Huyền hỏa đầy trời tiêu tán, chiến khu Thần Tôn chỉ còn mỗi cái đầu, vừa sụp đổ vừa nói:

- Trước khi đi, nhắc nhở ngươi lần cuối cùng, giao Phần Thiên Chiến Vực cho ta, ta sẽ nhìn thẳng đối với chuyện cũ kiếp trước mà bỏ qua, càng có thể giữ lại huyết mạch Hoang Nguyên vương phủ, đời đời truyền thừa Vương hào.

- Ngươi rất rõ ràng các ngươi không thể nào lại đứng lên, khả năng ba năm, năm năm, cũng có thể là tám năm, mười năm, các ngươi liền sẽ rõ ràng, lần nữa tới chỉ là mong muốn đơn phương của các ngươi, cuối cùng đổi lấy chỉ là kết cục thậm chí càng muốn bi thảm hơn.

- Ha ha, ngươi yếu thế rồi? Xem ra thân phận người phụng đao không đơn giản nhỉ!

- Không phải tất cả không cam tâm, đều có thể đổi lấy kết quả không giống nhau. Lúc đầu ta đã nhắc nhở qua ngươi, thứ kinh khủng nhất trên đời này, chính là mộng tưởng xa không thể chạm.

- Nó quá tươi đẹp để cho ngươi lạc lối, để cho ngươi điên cuồng, nó lại quá vô tình, bởi vì ngươi căn bản không chiếm được nó, sẽ chỉ lần lượt nhìn qua phương hướng của nó dần dần tan rã.

- Ha ha, ngươi xác thực sợ! Để cho ta đoán xem, người phụng đao là ai? Truyền nhân hoàng thất của ngươi, hay là truyền nhân Vô Thượng Vương áp trận ở Tây Bộ?

Trong tiếng cười điên dại của Khương Phàm, chiến khu Xích Thiên Thần Tôn hoàn toàn biến mất.

Bọn người Khương Bá nhìn Khương Phàm cười to đến dữ tợn, âm thầm khâm phục, vậy mà lại có thể nghĩ đến ‘người phụng đao’, mà từ trong giọng nói cảnh cáo phía sau của Xích Thiên Thần Tôn có thể suy đoán, xác thực có người phụng đao tồn tại, mà thân phận rất đặc biệt, để Xích Thiên Thần Tôn hối hận tại một khắc cuối cùng.

- Ngươi là ai?

Khương Phàm nhìn lên Sát Lục Huyết Hoàng trên bầu trời, hoàn toàn giống nhau như đúc, mà đều có Kim Thai cảm ứng, đã không phân rõ ai là Triệu Thời Việt thật sự.

Khương Quỳ, Khương Bá, Khương Qua, đều nhìn về phía bầu trời, bọn hắn đã đoán được, đây không phải phân thân Niết Bàn Thuật diễn biến mà bọn hắn tưởng tượng, mà là vị Kim Thai khác kia.

Hai con Sát Lục Huyết Hoàng liên tiếp trở về thân người, nhưng bọn hắn xác thực quá giống.

Đều là hai mắt đỏ hồng, đều là bộ dáng anh tuấn nhưng lại cho người ta cảm giác dữ tợn.

Đều là lạnh nhạt an tĩnh, đều là tràn ngập khí tức sát lục để cho người ta tuyệt vọng.

Chỉ là một người hơi có vẻ khôi ngô hùng tráng, một người lại hơi có vẻ điêu luyện gầy gò.

Bọn người Khương Phàm đều có thể trăm phần trăm xác định, đây đúng là Kim Thai khác. Tất cả Kim Thai bọn hắ đều có bộ dáng tương tự, sở dĩ Kim Thai khác nhau lại nhìn giống như không giống nhau, chính là nhận linh văn cùng những ngày trải qua kia ảnh hưởng tới khí chất cùng phát d*c.

Mà Triệu Thời Việt cùng vị này Kim Thai đều là thức tỉnh Sát Lục Chi Hỏa, trên cảm giác liền càng thêm tương tự.

Lại là một Sát Lục Chi Hỏa?

Cũng đều biến đổi đến huyết văn giết chóc, sau đó biến thành Sát Lục Huyết Hoàng?

Đây quả thực là kỳ tích.

- Ta là Khương Uyên, hơn bảy mươi năm trước, Cửu Thiên Thần Tôn tìm được ta.

Nam tử mở miệng, lạnh nhạt an tĩnh, nhưng khí tức sát lục tràn ngập so với Triệu Thời Việt còn mạnh hơn chút.

Khương Phàm biết, đây là một trong hai Kim Thai biến mất trong miệng Diêm bá.

Trách không được mãi vẫn không tìm thấy, thì ra bị Cửu Thiên Thần Tôn bí mật giữ lại.

Có thể từ Sát Lục Chi Hỏa, biến đổi đến Sát Lục Huyết Viêm, hẳn là đã được Cửu Thiên Thần Tôn tỉ mỉ bồi dưỡng.

Có thể biến đổi đến Thiên phẩm, còn bước lên cảnh giới Thánh Linh, hẳn là đã dung hợp di cốt Chu Tước mà Cửu Thiên Thần Tôn cướp được từ Đăng Thiên Kiều.

- Cửu Thiên Thần Tôn phái ngươi tới? Lấy tình huống của ngươi, ở tại Cửu Thiên Thần Giáo thậm chí Thiên Khải chiến trường đều rất nổi danh, đột nhiên đi đến chỗ ta, hắn không sợ để cho người ta hoài nghi mục đích của Cửu Thiên Thần Giáo?

- Người biết ta tồn tại tại Cửu Thiên Thần Giáo đều không cao hơn mười người.

- Ồ?? Thần Tôn ngược lại là nghĩ chu đáo nhỉ. Ngươi qua đây là hỗ trợ, hay là có sứ mệnh khác?

- Thần Tôn bồi dưỡng ta bảy mươi năm, mục đích chỉ có một, nghênh đón số mệnh. Ta từ đầu đến cuối đã biết chuyện ngàn năm trước, ta cũng biết ngươi sẽ trở về, hiệp trợ ngươi trọng chấn Vạn Thế Thần Triều chính là số mệnh của ta.

Khương Phàm yên lặng nhìn hắn một hồi:

- Ngươi nguyện ý tiếp nhận cái số mệnh này? Hay là đội ơn Thần Tôn, không thể không tiếp nhận số mệnh?

- Ta nguyện ý tiếp nhận số mệnh, ta càng đội ơn Thần Tôn. Tuy nhiên ta có một thỉnh cầu, muốn nói rõ trước khi chúng ta bắt đầu.

- Nói nghe một chút.

- Ta sẽ chết trên đầu số mệnh này, ta không sợ sinh tử, ta cũng nguyện ý vì số mệnh mà chết. Nhưng sau khi ta chết, ta muốn mai táng đến bên cạnh tổ từ Thần Tôn.

Một câu của Khương Uyên để Khương Qua nổi lòng tôn kính.

Khi còn sống là chết vì số mệnh, sau khi chết là mai táng vì ân tình.

Cửu Thiên Thần Tôn đã nuôi được một tên đệ tử tốt.

Khương Phàm âm thầm gật đầu, người này ngược lại biết được đội ơn. Nhưng, người như vậy rất khó quy tâm, bởi vì tâm đã ở tại Cửu Thiên Thần Tôn nơi đó.

Nếu như Khương Phàm thật sự có thể hợp tác cùng Cửu Thiên Thần Tôn, đồng thời hợp tác đến cùng, vậy thì không cần lo lắng cho cái tên Khương Uyên kia, thậm chí còn đáng để đáng tín nhiệm hơn so với những người khác.

Nhưng nếu như Khương Phàm và Cửu Thiên Thần Tôn xảy ra cái gì ngoài ý muốn, Khương Uyên chính là tai hoạ ngầm.

Trải qua trận quyết liệt cùng Xích Thiên Thần Triều kiếp trước, Khương Phàm không thể không nhìn lo cái này.

- Chúng ta hoan nghênh ngươi.

Khi Khương Phàm đang nói chuyện thì đã cùng Triệu Thời Việt đụng đụng ánh mắt, các ngươi đều là Sát Lục Huyết Hoàng, tiếp xúc nhiều hơn, hiểu sâu hơn, thuận tiện giám sát chặt chẽ hắn!

- Người phụng đao của Xích Thiên Thần Triều, hẳn là ở gần đây.

Khương Bá đứng ở bên cạnh nói.

- Trước tiên đi săn giết bọn hắn, sau đó lại rời khỏi Thiên Đãng sơn mạch!

Khương Phàm thu hồi Phần Thiên Chiến Vực, xông vào Chu Tước Yêu Hỏa đầu tiên, thông qua cảm giác yêu hỏa ba động, tìm kiếm người phụng đao.

- Hai vị Sát Lục Huyết Hoàng.

Sau khi bọn hắn rời khỏi không lâu, hư không nổi lên gợn sóng, Đại trưởng lão tiền nhiệm của Cửu Thiên Thần Giáo đi ra.

Mặc dù đã thành công đưa tiễn Khương Uyên, nhưng vẻ mặt của hắn cũng rất phức tạp.

Sát Lục thánh văn vô cùng hiếm thấy, bồi dưỡng đến Sát Lục Huyết Viêm càng hiếm thấy, mà Sát Lục Huyết Hoàng càng là đỉnh cấp thợ săn trong Phượng Hoàng tộc, cổ kim đều là hiếm thấy, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Thần Tôn muốn đích thân bồi dưỡng Khương Uyên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play