Khương Phàm lấy được là truyền thừa Thương Thiên, là chưởng khống giả Thương Sinh Tạo Hóa, có thể thay thế dân chúng thẩm phán tội dân.
Hắn nói ai có tội, người đó liền có tội!
Không cần điều động ngọc tỉ truyền quốc, chỉ là Thương Sinh Tạo Hóa đưa tới năng lượng đã có thể thẩm phán Lệ Tuyệt Ngấn, nếu như lại phối hợp với hàng tỷ quốc vận, đương nhiên Sát Sinh Tiễn có thể trực tiếp phán Lệ Tuyệt Ngấn tử hình.
Về phần Cửu Lê Ma Đồ, xác thực có thể cầm giữ đất trời, cũng xác thực sẽ hiện ra vạn dặm sơn hà phòng ngự.
Nhưng, Sát Sinh Tiễn không phải năng lượng tự nhiên trên ý nghĩa bình thường, mà là ý chí Thương Thiên, là lời cầu nguyện của chúng sinh, Cửu Lê Ma Đồ không phòng được, Thánh Linh ở bên trong càng không phát hiện được cái nguồn năng lượng áo nghĩa 'Phi tự nhiên' kia.
Cho nên... Sát Sinh Tiễn không phải bắn thủng Cửu Lê Ma Đồ, là Cửu Lê Ma Đồ căn bản không có phát hiện được năng lượng tập kích!
Kim Cương Ma Viên bừng tỉnh, ôm lấy thi thể không đầu của Lệ Tuyệt Ngấn bay thẳng lên trời, chật vật thoát khỏi Đại La sơn.
- A a a!
Diêu Lăng Vi ôm lấy thi thể không đầu mà Kim Cương Ma Viên đưa tới, bi thống kêu khóc.
Nàng là phó cung chủ, lại bồi dưỡng được truyền nhân mạnh nhất một đời mới của thần cung.
Mãi cho đến hôm nay, nàng luôn bị những phó cung chủ cùng cung chủ khác đố kỵ.
Để bảo đảm cho Lệ Tuyệt Ngấn, bồi dưỡng cho Lệ Tuyệt Ngấn, có thể nói là nàng đã dốc hết tâm huyết, cơ hồ xem như nhi tử nuôi, chỉ mong có thể làm cho tất cả mọi người trong thần cung không có lời nào để nói.
Mắt thấy Lệ Tuyệt Ngấn bước lên cao giai Niết Bàn, sắp bắn vọt đến Thánh Linh, kết quả... Chết rồi??
Chết một cách uất ức, chết thật bi thương, chết đến cơ hồ không có chút ý nghĩa nào, lại còn tăng thêm uy danh cho Khương Phàm!
Cửu Lê Ma tộc xao động cuồng nộ, nhưng nhận sự uy hiếp của Địa Ma Thụ cùng đám Phượng Hoàng, bọn hắn đều không có tùy tiện khởi xướng trùng kích.
- Cửu Lê Ma Đồ, từ bỏ?
Khương Phàm không sợ bầu không khí Tây Bộ bạo động, hắn tế lên Thông Thiên Tháp, trấn áp Cửu Lê Ma Đồ, cưỡng ép kéo vào tầng thứ ba, sau đó lấy đi hai khối bảo cốt Thánh Vương trên đất.
Kim Cương Ma Viên dưới thân Sở Phong Trần cũng không lưu lại, hất Sở Phong Trần ra, rời khỏi Đại La sơn.
- Ai? Không đánh sao? Không cần khẩn trương, không phải bất đắc dĩ, ta không cần Sát Sinh Tiễn. Trở về!! Đều trở về!!
Khương Phàm một bên hô hào, một bên thu hồi ném hai khối bảo cốt Thánh Vương Sở Phong Trần ném đến trước đó:
- Sở Phong Trần, chỉ một mình ngươi rồi? Ngươi không được, tranh thủ thời gian lại chào hỏi thêm mấy đồng bọn. Danh sách năm người vậy ta bớt cho ngươi, hai khối bảo cốt, danh sách ba người, ba khối bảo cốt!
- Nhất định phải đều là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Làm ăn của quán nhỏ, lao động chân tay, còn xin thông cảm.
Sở Phong Trần đứng ở tại chỗ, gắt gao nhìn chằm chằm Khương Phàm, nắm chặt nắm đấm, đầy ngập lửa giận hận không thể phát tiết ra ngoài, nhưng vẫn gian nan nhịn được.
Một tiễn đánh giết thiên kiêu Ma tộc, vấn đề rốt cuộc là ở vũ khí, hay vấn đề là ở chỗ Khương Phàm?
Hắn nhìn Khương Phàm đi bộ nhàn nhã ở trước mặt, bỗng nhiên cảm nhận được từng cơn ớn lạnh.
- Thật không cần lại nhiều thêm mấy người? Vậy bây giờ liền chúng ta bắt đầu?
Ánh mắt Khương Phàm dần dần hiện lạnh, hai tay dâng lên liệt diễm, lòng bàn tay hiển hiện ra đường vân Chu Tước, một loại uy thế cường đại tràn ngập chiến trường giống như Sát Thần săn ma.
Cùng lúc đó, tinh thần ở xung quanh đều rung chuyển, chuẩn bị giam cầm không gian.
Sở Phong Trần nhúc nhích bờ môi, muốn nói cái gì đó nhưng vẫn nhịn được, hắn kích phát Bảo khí Không gian trong trái tim, quả quyết dung nhập hư không, lần thứ hai trốn về đội ngũ Vạn Đạo Thần Giáo.
Ngọc Thạch Không Gian trong trái tim là Thánh khí đặc chế, có thể bảo đảm hắn ở bất kỳ điều kiện gì đều có thể thuận lợi thoát thân.
Dù sao đây cũng là người thừa kế được lão tổ tông Vạn Đạo Thần Giáo bồi dưỡng, nhất định phải bảo vệ tốt.
- Lại chạy!
Khương Phàm nhìn Vạn Đạo Thần Giáo, cười lạnh, sau đó bay lên không trở lại Thái Tổ sơn, thanh âm mát lạnh, vang vọng toàn trường:
- Xét thấy cục diện cùng ngày, ta lại đổi quy tắc một lần nữa. Niết Bàn cảnh thất trọng thiên khiêu chiến, ta không áp chế các cảnh giới của ngươi, nhưng cần năm người trở lên. Nếu không, trực tiếp áp chế giết chết các ngươi!