Liệp Thiên Ma Hoàng không cảm giác được đau đớn, hắn vẫn đang điên cuồng giãy dụa như cũ.
Ma Khu chấp niệm lưu lại bên trong Huyết nguyệt tiếp tục bộc phát, huyết khí cuồn cuộn, nở rộ ánh sáng màu máu yêu dị, rọi khắp nơi trong thâm không.
Lũ ác linh còn sót lại bị kích thích trong phế tích tranh nhau chen lấn phóng tới không trung, muốn xé rách xiềng xích, cứu vãn huyết nguyệt.
Lúc này, lối ra Hỗn Độn của Sí Thiên giới lại dâng lên cường quang, liệt diễm tuôn ra.
Kiều Vô Hối, Khương Diễm, Khương Quỳ, Khương Qua, Khương Uyên, Triệu Thời Việt, Khương Bá, còn có Kiều Hinh, toàn bộ đều hóa thân thành Phượng Hoàng, xông ra Sí Thiên giới, Khổng Tước yêu hỏa sôi trào nóng bỏng, điên cuồng đốt cháy ác linh đang bạo động ở phía dưới.
Lũ ác linh mặc dù tàn bạo, nhưng ở trước mặt yêu hỏa Phượng Hoàng bá đạo, bọn chúng không có chút uy lực chống đỡ nào.
- Ba vị Thánh Vương??
Khuôn mặt của bọn người Đông Hoàng Hoa Thanh có chút động, tập trung vào Bất Diệt Thiên Hoàng, Đọa Lạc Minh Hoàng, còn có Bá Thiên Yêu Hoàng bên trong đám Phượng Hoàng kia.
Chỉ trong năm năm ngắn ngủi mà bọn họ có thể tạo nên ba vị Thánh Vương??
Ở đâu ra tài nguyên?
Chẳng lẽ chỉ bằng những bảo cốt Thánh Vương kia?
Không thể nào!
Tuyệt đối không thể nào!!
Muốn đột phá Thánh Vương đầu tiên cần thăng hoa linh văn, mà muốn thúc Thánh Linh Thiên phẩm lên tới Thánh Vương Thiên phẩm, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, ngay cả hoàng đạo bọn hắn đều rất khó làm được.
- Trên người bọn họ đều có một loại năng lượng rất kỳ diệu.
Cửu Thiên Thần Tôn chú ý tới hai con Phượng Hoàng phía trước nhất, nhất là con huyết mạch Đọa Lạc Minh Hoàng kia.
- Ha ha, bằng hữu này của ngươi là đồ đệ của ta, ta dạy.
Vô Hồi Thánh Chủ kiêu ngạo dương cao đầu, còn cố ý liếc mắt nhìn vị thần này.
Trong ánh mắt có chút khiêu khích, đồ đệ của ta, so với ta thấp bối phận chút đấy, hai ngươi kết giao bằng hữu, có phải ngươi... nên khách khí với lão nương ta một chút hay không?
Lan Quỳ ho khan vài tiếng, dùng ánh mắt nhắc nhở Đông Hoàng Hoa Thanh.
Kéo đi, ngươi mau kéo cô nãi nãi của ngươi đi!
Oanh...
Rầm rầm rầm...
Khi mà Phượng Hoàng cuồng vũ trong hư không, điên cuồng đốt cháy ác linh, trong lối ra Hỗn Độn của Sí Thiên giới lại vung lên dây leo tráng kiện, phía trên các cường giả quấn quanh.
Kim Hống, Luân Hồi Huyết Sư, Địa Long, Long Cốt Cự Ngạc, Huyền Quy các loại mãnh thú cảnh giới Thánh Linh, còn có Hướng Vãn Tình và các cường giả Bán Thánh, Niết Bàn cảnh cường hãn.
Dây leo hoành hành giữa trời cao mang theo Kim Hống và các loại mãnh thú, vờn quanh đi qua phía huyết nguyệt.
- Thần huyết!! Thần huyết!!
Bọn người Tiêu Phượng Ngô kích động đến ửng hồng cả, gắt gao tiếp cận mặt trăng máu yêu dị kia.
Bọn hắn giải trừ Đại Hoang Ấn phong ấn, đạt được năng lượng Thần Long tinh khiết ở bên trong, cảnh giới đã tăng vọt, nhưng linh văn vẫn kẹt tại Chí Tôn Thánh phẩm.
Dù sao muốn đột phá từ Thánh phẩm đến Thiên phẩm vẫn quá khó khăn, đó là kỳ tích trong kỳ tích.
Nhưng, bọn họ cũng đều biết mình cách một bước kia không xa.
Trước mắt là thần huyết, không thể nghi ngờ lại là một lần hi vọng, có thể đột phá hay không, liền nhìn tạo hóa của chính mình.
- Thần huyết!
An Minh Hề, Hoàng bánh nướng (Hoàng Đại Bính), Bách Lý Mạc Yêu và đám người khác cũng đều đầy ngập mong đợi nhìn thần huyết.
Huyết nguyệt trải qua ngàn năm rèn luyện, ngàn năm ngưng kết, có được tư cách tái tạo Ma Khu, cũng không thể nghi ngờ là đã đạt đến vấn đề thần huyết, lại còn là thần huyết tươi sống nồng đậm, sinh cơ bừng bừng.
Cơ duyên như vậy đối với những Bán Thánh bọn hắn mà nói, đối với linh văn Chí Tôn Thánh phẩm mà nói, không thể nghi ngờ chính là cơ duyên to lớn.
Trừ phi tương lai Khương Phàm lần nữa đồ thần, như vậy đây sẽ là cơ duyên lớn nhất từ nay về sau, trong một khoảng thời gian rất dài.
- Mời đi.