Phòng tập luyện câu lạc bộ Phong Sắc.
Tề Phi nhìn màn hình xám trắng trước mặt thì trong lòng vô cùng khó hiểu, trận đấu vừa rồi hắn vẫn đè Mặc Ngân ra đánh, Mặc Ngân bị đánh đến tàn huyết, sau đó mới bắt đầu phản kích, kết quả chỉ dùng một bộ liên chiêu đã đánh chết hắn. Nói cách khác, rõ ràng đối phương có thực lực một hơi đánh chết hắn luôn, nhưng vì sao từ đầu trận lại cứ chịu đánh đến rơi máu vậy?
Tính tình Viên Hi thẳng thắn, không giấu được chuyện gì trong lòng, thấy Tề Phi gãi đầu không hiểu nổi thì nhịn không được nhắc nhở: "Còn không nghĩ ra sao? Người đó đang giữ mặt mũi cho cậu đấy!”
Vẻ mặt Tề Phi nhìn thấy quỷ: "Tại sao người đó lại làm như vậy?”
Viên Hi giải thích: "Nếu như người ta full máu miểu sát cậu, thì cậu sẽ mất mặt thế nào hả? Sẽ bị bạn bè cười vào mặt đến chết đấy. Mới vào trận Mặc Ngân đã để cậu thành tàn huyết, ít nhất mọi người sẽ cảm thấy hai người có thực lực tương đương, cậu có thể đánh với người ta một hồi, mà Mặc Ngân cũng có thể đánh cậu một hồi. Cuối cùng, mặc dù cậu thua nhưng cũng đã có cơ hội giành chiến thắng, phải không?”
Cách nói này cũng rất có lý, nếu như đối phương vừa bắt đầu đã trực tiếp miểu sát hắn, hắn không đánh rơi nổi một giọt máu của đối phương thì nhất định sẽ bị bạn bè xỉ vả là gà mờ. Nhưng Tề Phi vẫn không nghĩ ra: "Tại sao Mặc Ngân lại giữ mặt mũi cho tôi?”
Chu Tuyết Vi mở miệng nói: "Rất nhiều tuyển thủ đại thần cũng sẽ không dốc hết toàn lực khi đánh với người mới có trình độ kém quá nhiều. Năm đó Miêu Thần gặp tiểu thái tử Phong Sắc là Tần Mạch cũng từng nhường ba chiêu, kết quả Tần Mạch vẫn thua thảm hại, cậu đã từng nghe tin đồn này chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT