Để hoàn thành công việc và nghỉ phép sớm, tối hôm đó Sở Ngạn phải làm thêm đến khuya mới về, 11 giờ đêm mới về tới nhà. Về đến nơi, đèn nhà vẫn bật, ti vi đang phát một chương trình giải trí nhưng Chu Thanh Việt đã ngủ gục trên ghế sofa. Cậu ngủ không yên giấc, mi dài rậm rung nhẹ.
Sở Ngạn tắt ti vi, bế cậu lên. Định đưa cậu vào phòng ngủ nhưng vừa nhấc lên, cậu đã tỉnh giấc, mở mắt nhìn Sở Ngạn hơi mơ màng, rồi mỉm cười nói: "Thầy về rồi."
Nụ cười ấy khiến trái tim Sở Ngạn ấm áp. Làm việc đến khuya về nhà, thấy cậu ngủ chờ mình trên sofa, thật sự có cảm giác "trở về nhà".
Sở Ngạn vẫn bế cậu vào phòng, dịu dàng nói: "Lần sau nếu thầy về muộn, em buồn ngủ thì cứ đi ngủ trước."
Chu Thanh Việt giải thích: "Thực ra em không mệt lắm, ban đầu vừa xem ti vi vừa chờ thầy, nhưng chương trình quá nhàm chán nên em ngủ thiếp đi mất."
Cậu vùng vẫy ra khỏi vòng tay Sở Ngạn: "Em để cơm tối cho thầy rồi, đồ ăn lạnh cả rồi, em hâm nóng lại cho."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT