Cổ Thần Miếu, Cửu Lê Thần Cung lần lượt chạy tới nơi này, Sí Thiên giới sớm đã rời khỏi ba ngày.

Bọn hắn nhìn không gian dung thực mục nát ở xung quanh, quan sát Hắc Ám thâm uyên bừa bộn, mặt mũi tràn đầy rung động.

- Đây chính là diện mạo chân thực của Đại Hoang sao?

- Nơi này không phải xuyên suốt với Địa Ngục, cũng không phải trấn áp Tà Linh, mà là nơi cắm Liệp Thần Thương?

- Một ngàn năm, vậy mà Liệp Thần Thương lại ở chỗ này! Ở ngay trong lãnh địa của Thần Miếu.

- Ta vẫn cho là, Hắc Ma Đế tộc sớm đã tìm được Liệp Thần Thương, chỉ là cố ý ẩn giấu tin tức, giữ làm sát chiêu.

- Là ai bố trí mảnh cấm khu này?

- Chẳng lẽ là Tu La cùng bọn người Thiên Hậu?

- Trước đó có suy đoán, Liệp Thần Thương là bị Tu La mang đi. Sở dĩ không có ở Côn Lôn Quỷ Sơn là bị phong tỏa tại Đông Nam Thiên Môn. Không nghĩ tới, bọn hắn lại lớn lối như thế, vậy mà lại dám phong tồn Liệp Thần Thương ở nơi này.

- Liệp Thần Thương ở ngay Đại Hoang, Khương Phàm trùng sinh tại Đại Hoang, trong này nhất định có liên hệ.

Bọn hắn biểu đạt suy đoán của mình, nhưng dần dần thất lạc.

Bây giờ muốn hiểu rõ cái này còn có ý nghĩa gì nữa?

Khương Phàm là Chu Tước, hắn đã vô cùng khủng bố, tưởng tượng năm đó cơ hồ muốn xưng đế, kiếp này lại lấy được loại đệ nhất sát khí Hoang Cổ - Liệp Thần Thương này, nếu như không nhanh chóng xử lý sạch, chắc chắn sẽ uy hiếp được tất cả bọn hắn.

Thần Miếu cùng Thiên Cực giới thì càng khuất nhục nhiều hơn, bất kể là ai an trí Liệp Thần Thương tại nơi này, khẳng định đều là nhắm ngay việc bọn hắn không để ý tới sự vụ hạ giới, mà bọn hắn lại còn thật sự không có phát hiện!

Lão tổ tông Vạn Đạo nhíu mày, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất vi diệu:

- Khương Phàm lợi dụng Hỗn Độn Tử Phủ thiết lập ván cục, mục đích là hấp dẫn chúng ta tụ tập đến Huyền Nguyệt, cho hắn tranh thủ thời gian mưu đồ Liệp Thần Thương, nhưng... Khương Phàm làm sao biết Huyền Nguyệt có thể hấp dẫn mang theo chúng ta?

Sắc mặt lão tổ Cửu Lê hơi biến đổi:

- Trừ phi... Khương Phàm biết chúng ta thiết lập ván cục tại Thương Huyền, biết những lão gia hỏa chúng ta đây đều ở hạ giới! Là hắn đang tương kế tựu kế!



Sắc mặt lão tổ Thần Miếu cực kỳ âm trầm:

- Khẳng định là Khương Phàm đã biết! Chỉ là không bày rõ ra thôi!

Đại Quang Mang Thần Tôn nghĩ đến tràng diện mình đàm phán cùng Hỗn Độn Tử Phủ, lúc ấy còn tràn đầy lòng tin muốn tính kế Khương Phàm, muốn hủy đi Khương Phàm, bây giờ xem ra, quả thực là trò cười:

- Làm sao Khương Phàm biết được? Rõ ràng chúng ta làm rất bí mật, lừa bịp toàn bộ Thương Huyền, toàn Thương Huyền đều cho là chúng ta đang chinh chiến tại Thiên Khải.

Lão tổ tông Vạn Đạo nhìn quanh hư không hắc ám:

- Ta bỗng nhiên có một cảm giác bị giám sát! Khương Phàm không thể nào liệu sự như thần, chúng ta càng không nên chật vật đến tận đây!

Giám sát??

Trong lòng tất cả các lão tổ tông hoàng đạo khẽ nhúc nhích, hai chữ này giống như đưa tới sự cộng minh giữa bọn hắn.

Đúng vậy, mặc dù Khương Phàm đầu thai làm người, kinh nghiệm phong phú, khôn khéo cay độc, cũng không trở thành liệu sự như thần, chu đáo đến như vậy được.

Mặc dù bọn hắn từng người tự chiến, rất không hòa thuận, nhưng số lượng cường giả bày ở nơi này, thật không đến mức chật vật đến mỗi lần đều bị Khương Phàm trêu đùa đến thế!

Là ai đang theo dõi bọn hắn?

Đại Quang Mang Thần Tôn nhíu mày, đột nhiên trong xúc động lại nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng hơn.

Trong bọn họ có thể có nội ứng hay không?

Nói cách khác, có hoàng đạo sớm đã bí mật hợp tác cùng Khương Phàm!

Nghĩ tới đây, Đại Quang Mang Thần Tôn đều chợt thấy lạnh người!

Nếu thật sự là như thế, chẳng phải tất cả hành động của bọn hắn đều đang trong khống chế của Khương Phàm?

Vào thời điểm Quang Mang Thần Tôn thuận đang nghĩ sâu về vấn đề 'nội ứng', lão tổ Vạn Đạo đột nhiên nói:

- Có phải là Man Hoang Chiến tộc hay không? Trước đó bọn chúng lọt vào vây công, chết Thánh Hoàng, Thánh Vương, còn có mười mấy vạn chiến binh, một mực ghi hận trong lòng, khẳng định không chịu bỏ qua. Mà... Bọn hắn hiểu rõ tình huống thật sự của Thiên Khải chiến trường, có thể đoán được hành động ở hạ giới của chúng ta đều là diễn trò. Càng quan trọng hơn là, bọn chúng còn có thể điều khiển hư không, bí mật giám sát thiên hạ, còn có thể tuỳ tiện liên hệ đến Khương Phàm.

Lão tổ Thần Miếu cau mày, lòng trả thù của đám quái vật kia cực mạnh, thật đúng là có khả năng mật báo cho Khương Phàm.

Lão tổ Vạn Đạo càng nghĩ càng thấy có khả năng:

- Nếu như Khương Phàm thật sự kết minh cùng Man Hoang, chúng ta nên làm cái gì? Man Hoang Chiến tộc tàn bạo điên cuồng, cùng Khương Phàm quả thực là cá mè một lứa, nếu như hai nhà bọn họ liên thủ, đủ để uy hiếp được bất kỳ một hoàng đạo nào trong chúng ta.

Lão tổ Cửu Lê giải thích thay Man Hoang Chiến tộc:

- Thật ra ta cảm thấy ngược lại, Man Hoang Chiến tộc hẳn chỉ là trả thù chúng ta, mà không phải hợp tác cùng Khương Phàm thật. Bây giờ các hoàng đạo Thương Huyền chúng ta đều là muốn thề sống chết giết chết Khương Phàm, tương lai là bách tộc Thiên Khải cũng muốn vây bắt Khương Phàm, cuối cùng chắc chắn Khương Phàm sẽ thua. Hợp tác cùng hắn, Man Hoang Chiến tộc chính là tự tìm đường chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play