Người bình thường cũng không biết Lệ Tuyệt Ngấn, nhưng đám thiên tài của tất cả hoàng đạo đều vô cùng hiểu rõ.
Bất luận là Sở Phong Trần, hay là Lệ Tuyệt Ngấn, thanh danh đều quá vang dội, đều là truyền nhân được tất cả hoàng đạo toàn lực bồi dưỡng, là chủ nhân hoàng đạo tương lai, hoặc là người thủ vệ tuyệt đối.
- Chỉ bốn người các ngươi?
Khương Phàm cảm thấy kỳ quái, không phải bởi vì thân phận bọn hắn, mà là số lượng quá ít.
Nếu Sở Phong Trần đã lên đài lần nữa, khẳng định có nắm chắc vạn toàn, chí ít Vạn Đạo Thần Giáo nơi đó thì cho là như vậy.
Nhưng chỉ có một con Ma thú bồi tiếp, hiển nhiên không bình thường.
Trừ phi Sở Phong Trần cùng vị Đại Ma Đô kia mang theo vũ khí tuyệt mật, có thể đẩy hắn vào chỗ chết.
Vũ khí tuyệt mật??
Vậy cũng đừng trách ta tái diễn lịch sử, biểu diễn cho các ngươi một màn miểu sát!
Sở Phong Trần nhếch miệng lên một đường cong tàn nhẫn:
- Chúng ta đều là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, ngươi hẳn là không tất yếu lại áp chế cảnh giới chứ.
- Ta chờ hơn mười ngày, chỉ chờ bốn người các ngươi? Bây giờ sinh ý khó làm như vậy sao? Lại đến thêm một người đi, cho ta nhiều bảo cốt.
Khương Phàm ngồi ở chỗ đó không có đứng dậy.
Lời này rơi xuống trong lỗ tai tất cả hoàng đạo, làm sao nghe đến không thoải mái, chúng ta cùng ngươi liều mạng, ngươi lại ở chỗ này làm ăn?
Khương Phàm lắc lắc ngón tay, cười nói:
- Thêm một người liền lại nhiều hơn một cái, cho ta đụng tổng số đến hai mươi! Ta phải nuôi sống một đám người, áp lực rất lớn!
Hắn đang cười, nhưng sắc mặt Sở Phong Trần thì lại từ từ trầm xuống:
- Ngươi thật coi mình là không thể chiến thắng?
- Hôm nay ta liền tiếp đãi năm kẻ, thiếu một tên ta không tiếp!
- Không phải do ngươi!
- Vậy ta giết một tên trước!
Khương Phàm đưa tay triệu ra Thương Sinh Cung, Chúc Phúc Thạch bên trong cung tiễn bắn ra cường quang, kích hoạt cung tiễn.
Khí tức Thương Sinh, uy lực tạo hóa cuồn cuộn khắp toàn trường.
Ngọc tỉ truyền quốc bên trong Sí Thiên giới thức tỉnh, mênh mông quốc vận khuấy động vạn dặm núi rừng, thuận Hỗn Độn mở miệng mãnh liệt lao ra như biển động lao nhanh phá tan không gian dị độ, trong chốc lát đã phấp phới trên khung trời.
Quốc vận cuồn cuộn, dân nguyện mênh mông.
Ánh sáng sôi trào mãnh liệt đầy trời, hiển hiện lên mê ảnh, có hàng tỷ quốc dân quỳ lạy thần triều, có vương hầu tướng lĩnh thần cung, có thiên quân vạn mã chinh chiến nơi chiến trường, có tông môn thành trì san sát khắp nơi trên đất, tựa như thần triều kiếp trước vào giờ khắc này vượt qua không gian và thời gian cuồn cuộn, quăng tới một hình ảnh thu nhỏ.
- Giết ai?
Khương Phàm khống chế Thương Sinh Cung, chỉ đến Sở Phong Trần ở phía xa.
Quốc vận ầm đầy trời vang giáng lâm, thao thao bất tuyệt, tạo hóa vô biên, cuộn trào mãnh liệt, rót vào thân thể Khương Phàm, hội tụ đến trên Thương Sinh Cung.
Oanh!!
Thương Sinh Cung kịch liệt run rẩy, phát ra ánh sáng vạn trượng, từng luồng từng luồng sóng mạnh mẽ hội tụ, hình thành trường tiễn chói mắt trên Thương Sinh Cung.
Sở Phong Trần thể hiện từ từ cứng ở trên mặt, đây thật sự là Thương Sinh Cung giả của tổ sơn sao?
Vậy mà lại có thể kích phát ra uy thế như thế?
Nhưng nhìn quốc vận thần triều đầy trời, lại nhớ tới tình cảnh Hình Phù Đồ bị một tiễn nổ đầu thảm liệt kia, hắn vừa mới bắt đầu kiêu ngạo lại từ từ đè lại.
- Khương Phàm, giết ta thử một chút?
Lệ Tuyệt Ngấn chủ động khiêu chiến.
- Trước tiên giao tiền, lại thể nghiệm, hoàng đạo đều không có quy củ như vậy sao?