- Bởi vì các loại nguyên nhân, trước sau đã ba lần chuẩn bị đều không thể chân chính ký kết Đại Hoang Tù Thiên Ấn. Vấn đề chủ yếu chính là Ngũ Hành linh văn thực sự hiếm thấy. Lại sau này, hai trăm năm trước, chúng ta dứt khoát đưa cho Vô Hồi thánh địa một Thánh Chủ. Trước tiên miễn cưỡng ổn định hoàn cảnh nơi đây, lại bí mật tìm kiếm linh văn thích hợp.
- Ngươi nói cái gì? Đưa một Thánh Chủ? Còn hai trăm năm trước?
- Vô Hồi Thánh Chủ đấy. Ha ha, chính nàng còn không biết, nhưng kỳ thật nàng là sinh ra ở Cửu Thiên Thần Giáo.
Khương Phàm kinh ngạc nhìn Đông Hoàng Hoa Thanh:
- Ngươi không có nói đùa?
Đông Hoàng Hoa Thanh cười nhạt nói:
- Ngược dòng tìm hiểu từ trên huyết mạch, tên của nàng là Đông Hoàng Thiên Du, linh văn là Hư Thiên linh văn dị biến. Ngược dòng tìm hiểu từ trên bối phận, nàng cao hơn ta hai đời, ta hẳn là nên gọi nàng một tiếng cô nãi nãi!
- Đúng rồi, bên trong Vô Hồi thánh địa có rất nhiều người đều đến từ Cửu Thiên Thần Giáo, hoặc là sau khi Cửu Thiên Thần Giáo sưu tập, bí mật đưa đến nơi đó. Hiện có Bạch Nguyệt túc lão, Ngụy Thiên Thu túc lão, trấn thủ bảo các...
- Có một số không biết thân phận của mình, có một số từ đầu đến cuối đều đang cùng chúng ta bí mật duy trì liên hệ.
Thể hiện trên mặt Khương Phàm dần dần quái dị:
- Các ngươi thật sự là nhọc lòng nhỉ.
Đông Hoàng Hoa Thanh lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Nếu như không phải bất đắc dĩ, chúng ta thật không nguyện ý mạo hiểm nhúng tay chuyện thánh địa.
- Nếu như tin tức này truyền đi, thật sự sẽ nhấc lên sóng to gió lớn.
- Đây chỉ là bí mật vận hành, không thể nào công khai, cũng xin ngươi có thể giữ bí mật.
- Đó là đương nhiên.
Khương Phàm cũng lắc đầu, trách không được bí mật Liệp Thần Thương có thể bảo trụ, thì ra Cửu Thiên Thần Giáo đã làm nhiều cố gắng như vậy.
- Nếu như không thể đụng đến Liệp Thần Thương, chúng ta cũng không cần lao lực như vậy.
Khương Phàm trầm mặc một lát, nói:
- Ngươi vừa mới nói bên trong bảy viên tinh thạch có Linh Nguyên, Linh Hồn, Hỗn Độn Ngũ Hành?
- Không sai, nguồn năng lượng kia rất thần bí, chúng ta nghiên cứu không thấu, nhưng có thể hấp thu lợi dụng, mà giữa bảy viên tinh thạch còn tồn tại liên hệ rất kỳ diệu. Cho nên Thần Tôn đã nghĩ đến rèn đúc vũ khí, tổ kiến Đại Hoang Tù Thiên Trận.
- Nói cách khác, mục đích thật sự của Đại Hoang Tù Thiên Trận, chính là diễn biến ra một Thế giới Ngũ Hành?
- Không sai! Liệp Thần Thương tà ác khủng bố, có thể dung thực không gian, phá hư pháp tắc, phong ấn không gian trị ngọn không trị gốc, cho nên phải có không gian Ngũ Hành. Đương nhiên, cũng không phải nói là có thể triệt để phong bế, chỉ là tận lực kéo dài thời gian Liệp Thần Thương bị phát hiện.
Đông Hoàng Hoa Thanh không biết lúc ấy rốt cuộc Thần Tôn nghĩ như thế nào, chẳng lẽ ngài đã tính tới Phần Thiên Thần Hoàng sẽ trùng sinh?
Hay là lúc ấy thông qua không gian, thăm dò đến đại điển tế thiên của Vạn Thế Thần Triều?
- Thế giới Ngũ Hành... Thượng Cổ Thần Đình... Ngũ Hành Linh Nguyên... Hỗn Độn Linh Nguyên... Linh Hồn Linh Nguyên... Sáu ngàn năm trước... Còn có thể tạo nên Thần Linh...
Khương Phàm suy nghĩ dần dần sinh động, thể hiện nhìn chằm chằm Đông Hoàng Hoa Thanh càng ngày càng quái dị.
- Ngươi đang suy nghĩ gì?
- Ngươi có thể cho ta biện pháp giải trừ phong ấn không.
- Phong ấn gì?
- Phong ấn giam cầm Đại Hoang Ấn bên trong tinh thạch.
- Tinh thạch mặc dù kém xa năm đó, nhưng cũng có năng lượng được tiếp cận được đến vấn đề Thánh Linh, nếu như giải trừ phong ấn, mấy người các ngươi đây rất khó khống chế. Lại nói tác dụng của phong ấn cũng không chỉ ở việc khống chế năng lượng tinh thạch, càng quan trọng hơn là chỉ dẫn giữa liên hệ lẫn nhau, tạo thành không gian Ngũ Hành.
- Tin tưởng ta, chúng ta có thể khống chế tinh thạch.
- Xác định? Đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn.
- Không nói gạt ngươi, những tinh thạch các ngươi lấy được kia, rất có thể có liên quan cùng Sí Thiên giới.