Chân Minh Châu bận rộn cả buổi sáng nên đã quên mang cơm.
Bất quá, cô vẫn lớn tiếng thanh minh: “Vậy sao anh không tự đến nói với tôi, anh đâu phải là không có miệng. Hơn nữa, anh vẫn chưa đưa tiền, nhưng tôi vẫn thu lưu và chăm sóc anh, như vậy chưa đủ tốt hay sao?”
Rõ ràng những lời Chân Minh Châu nói khá khó nghe, nhưng vì chột dạ nên ánh mắt cô đảo liên hồi.
Túc Ninh thấy cô như vậy liền bật cười, nhướng mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT