Giáo sư Vu khác với mọi người, anh ấy giống với dì Triệu.
Những lời này không khác gì âm thanh của tự nhiên.
Như vậy chứng tỏ, tuy rằng Vu Thanh Hàn khác với bọn họ nhưng anh ta cũng không có vị trí đặc biệt gì trong lòng Chân Minh Châu. Chỉ cần nghĩ như vậy thì Túc Ninh liền cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Chân Minh Châu nghi hoặc: “Sao đột nhiên trông anh dường như rất vui vẻ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT