- Trận khiêu chiến tại Đại La sơn, đến đây là kết thúc! Ngày Sí Thiên giới lại đến Thương Huyền, chính là thời điểm Vạn Thế Thần Triều phong vương bái tướng mở lại cương vực! Các con dân Thương Huyền! Hoàng tộc Thương Huyền! Chờ lấy... Chờ lấy đi...
Giọng Khương Phàm hùng hậu lại bá đạo, giống như Cự Long gào thét, vang vọng khắp đất trời, thuận không gian cuồn cuộn khắp đại địa Tây Bộ.
Rống!! Hống hống hống!
Hỗn Độn Cự Long ngẩng đầu vẫy đuôi, móng vuốt nén vào càn khôn, quay quanh lấy Sí Thiên giới, lui tiến vào thâm không vô tận.
Xa xa nhìn lại, giống như là Hồng Hoang Cự Long kéo lấy một vòng mặt trời, biến mất vào bên trong tinh không mênh mông.
Đại La sơn hoàn toàn biến thành phế tích, khe nứt đỏ nhánh liên miên vỡ vụn, mấy triệu người vây xem may mắn còn sống sót không kịp một phần ba, cường giả hoàng tộc thương vong thảm trọng.
Tất cả cường giả hoàng đạo kinh hồn khó định, hoảng hốt nhìn qua thâm không còn đang sụp đổ, nhìn qua mảnh ánh sáng từ từ đi xa kia.
Đó là Cự Long?
Đó là thần uy!
Bên trong Sí Thiên giới lại có khí tức Thần Linh!
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào??
Nếu như bọn người Khương Phàm có Thần Linh trợ trận, làm sao lại đến mức chạy trốn tứ phía.
Nếu như bên trong Sí Thiên giới có thần uy, đã sớm đứng hàng hàng ngũ hoàng đạo.
Thần... Từ đâu mà đến??
Chẳng lẽ là Long tộc bí mật hợp tác cùng Khương Phàm sao??
Nhưng mặc kệ như thế nào, Khương Phàm đã chạy, Sí Thiên giới đã chạy!
Bọn hắn bí mật mưu đồ hồi lâu, chờ mong vây bắt thật lâu, vậy mà lại biến thành nháo kịch?
- Đây không phải khí tức của Thiên Hậu, cũng không phải khí tức của Tu La, Sí Thiên giới lấy ở đâu ra thần uy?
Gương mặt khô già của Chu Diễm lại bị bóp méo.
Chuyện này không chỉ đơn giản là Khương Phàm chạy trốn, mà là Sí Thiên giới lại có Thần Linh bảo vệ, chẳng phải mang ý nghĩa Khương Phàm có toàn bộ điều kiện khai phách thần triều?
Theo ưu thế không gian của Sí Thiên giới, Khương Phàm thậm chí có thể đả kích phạm vi khuếch tán đến tất cả khu vực Thương Huyền.
- Đáng chết, a a a, đáng chết!
Bọn người miếu chủ nổi giận lại oán giận, rõ ràng đã rất xem trọng Sí Thiên giới, lại còn đánh giá thấp tiềm lực, ai có thể nghĩ đến bên trong lại có Thần Linh chiếm cứ.
- Đều thất thần làm gì, từ bỏ rồi sao? Mau đuổi theo đi!
Kim Giáp Cấm Thiên Trùng phát ra tiếng rít chói tai.
- Đuổi đuổi đuổi, trong này khẳng định có vấn đề! Nếu quả thật Sí Thiên có Thần Linh, làm sao lại đến mức Khương Phàm phải chạy trốn!
- Đúng đúng đúng, Sí Thiên giới không thể nào có thần, Khương Phàm lừa bịp chúng ta!
- Mau đuổi theo, có thần hay không, thử một lần liền biết!
Tất cả hoàng đạo liên tiếp bừng tỉnh, linh hồn vừa mới rung động đều có chút hoảng hốt, bây giờ đã bừng tỉnh, nếu có Thần Linh, đủ để Khương Phàm quét ngang toàn trường, đồ sát tất cả mọi người, làm sao lại đến mức chạy trốn??
Nhưng... khi mà bọn hắn đang muốn tế lên vũ khí cấm kỵ bay lên không đuổi theo, lại liên tiếp dừng lại, ánh mắt bén nhọn tiếp cận thâm không còn đang hoắc loạn.
Một đoàn hắc ám mênh mông mà khổng lồ đang hoành hành trong hư không, nghiền ép lên tới thế giới thật.
Bóng đen nhanh chóng phóng đại, để mênh mông yên tĩnh lại, thần bí và nguy hiểm hơn.
Đó là cái gì??
Tất cả Thánh Linh Thánh Vương hoàng đạo có chút nhíu mày, có một loại bất an mãnh liệt, ai cũng không tiếp tục lỗ mãng đuổi theo.
Ầm ầm!!
Hắc ám tuôn ra bao phủ hư không, va chạm thế giới thật sự trong thời gian rất ngắn, trong nháy mắt đất trời đã trở nên yên tĩnh.
Phá toái hư không, không gian vặn vẹo, đều tại thời khắc này nhanh chóng ngưng tụ, cầm giữ ngàn dặm sơn hà.
Bọn người Chu Diễm liên tiếp tụ tập lại, nhìn chằm chằm hắc ám sẵn sàng chiến đấu.
Hơn ba trăm ngàn người vây xem may mắn còn sống sót, lui lại tới phía các hoàng tộc, cũng đều thấp thỏm lo âu.
Đây cũng là thế nào?
Còn chưa kết thúc sao??
Hắc ám chiếm cứ, nhanh chóng diễn biến hóa thành vòng xoáy mãnh liệt, giống như là Cự Thú Hư Không kinh khủng tại thời khắc này đang mở ra 'cái miệng to như chậu máu', từng bóng người liên tiếp lấp lóe, xuất hiện ở trước mặt mọi người, ở trên cao nhìn xuống, quan sát toàn trường.
Là tộc trưởng Man Hoang, tay hắn đang cầm chiến đao, mặt đầy vẻ hung tàn:
- Các ngươi náo xong chưa? Tiếp theo làm chút chuyện người bình thường nên làm đi!