“Thịch thịch thịch.”

Tiếng đập cửa vang lên, Chân Minh Châu liền ra ngoài mở cửa: “Tôi biết ngay mà, khi trời đổ mưa nhất định mọi người sẽ đến đây ăn ăn uống uống.”

Trương Lực tốt tính, chỉ cười nói: “Bà chủ nói sai rồi, lần này tôi đến đây không phải để cọ cơm mà là muốn tìm người.”

Chân Minh Châu nhướng mày, nở nụ cười nhàn nhạt, nói: “Chỉ là tôi cảm thấy có lẽ Túc Ninh không muốn gặp anh lắm đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play