- Tinh Thần Đại Táng!
Khương Phàm quát lớn, tất cả tinh thần hoành không xuất hiện bạo tạc toàn diện, không gian bạo động, những mảnh vỡ ngôi sao đánh xuyên đất trời, sóng triều tai nạn phấp phới khắp toàn trường.
Triệu Không Tịch, Liêu Thiên Hoa, Bành Bá, toàn bộ đều tháo chạy.
Sức một mình, đánh tan tam đại Bán Thánh.
Một màn này đã lần nữa khiến cho các cường giả ở không trung chấn kinh.
- Đây không phải là vũ khí?
- Khương Phàm vẫy tay một cái chính là diễn dịch võ pháp!
- Tinh không đều là do năng lượng biến thành, Tinh Hà đều là do ý niệm diễn biến!
- Khương Phàm đây là khống chế võ pháp mạnh đến cỡ nào?
Các Thánh Linh đều kinh hãi, trong lúc bất chợt đã phát hiện một vấn đề để bọn hắn đều cảm thấy lạnh người.
Trên đời lại có võ pháp huyền diệu như thế?
Khương Phàm không phải là Thú linh văn sao?
Năng lượng không phải là Hỏa nguyên lực sao?
Chu Diễm càng nhìn càng cảm thấy là lạ, võ pháp như thế này ngay cả hắn cũng đều chưa từng thấy qua, càng không thuộc về sở hữu kiếp trước của Khương Phàm.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Khương Phàm từ đâu lấy được truyền thừa như vậy?
Khương Phàm tiêu hao rất lớn, thương thế nghiêm trọng, giờ phút này hắn vừa suy yếu lại hoảng hốt, hắn lập tức nhét một viên thuốc vào trong miệng, chống lên pháp trận quy nguyên, nhanh chóng trải rộng ra trong phế tích, tiếp tục nghênh chiến.
Pháp trận xoay tròn, giống như vòng xoáy bạo động, dã man cướp đoạt lấy năng lượng vô tận ở nơi đây.
Khương Phàm một bên khôi phục, một bên thúc giục Quy Nguyên Trận diễn biến, năng lượng tiếp tục bạo động, càng ngày càng bành trướng, giống như năng lượng của biển cả đang bạo động ở dưới chân.
- Bành Bá! Tiếp dẫn ta xuống dưới! Bây giờ chính là thời điểm Khương Phàm mệt mỏi, nhanh nhanh nhanh...
Giữa khoảng không gian bạo loạn lại truyền đến tiếng Triệu Không Tịch gào thét.
Khương Phàm không lo được nghỉ ngơi, Triệu Không Tịch thì sát ý quyết tuyệt.
Oanh!
Rầm rầm rầm!
Lôi triều hoành không, Bành Bá liên tiếp vượt qua tiếp dẫn lấy Triệu Không Tịch nhanh chóng lao xuống đuổi giết Khương Phàm.
Cơ thể Triệu Không Tịch phồng lên, cánh tay trái ngưng tụ ra đường vân Chân Long, cánh tay phải lại hiển hiện hình thái Côn Bằng.
Đây là hai bảo thuật diễn biến mạnh nhất của hắn, không có phóng thích yêu khí, trực tiếp dùng huyết nhục của mình nuôi nấng, cưỡng ép diễn biến.
Cánh tay trái lắc lư kịch liệt như muốn hóa thân thành Chân Long, cánh tay phải lại răng rắc giòn vang như là Côn Bằng mới sinh.
- Giết!!
Bành Bá kéo lấy Triệu Không Tịch phóng tới chỗ Khương Phàm như thiểm điện.
Khương Phàm còn không có khôi phục, Quy Nguyên Thuật còn không có thành hình, nhưng hắn đã không lo được nhiều như vậy, trong nháy mắt hắn đã dẫn bạo năng lượng đại dương mênh mông dưới thân, quán chú toàn thân, hai tay hiển hiện ra văn ấn Chu Tước, cường thế bay lên không, lệ khí mãnh liệt, sát khí cuồn cuộn, lấy Đọ thiên thuật săn giết đến khung trời.
Một kẻ khí thôn vạn dặm, một bên rít gào với Cửu Thiên.
Một kẻ là bỏ qua huyết nhục Chân Long, Côn Bằng, một bên lại là Chu Tước cướp đoạt năng lượng của trời.
Ầm ầm!!
Hai bên va vào nhau!
Bầu trời đứt đoạn, xuất hiện hàng vạn vết nứt phóng tới bốn phương tám hướng, giống như lôi đình vô tận cuồng kích thiên địa.
Năng lượng bạo động quá kinh khủng, phảng phất nhật nguyệt vô quang, thiên địa thất sắc.
Trong chớp mắt, đất trời tung bay máu.
Hai tay Khương Phàm, hai tay Triệu Không Tịch, toàn bộ đều vỡ vụn, giống như là Chân Long, Côn Bằng, Chu Tước chết thảm ở trên cao, bi thương mà rung động.
Triệu Không Tịch bị đánh bay, Khương Phàm cũng lại lần nữa tháo chạy, va chạm vào phế tích.