Trong kỳ nghỉ, phần lớn các game thủ chuyên nghiệp sẽ về nhà, cha của Tiêu Hàn luôn bận rộn với công việc nên cậu không về cũng chẳng sao, bố mẹ Tần Mộc gần đây đi du lịch nên cậu cũng không muốn về Nam Kinh một mình. Vì vậy sau khi bàn bạc, hai người quyết định cùng đi Mỹ một chuyến.
Tiêu Hàn đi theo cha sang nước ngoài từ nhỏ, lớn lên ở Boston, Mỹ. Cho đến khi gặp được Mèo Thần khi chơi game ở nước ngoài, cậu mới được sư phụ đưa về Trung Quốc thi đấu. Cha của Tiêu Hàn vẫn còn một căn nhà ở Boston, sau khi cha con họ trở về nước thì căn nhà đó vẫn bỏ trống. Thời gian gần đây, bố Tiêu Hàn bảo cậu có thời gian thì về xử lý căn nhà đó, bán đi. Tiêu Hàn liền nhân dịp nghỉ này đưa Tần Mộc về thăm nơi mình lớn lên.
Hai người đáp xuống Boston vào buổi chiều, Tiêu Hàn đã sắp xếp xe đến sân bay đón họ về nhà. Căn nhà khá rộng, có sân riêng trồng khá nhiều cây cối, chỉ là do không có ai chăm sóc lâu ngày nên sân cỏ mọc um tùm trông khá lộn xộn. Nhưng bước vào trong nhà thì rất sạch sẽ gọn gàng. Nghe nói mẹ của Tiêu Hàn qua đời rất sớm, cậu luôn sống cùng cha, đàn ông chăm sóc gia đình chắc chắn không tỉ mỉ bằng phụ nữ, nội thất trong nhà khá đơn giản tiện lợi, cũng không có nhiều trang trí ấm cúng, khiến cảm giác hơi lạnh lẽo. Nghĩ rằng Tiêu Hàn lớn lên ở đây, trái tim Tần Mộc nhói lên, so với bản thân được bố mẹ chiều chuộng từ nhỏ, chắc tuổi thơ của Tiêu Hàn không vui vẻ cho lắm. Mẹ mất sớm, cha lại bận rộn công việc không quan tâm nhiều đến cậu, từ nhỏ cậu đã phải học cách tự lập, nghe nói lúc Mèo Thần gặp cậu ở Mỹ, dù còn nhỏ nhưng cậu đã biết giặt đồ nấu cơm, tính cách lại khá phản nghịch, không thích giao tiếp với xung quanh, là một thiếu niên khá lạnh lùng cố chấp. Nhưng sau khi về Trung Quốc thi đấu mấy năm, tính cách của cậu dường như đã được mài giũa nhờ môi trường ở câu lạc bộ Long Ngâm, da mặt càng ngày càng dày chứ chưa nói, người cũng cởi mở hơn rất nhiều...
Tần Mộc đang cúi đầu suy nghĩ thì bỗng cảm thấy trán ấm áp, cậu ngẩng lên thấy Tiêu Hàn đang nhìn mình cười. Tiêu Hàn nói: "Người ta vẫn bảo cảnh sẽ đánh động tâm can, tôi trở về đây chẳng có cảm xúc gì, còn cậu thì đang trầm tư đấy, người ngoài nhìn vào cứ tưởng về thăm nhà cậu ấy chứ."
Tần Mộc bị cậu nói cho ngượng, quay đi nói: "Tôi chỉ... nghĩ đến một vài chuyện thôi."
Tiêu Hàn hỏi thẳng: "Chẳng lẽ cậu thương hại tôi, cảm thấy tôi lớn lên một mình ở đây khá vất vả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT