Chu Thanh Việt ngơ ngác trở lại ký túc xá câu lạc bộ, đứng trước gương, hôm nay hắn mặc áo len cổ thấp, thậm chí dấu hôn trên cổ cũng không thể giấu được, nếu đồng đội nhìn thấy, hắn cũng không biết cách giải thích như thế nào. Hơn nữa hắn lúc này hai mắt đỏ hoe, sắc mặt tái nhợt, thoạt nhìn không thích hợp, đồng đội của hắn cũng không ngốc, hắn dùng bộ dáng này đi vào phòng huấn luyện nhất định sẽ làm người ta nghi ngờ. Nghĩ tới đây, Chu Thanh Việt dứt khoát lại gửi cho Tần Mạch một tin nhắn: "Đội trưởng, thật ngại quá, tối nay tôi tiếp tục xin nghỉ được không?”
Tần Mạch rất nhanh trả lời: "Làm sao vậy? Anh không sao chứ?”
Chu Thanh Việt lấy cớ: "Tôi gặp chú ở công ty, đã lâu không gặp nên muốn cùng nhau ăn một bữa cơm, có thể trễ một chút mới có thể trở về.”
"Được, buổi tối trở về chú ý an toàn." Sau khi buông điện thoại xuống, Tần Mạch dùng ngón tay vuốt cằm trầm tư, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tiếu Hàn rót một tách cà phê đưa cho cậu, đứng bên cạnh cậu hỏi: "Cậu tới đây ngắm cảnh đêm à?"
Tần Mạch nhận lấy cà phê, nhấp một ngụm, nhỏ giọng vào tai Tiếu Hàn: "Vừa rồi tôi thấy Thanh Việt đi vào câu lạc bộ, nhưng hắn lại nhắn tin cho tôi xin nghỉ, nói là ăn cơm với chú nên tối nay không về được.”
Tiếu Hàn ngẩn người: "Ý của cậu là Thanh Việt đang nói dối?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT