- Xác thực không tới!!

- Bây giờ chính là cơ hội! Thừa dịp vòng dụ bắt chiến tranh còn không có thành hình, phá huỷ Huyền Nguyệt hoàng thành, cướp đoạt những tài nguyên pháp trận phong phú kia.

Bầu không khí tăng vọt, may mắn có Cửu Thiên giám sát, trước thời hạn đã hiểu rõ tình huống.

Mặc dù bây giờ đã ký kết liên minh, nhưng Huyền Nguyệt nơi đó còn không có thật sự hình thành lực lượng, đúng là thời cơ để bọn họ xuất chinh.

Khương Phàm ngăn lại:

- Đầu tiên chờ chút đã! Đại Hoang nơi đó thì sao??

Bách Lý Mạc Yêu nói:

- Rất nghiêm trọng!! Vô cùng nghiêm trọng!! Nguyên lời của giáo chủ nói là, ngươi lại không liên hệ bọn hắn, bọn hắn sẽ từ bỏ Liệp Thần Thương.

Khương Phàm chau mày:

- Mau nói.

- Liệp Thiên Ma Hoàng thức tỉnh! Vào năm tháng trước, đột nhiên thức tỉnh, thôn phệ số lượng lớn Ác Linh Sát Hồn, tẩm bổ linh hồn hắn bị Liệp Thần Thương ăn mòn, sau đó muốn dung hợp huyết nguyệt, tái tạo huyết nhục.

May mắn lúc ấy thần giáo Thánh Hoàng tọa trấn ở nơi đó, kịp thời cô lập huyết nguyệt, nếu không bây giờ Liệp Thiên Ma Hoàng đã trùng sinh, cũng rút Liệp Thần Thương ra rời khỏi.

- Đột nhiên thức tỉnh? Là có cái gì đã để hắn tỉnh lại??

- Thần giáo đang điều tra, sau đó đã đưa ra phán đoán. Hẳn là vết nứt kéo dài đến Hắc Ma đại lục đang lan tràn khuếch tán, khí tức bay tới từ nơi đó đã đánh thức ma hồn yên lặng của Liệp Thiên Ma Hoàng. Thậm chí rất có thể là Hắc Ma Đế Quân đã nhận ra vết nứt, ở nơi đó hô hoán Ma Hoàng.

Sắc mặt Khương Phàm trở nên khó coi.

- Hẳn là còn không đến mức đánh thức Hắc Ma Đế Quân, nếu không đã lần theo vết nứt xác định vị trí.

- Đó là phỏng đoán bết bát nhất của thần giáo. Khả năng nhất vẫn là quen thuộc với tức Hắc Ma đại lục, nên ma hồn mới bị đánh thức. Bây giờ thần giáo đang ở nơi đó khẩn trương ký kết cấm chế, vặn vẹo không gian xung quanh, ngăn cách liên hệ cùng phía ngoài để tránh tiếng ma hống của Liệp Thiên Ma Hoàng thuận vết nứt bừng tỉnh Hắc Ma đại lục. Bọn hắn còn triệu tập số lượng lớn cường giả, đang trấn áp huyết nguyệt, ngăn cản Liệp Thiên Ma Hoàng tái tạo cơ thể.

Khương Phàm lắc đầu, xem ra đầu tiên phải đi vực sâu.

Mà, nếu Ma Hoàng đều thức tỉnh, không cần thiết lại diễn biến Đại Hoang Tù Thiên Trận gì, cũng không cần thiết phải giấu diếm nữa, trực tiếp đụng Sí Thiên giới tới đi.

Thiên Hậu nói:

- Vực sâu rung chuyển, đối với Đại Hoang có ảnh hưởng gì?

Bách Lý Mạc Yêu lắc đầu:

- Hắc ám không kiểm soát, bao phủ Đại Hoang không phân ngày đêm, còn bắt đầu lan tràn đến Lang Gia hoàng triều, La Phù sơn mạch, nơi đó đang khẩn trương rút lui.

Sau khi Khương Phàm thận trọng cân nhắc, nói:

- Muốn khống chế Liệp Thần Thương, đầu tiên phải triệt để ngăn cản Ma Hoàng tái tạo cơ thể. Huyết nguyệt là mấu chốt, dứt khoát... Để cho chúng ta nuốt!

- Chúng ta? Nuốt??

Đám người trừng to mắt nhìn Khương Phàm.

- Đây chính là máu tươi Liệp Thiên Ma Hoàng dùng thời gian ngàn năm cướp đoạt, không cần đứng lên chẳng lẽ còn muốn ném đi? Nhưng... Nếu như dung hợp huyết nguyệt, Liệp Thiên Ma Hoàng khẳng định sẽ liều chết phản kích, đến lúc đó động tĩnh khó tránh khỏi khiến cho Thái Cổ Thần Miếu thậm chí Thiên Cực giới chú ý.

Khương Phàm bỗng nhiên nhìn về phía Bách Lý Mạc Yêu:

- Ngươi nói Huyền Nguyệt nơi đó đang tiếp xúc với Hỗn Độn Tử Phủ??

Hỗn Độn Tử Phủ!

Là hoàng đạo Tây Bộ kết nối cùng Trung Vực, vị trí địa lý đặc thù cùng siêu cấp chiến khu cường đại, để tên Tử Phủ thịnh truyền ở Tây Bộ cùng Trung Bộ.

Nhưng theo cục diện tấp nập thay đổi của Thương Huyền, tình cảnh của Hỗn Độn Tử Phủ đã bắt đầu vi diệu.

Giữa bọn hắn cùng Khương Phàm từng có mâu thuẫn, thậm chí còn suýt chút nữa hại chết qua hắn, thật sợ sệt ngày nào đó Khương Phàm lại đột nhiên kéo lấy Sí Thiên giới giáng lâm đến trước mặt bọn hắn.

Mặc dù Hỗn Độn Tử Phủ xem như xếp tại hàng đầu trong hoàng tộc, lực lượng cũng không phân tán giống như thế lực hoàng triều, nhưng đối mặt với Sí Thiên giới bây giờ, bọn hắn là thật không có bao nhiêu lòng tin.

- Đại ca.

Ngu Chính Hùng gõ cửa phòng tộc trưởng, cung kính hành lễ.

Ngu Chính Uyên đang ngồi trên ghế mây, thản nhiên nói:

- Người của Huyền Nguyệt đi rồi?

Ngu Chính Hùng ngồi xuống, thở dài:

- Lần này không có ý định đi, trực tiếp ở trong thành. Còn nói Nhân Hoàng bọn hắn đang suy nghĩ tự mình tới.

Ngu Chính Uyên nhẹ nhàng quơ ghế mây:

- Huyền Nguyệt sốt ruột thật.

Ngu Chính Hùng cười khổ nói:

- Sí Thiên giới trốn vào hư không cũng đã gần năm năm, Huyền Nguyệt đều khẩn trương năm năm. Mặc dù rất nhiều người đều nói Sí Thiên giới có thể muốn ẩn núp tại hư không mười năm hai mươi năm, nhưng đều là suy đoán, chẳng may là năm năm thì sao?

- Cho nên Huyền Nguyệt hoàng triều muốn trước khi kỳ hạn năm năm tiến đến, phải ký kết vững vàng liên minh.

Ngu Chính Uyên đưa tay lau trán, không nói gì, chỉ là thở thật dài.

Huyền Nguyệt khẩn trương, Hỗn Độn Tử Phủ bọn hắn làm sao không khẩn trương.

Nếu như Huyền Nguyệt thật bị Sí Thiên giới tiêu diệt, chắc chắn sẽ chấn nhiếp được hoàng tộc khác, đến lúc đó ai cũng có khả năng biến thành mục tiêu đả kích.

Ngu Chính Hùng đụng đụng phía trước, hạ giọng nói:

- Đại ca, lần này tộc lão Huyền Nguyệt đã để lộ cho đệ một tin tức bí mật, chính là chỗ đó đã làm tốt bố trí, có nắm chắc chống cự được Khương Phàm.

Ngu Chính Uyên cười, cười một cách khô cằn.

- Da trâu này thổi, chỉ bằng bọn hắn có thể chống cự Khương Phàm? Coi như lại kéo thêm ba hoàng tộc hợp tác cùng bọn hắn, cũng gánh không được Sí Thiên giới kia va chạm!

- Đệ cũng chế giễu như thế, nhưng bọn hắn dường như đã tính trước rồi.

- Cụ thể nói như thế nào?

- Chỉ là hàm hồ đề vài câu, nói phải chờ tới sau khi chúng ta gia nhập liên minh, hoặc là sau khi Nhân Hoàng Huyền Nguyệt

- Tiêu Tấn Võ tự mình tới, nhìn tình huống lại nói chuyện cùng chúng ta.

- Theo ý kiến của đệ, đây là ra vẻ bí ẩn, hay là thật sự có bố trí gì?

- Khó mà nói được. Nếu quả thật có bố trí, vậy thì đó nhất định là thế lực thật sự có thể đối kháng Sí Thiên giới, ví dụ như Đại Quang Mang Thần Điện. Nhưng Đại Quang Mang Thần Điện cùng Cửu Lê Thần Cung, còn có Tây Nam Tây Bắc đã huyên náo hung, đánh từ Thiên Khải, đánh tới hạ giới, bây giờ bọn hắn hẳn là không có tâm tư để ý tới Huyền Nguyệt hoàng triều Tây Bộ sống chết thế nào.

- Đúng vậy, Đại Quang Mang Thần Điện cao ngạo tựa như mặt trời lên cao, tự cho mình thanh cao, tuyên dương chúng sinh thần phục, lại xem chúng sinh như sâu kiến.

Trong mắt của bọn họ từ đầu đến cuối chỉ thấy hoàng đạo, từ trước tới giờ không để ý tới hoàng tộc, ngay cả chúng ta cũng nhìn không thuận mắt, bọn hắn có thể để ý tới Huyền Nguyệt sống chết?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play